Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3303: Có thực lực để vi phạm

Bạch bào lão giả đột nhiên nói: "Vậy trưởng lão nội môn và Hư Yếm..."

Diệp Huyền đáp: "Trưởng lão, người đã bị ta giết cả rồi! Nói mấy chuyện khác cũng không có ý nghĩa gì cả! Ngươi muốn thế nào thì cứ làm như thế đi! Dù sao ta cũng không thấy có vấn đề gì cả! Đánh lại được thì ta đánh, mà không đánh lại được thì ta chết! Rất đơn giản!"

Mọi người: "..."

Bạch bào lão giả nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền một lúc rất lâu rồi mới gật đầu: "Ngươi đúng là có gan"

Diệp Huyền nhún vai: "Ta không bắt nạt người nhưng ai dám bắt nạt ta thì ta đánh chết tên đó!"

"Nực cười!"

Đúng lúc này, một tiếng quát giận dữ đột ngột vang tới từ sâu trong tinh không.

Ngay sau đó, một luồng uy áp khủng khiếp càn quét tới từ phía đó!

Lúc này, trong lòng hắn ta đã thấy hơi kinh ngạc rồi đấy!

Lúc này, phía chân trời chợt nứt ra, một nam tử trung niên bước ra ngoài.

Luồng uy áp kia trực tiếp bị hắn chém vỡ!

Một hạt giống tốt đây!

Diệp Huyền ngẩng phắt đầu lên nhìn, trong mắt hắn lóe lên vẻ dữ tợn. Hắn nhún người nhảy lên, hai tay cầm kiếm bổ mạnh một nhát!

Phó điện chủ của Chấp Pháp Điện!

Lại là Tiểu Thánh Nhân!

Thấy nam tử trung niên này, Trương Hằng kia không khỏi hơi nhíu mày lại: "Nghiêm Lễ!"

Ầm!

Mục tiêu của luồng uy áp lớn mạnh kia chính là Diệp Huyền!

Vậy mà người này lại không sợ khí thế của Thánh Nhân!

Nghiêm Lễ nhìn Diệp Huyền: "Trước thì đệ tử nội môn, sau lại giết trưởng lão nội môn, tiếp đó lại giết trưởng lão của Chấp Pháp Điện... Không thể không nói, đây cũng là trường hợp đầu tiên ở Đại Linh Thần Cung ta! Ngươi không phải to gan bình thường thôi đâu!"

Trong thấy một màn này, bạch bào lão giả - Trương Hằng ở bên cạnh kia lập tức híp mắt.

Diệp Huyền thản nhiên đáp: "Ai sỉ nhục ta và ngoại môn ta thì ta giết kẻ đó!"

Nghiêm Lễ!

Ngay khi trông thấy Nghiêm Lễ này, sắc mặt Cổ Thanh lại nặng nề hơn!

Nam nhân chỉ liếc mắt nhìn Diệp Huyền chứ không nói gì cả.

Mà hắn vẫn luôn thừa nhận mình là người của Đại Linh Thần Cung, cứ như vậy sẽ biến thành chuyện trong nội môn, mà với thiên phú và chiến lực của hắn, bên trên nhất định sẽ tiếc người tài, chắc hẳn hắn sẽ không chết đâu!"

Lý Yêu Dạ lắc đầu: "Nhìn không thấu!"

Diệp Huyền nhìn thẳng vào hắn ta: "Giết! Đệ tử nội môn sỉ nhục ngoại môn ta thì ta giết đệ tử nội môn, đệ tử chân truyền sỉ nhục ngoại môn ta thì ta giết đệ tử chân truyền!"

Khóe miệng của Tiêu Lâm Lang hơi nhếch lên: "Tại sao?"

Nghiêm Lễ nhìn hắn chằm chằm: "Kẻ sỉ nhục đệ tử ngoại môn ngươi cũng nhiều lắm đấy! Không chỉ có rất nhiều đệ tử nội môn mà còn có một vài đệ tử chân truyền, thế nào, ngươi còn định giết hết bọn họ sao?"

Nói rồi, nàng nhìn về phía Diệp Huyền ở xa xa, cười nói: "Mấy năm nay cuối cùng cũng xuất hiện một người thú vị rồi..."

Tiêu Lâm Lang sững sờ, sau đó cười ha ha: "Hay cho một câu trực giác!"

Lý Yêu Dạ nhẹ giọng đáp: "Trực giác!"

Nghe thấy câu này của hắn, nữ tử mặc váy màu tím đứng ở một bên khác chợt cười nói: "Người này không phải thông minh bình thường thôi đâu! Hắn nói như vậy là đẩy ân oán của hai cá nhân lên thành nội môn và ngoại môn...

Nói rồi, hắn ta lại nhìn nữ tử: "Lâm Lang cô nương có thể nhìn thấu không?"

Tiêu Lâm Lang lắc đầu cười: "Nhìn không thấu! Người này rất thú vị! Ngươi nói xem liệu Chấp Pháp Điện có thể dẫn được hắn đi không?"

Lý Yêu Dạ nhìn về phía Nghiêm Lễ ở đằng xa: "E rằng Nghiêm trưởng lão không thể dẫn được người này đi đâu!"

Bên cạnh tử y nữ tử còn có một nam nhân.

Nam tử này chính là người yêu nghiệt nhất trong lịch sử của Đại Linh Thần Cung!

Lý Yêu Dạ!

Tử y nữ tử nhìn nam tử đứng bên cạnh: "Yêu Dạ huynh, ngươi có thể nhìn thấu được thực lực của hắn không?"

Ở đằng xa, Nghiêm Lễ kia nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền: "Vậy nếu ta sỉ nhục ngoại môn ngươi thì sao? Có phải ngươi cũng định giết ta luôn không?"

Diệp Huyền cầm trường kiếm trong tay chỉ thẳng vào hắn ta, hắn cười to rồi đáp: "Giết! Tại sao không giết? Chớ nói là ngươi, mà bất cứ kẻ nào sỉ nhục ngoại môn ta, sỉ nhục Đại Linh Thần Cung ta thì ta sẽ giết kẻ đó! Cho dù hắn ta có là trên Thánh Nhân, lão tử vẫn chém như thường!"

Nghiêm Lễ nhìn hắn mà không nói gì.

Một bên khác, Tiêu Lâm Lang kia lắc đầu cười: "Người này thật thú vị quá, trực tiếp đẩy ân oán giữa nội môn và ngoại môn lên thành Đại Linh Thần Cung... Bây giờ ngược lại cũng hay rồi, nghe cứ như thể hắn ta vì bảo vệ Đại Linh Thần Cung nên mới giết người ấy..."

Lúc này, đột nhiên Diệp Huyền cầm kiếm, tức giận chỉ vào Nghiêm Lễ: "Có phải ngươi muốn sỉ nhục Đại Linh Thần Cung ta không? Ngươi to gan lắm, vậy mà lại dám sỉ nhục Đại Linh Thần Cung ta! Diệp Huyền ta xin thề không chết không dừng với ngươi!"

Mọi người: "..."

Nghiêm Lễ cũng hơi hoang mang.

Ta sỉ nhục Đại Linh Thần Cung bao giờ?

Vẻ mặt của đám người có mặt ở đó đều hơi kỳ quái!

Diệp Huyền này cũng biết ăn nói quá rồi đấy!

Nói rồi lại nói, vậy mà hắn lại biến thành người bảo vệ Đại Linh Thần Cung mới sợ chứ!

Nghiêm Lễ nhìn Diệp Huyền: "Hình như đám người Vương Tu không hề sỉ nhục Đại Linh Thần Cung thì phải!"

Diệp Huyền tức đến bật cười: "Không sỉ nhục Đại Linh Thần Cung ta? Vậy ta lại hỏi vị tiền bối đây, ngoại môn có phải của Đại Linh Thần Cung ta không?"

Nghe thế, Nghiêm Lễ chợt im lặng.

Nhưng hắn lại có thực lực!

Chuyện này không ai có thể phủ nhận được!

Diệp Huyền lại nói: "Nếu ngoại môn đã là của Đại Linh Thần Cung ta vậy hắn ta sỉ nhục ngoại môn ta, lẽ nào không phải là đang sỉ nhục Đại Linh Thần Cung ta hay sao? Mà hắn ta sỉ nhục Đại Linh Thần Cung ta thì ta giết hắn ta, bảo vệ tôn nghiêm của Đại Linh Thần Cung, như vậy có gì sai sao? Diệp Huyền ta sai ở chỗ nào?"

Mọi người: "..."

Đại trưởng lão nội môn ở bên cạnh trực tiếp lắc đầu!

Mẹ nó!

Thằng cha này quá biết lý sự!

Đừng thấy là ngụy biện nhưng lại có tác dụng đấy.

Nếu Diệp Huyền không có thực lực vậy đừng nói là ngụy biện, cho dù có đúng lẽ thì cũng vô dụng cả thôi!

Vi phạm tông quy của tông môn, nên chết vẫn phải chết!

Ngoại môn đúng là của Đại Linh Thần Cung rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận