Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 952: Võ An Bình!

Diệp Huyền khẽ thở dài:

-Ai, có lẽ ngươi không biết, ta giờ vẫn còn độc thân! Nếu như người nào đó làm vợ ta, những bảo vật kia của ta còn không phải thuộc về nàng hết sao?

Nữ tử lau máu tươi nơi khóe miệng, sau đó nói:

-Sư phụ ta nói, lúc mà một nam nhân nào đó nói lời ngon ngọt dỗ dành ngươi, tám phần mười là hắn muốn ngủ ngươi, ngươi không phải là muốn ngủ ta chứ?

Diệp Huyền:

“...”

Nữ tử đột nhiên nói:

-Kiếm tu, ngươi đi gặp sư phụ ta với ta đi! Chỉ cần nàng đồng ý, ta liền làm vợ ngươi nha!

Diệp Huyền nói:

-Ta muốn giết ngươi, điều này cùng việc ngươi bồi thường ta một thanh đao có quan hệ gì sao?

Nữ tử đột nhiên ngăn ở trước mặt Diệp Huyền, hai bàn tay nàng nắm chặt, có chút phẫn nộ. Nhưng rất nhanh, nắm tay nàng buông lỏng ra, như một quả cầu da xì hơi:

Nữ tử ngửa rộng vòng tay, có chút không hiểu:

Nói xong, hắn xoay người rời đi.

Nữ tử nhìn Diệp Huyền:

Diệp Huyền mặt không biểu tình:

Diệp Huyền đen mặt:

Nữ nhân này tính toán rất hay, đi gặp sư phụ của nàng, bản thân hắn sợ là chán sống rồi đi!

-Ta đi gặp sư phụ ngươi, vậy cho hỏi nhẹ một câu, sau khi gặp xong ta còn có thể sống sót không?

- Là ngươi muốn giết ta!

Diệp Huyền lắc đầu:

-Kiếm tu, đao của ta đều bị ngươi chém nát! Ngươi có thể bồi thường cho ta một thanh đao khác hay không?

-Không bồi thường!

-Làm ơn đi! Ngươi muốn giết ta, còn muốn ta bồi thường đao cho ngươi? Ngươi sao không lên trời ở luôn đi!

-Ngươi có bồi thường hay không!

Diệp Huyền:

Nữ tử lãm đạm nói:

Nhưng vào lúc này, mười mấy người đáp xuống bên cạnh nữ tử, trong đó một tên nam tử cầm đầu trầm giọng nói:

Diệp Huyền có chút hiếu kỳ:

Nam tử nhíu mày:

Nữ tử khẽ gật đầu, lòng bàn tay nàng mở ra, một lá bùa màu vàng bỗng phóng lên, nhanh chóng biến mất ở chân trời.

Nam tử nói:

Tả Tịnh gật đầu.

-Rất mạnh?

-Đây là cái gì?

- Tả Tịnh sư muội, người vừa rồi là ai?

Nữ tử tên Tả Tịnh nhìn về phía cuối chân trời:

-Là một kiếm tu đến từ phía Tây.

-Gọi người tới!

Nhìn thấy một màn kia, vẻ mặt Diệp Huyền lập tức thay đổi, hắn xoay người bỏ chạy!

Đúng lúc này, hơn mười đạo khí tức mạnh mẽ đột nhiên từ phía xa chân trời kéo tới!

“...”

-Đuổi theo!

Tả Tịnh lại là lắc đầu:

-Không thể đuổi theo!

Mọi người nhìn về phía Tả Tịnh, Tả Tịnh hơi hơi cúi đầu:

-Hắn trộm mất đao ta rồi.

Mọi người:

-…

. . .

Nơi xa cuối chân trời, Diệp Huyền ngừng lại, mà lúc này, chùm sáng kia cũng đã biến mất.

Lúc này, Tiểu Hồn nói:

Tiểu Hồn này nghĩ cái gì đâu!

Giết Phong Đế cảnh cường giả?

-Ngươi trước tiên bình tĩnh một chút đi!

Mặt Diệp Huyền đen lại:

-Đúng! Tiểu chủ, lúc nào chúng ta đi giết Phong Đế cảnh cường giả đi! Nếu được hấp thụ nhiều loại cường giả này, ta khẳng định còn có thể tiếp tục đột phá!

Sau khi yên lặng một lát, Diệp Huyền lắc đầu, không tiếp tục nghĩ về vấn đề này nữa, sau đó bắt đầu chữa thương!

Cùng nữ nhân kia đánh một trận, mặc dù hai bên giao đấu không nhiều, nhưng hắn vẫn có chút tiêu hao quá sức, đặc biệt phải thôi động Không Gian đạo tắc. Đạo tắc này quá kinh khủng, mỗi một lần thôi động, đều sẽ tạo thành tiêu hao rất lớn!

Mặc dù tiêu hao lớn, nhưng đạo tắc này vẫn mạnh mẽ vô cùng!

Một lúc lâu sau, Diệp Huyền gần như đã khôi phục hoàn toàn.

Lúc này, thanh âm Tiểu Hồn đột nhiên vang lên:

-Tiểu chủ, ta muốn đột phá!

Diệp Huyền sửng sốt một chút, sau đó vội vàng nói:

-Đột phá tới Đạo cảnh?

Thanh âm Tiểu Hồn có chút hưng phấn:

Diệp Huyền đầu tiên nghĩ tới liền là Trật Tự minh, bởi vì Trật Tự minh muốn hắn chết nhất!

Trật Tự minh!

Nếu như có người mật báo, như vậy là ai đây?

Là Thần Quốc tự mình phát hiện, hay là có người mật báo?

Chính mình vụng trộm tiến vào Thần Quốc, đối phương làm sao lại phát hiện ra mình?

Diệp Huyền xếp bằng ngồi dưới đất, vẻ mặt âm trầm.

-Tiểu chủ, ta có lẽ cần thời gian ba ngày, trong ba ngày này, ta hi vọng tiểu chủ có thể dùng kiếm ý trợ giúp ta!

Diệp Huyền hỏi:

- Kiếm ý có thể giúp ngươi sao?

Tiểu Hồn nói:

- Tất nhiên, kiếm ý tiểu chủ đặc thù, vả lại, ta cùng tiểu chủ thần tâm liên kết, tiểu chủ trợ giúp ta rất nhiều!

Diệp Huyền cười nói:

- Tốt! Ta đi tìm một chỗ, ta cùng ngươi đột phá!

Tiểu Hồn nói:

- Đa tạ tiểu chủ!

Diệp Huyền mỉm cười:

- Cám ơn cái gì chứ!

Nói xong, hắn quay người biến mất tại chỗ.

. . .

Vạn Sơn Trường Thành.

Lúc này, tại Vạn Sơn Trường Thành có rất nhiều cường giả, những cường giả này đều đến từ mỗi hoang giới khác nhau.

Những cường giả này đang hưng phấn, bọn hắn không có nửa điểm e ngại!

Bởi vì dưới sự tuyên truyền của nhóm thế lực ở Trật Tự minh, Thần Quốc cũng không có cường đại như vậy. Phải biết, năm đó Thần Quốc tuy là xâm phạm qua, thế nhưng đã bị một mình Cổ Đạp Thiên của Trật Tự minh ngăn ở Táng Thần nguyên!

Mỗi lần vừa nghĩ đến điểm này, mọi người liền không sợ hãi chút nào, thậm chí còn mong Thần Quốc đánh tới sớm một chút!

Chiến tranh, sẽ chết người, nhưng cũng có thể sẽ phát tài!

Thù lao bên thế lực Trật Tự minh đưa ra vô cùng hấp dẫn. Không những thế, Thần Quốc bên kia chắc chắn cũng có rất nhiều chỗ tốt, nếu như chinh phục được Thần Quốc, vậy ích lợi đạt đến nhiều cỡ nào?

Mà bây giờ, Thần Quốc vẫn không có động tĩnh, thế là, một số ít cường giả của Vạn Sơn Trường Thành đã có chút nhẫn nại không được.

Khiêu chiến!

Phản công!

Rất nhiều cường giả bắt đầu kiến nghị tiên hạ thủ vi cường, phản công Thần Quốc!

Nhưng, bọn người Sở Chân Nhân không chịu đồng ý!

Chờ!

Bọn hắn đang đợi Diệp Huyền, chờ Diệp Huyền mang về tình hình của Thần Quốc.

Nhưng mà, bên trong Vạn Sơn Trường Thành, người cầu chiến càng ngày càng nhiều. . .

Mấy người Sở chân nhân cũng không mạnh mẽ trấn áp, bởi nếu làm vậy sẽ ảnh hưởng sĩ khí cùng quân tâm. Ngược lại, những người này có chiến ý như thế, đối bọn hắn mà nói, còn là một chuyện tốt!

Cũng chính vì vậy, phía trên Vạn Sơn Trường Thành, mỗi một ngày trôi qua đều có vô số người hô hào phản công Thần Quốc. . .

. . .

Tại một nơi nào đó bên trong dãy núi, Diệp Huyền tìm một sơn động để ẩn nấp. Trong sơn động, hắn nhìn lướt qua bốn phía, sau đó tiến vào Giới Ngục tháp!

Trợ giúp Tiểu Hồn đột phá!

Nếu như Tiểu Hồn đạt tới cấp bậc Đạo cảnh, như vậy chiến lực của hắn chắc chắn sẽ tăng lên rất nhiều. Phải biết, năng lực Tiểu Hồn bây giờ cũng đã vô cùng khinh khủng!

Trước mặt Diệp Huyền, Tiểu Hồn nhẹ nhàng trôi nổi:

-Tiểu chủ, ta cần rất nhiều kiếm ý.

Diệp Huyền gật đầu, ngay sau đó, vô số kiếm ý xuất hiện. Những kiếm ý này phóng về phía Tiểu Hồn.

Rất nhanh, Tiểu Hồn bắt đầu điên cuồng hấp thu kiếm ý của Diệp Huyền.

Cách đó không xa, Tiểu Linh Nhi ngồi ở bên cạnh Đế Khuyển, nàng cứ như vậy dựa vào Đế Khuyển, thỉnh thoảng cắn trái cây trong tay một miếng.

Tiểu Linh Nhi nhìn thoáng qua Diệp Huyền cùng Tiểu Hồn, sau đó nàng lại nhìn một góc bên phải. Nơi đó, một kiện giáp đang run lẩy bẩy!

Thiên Thần giáp!

Trong khoảng thời gian này, Thiên Thần giáp có thể nói vô cùng thê thảm. Bởi vì mỗi ngày đều bị Tiểu Linh Nhi truy sát. Hơn nữa, Tiểu Linh Nhi đến giờ vẫn còn không định buông tha nó!

Một lát sau, Tiểu Linh Nhi vỗ vỗ bụng nhỏ, đã ăn no rồi!

Thế là, nàng đứng lên, cầm theo kiếm, lại vọt về phía Thiên Thần Giáp.

Thiên Thần giáp:

“...”

. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận