Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 732: Chiến

A Phượng quay đầu nhìn lại, nhận thấy lực lượng cường đại trong đao, sắc mặt dần trở nên nghiêm túc, hai tay đột nhiên hợp lại, không gian trước mặt tầng tầng co lại, tạo thành một tấm không gian chi bích thật dày.

Lúc này, đao của Liên Vạn Lý đã tới.

Oanh!

Không gian chi bích rung lên kịch liệt, sau đó ầm ầm sụp đổ!

Có điều, ngay khi trường đao xông phá không gian chi bích, hai tay A Phượng đột nhiên hợp lại chặn Thanh Long đao, bàn tay khẽ vạch xuống, tốc độ cực nhanh, nháy mắt đã tới trước mặt Liên Vạn Lý, sau đó nàng lấy tay làm đao, đột nhiên cắt tới bụng Liên Vạn Lý.

Nhưng tốc độ Liên Vạn Lý lại càng nhanh hơn, khi A Phượng còn chưa chạm tới, Liên Vạn Lý đã bóp lấy yết hầu của nàng.

Trong ánh mắt của đám người, Liên Vạn Lý cầm yết hầu A Phượng đập xuống đất.

Ầm!

Máu tươi bắn như suối!

Tất cả cùng chú tâm nhìn lại.

- Đề Đầu!

Một bên, Mạc Tà nhìn thi thể A Phượng, lặng yên một hồi, lại nhìn sang Liên Vạn Lý, nhưng lúc này, một thanh âm từ xa truyền tới!

Ầm!

Bởi, thiên tài hai bên có thiên tài hơn đi nữa, cũng không thể thay đổi chiến cuộc!

Mặt đất rung lên kịch liệt!

Giờ khắc này bọn hắn mới nhớ tới, trên không còn có một chiến trường khác nữa!

A Phượng lạp tức bị đá bay, tiếp đó, Liên Vạn Lý cách không nâng tay:

Sau một khắc, Liên Vạn Lý lại đá vào bụng A Phượng.

Liên Vạn Lý lạnh lùng nhìn qua thi thể A Phượng, sau đó cầm trường đao rời đi.

Đám người đều đang đợi, đợi một kết quả!

Thanh âm vừa dứt, đầu A Phượng lập tức bay ra.

Mà Diệp Huyền, đã trở lại trong thạch thất.

Dưới cía nhìn chăm chú của đám người, nơi cường giả chí cường của Vị Ương Tinh vực đối chiến với Ma Kha tộc, nếu nơi đó quyết thắng bại, như vậy hết thảy đều kết thúc.

Tiếng bạo tạc không ngừng vang lên!

Diệp Huyền điên cuồng hấp thu Tử Nguyên tinh, năng lượng không ngừng tiến vào trong cơ thể, Diệp Huyền mới cảm nhận được thân thể hơi tốt hơn một chút.

Thân thể hắn đã mệt mỏi cực độ, toàn thân trên dưới không có nửa phần khí lực, tựa như bị rút khô, thực khó tiếp thu!

Diệp Huyền nhìn Liên Vạn Lý, mỉm cười:

Giờ hắn chỉ muốn chữa thương cho tốt, sau đó lại ngủ một trận.

Diệp Huyền cười khổ:

Chữa thương!

- Mà, sao ngươi lại tới đây?

Nói xong, hắn hơi dừng lại, vội nói:

- Lúc ấy đi vội quá!

Chiến một trận với Tả Thanh, hắn đã tiêu hao vô cùng lớn, sau đó lại không tiếc dùng bí thuật giết Thiên Sát, mà đã là bí thuật, thì sẽ có phản phệ!

- Ngươi cũng vậy!

Liên Vạn Lý nhìn Diệp Huyền, lắc đầu:

- Lúc ngươi rời Thanh Thương giới, vậy mà cũng không chào ta!

Hấp thu!

- Ngươi đã mạnh hơn không ít!

Liên Vạn Lý đi tới trước mặt Diệp Huyền, nàng khẽ đánh giá nhìn Diệp Huyền, cười nói:

Lúc này, Liên Vạn Lý đã tới.

Liên Vạn Lý trừng mắt nhìn:

- Tới tìm ngươi!

Diệp Huyền hơi nghi hoặc:

- Tìm ta làm gì?

Liên Vạn Lý hơi nhếch miệng:

- Ngươi đoán?

Diệp Huyền do dự một chút, nói:

- Liên cô nương… không phải ngươi có ý gì với ta chứ?

Liên Vạn Lý trừng mắt nhìn, khẽ yên lặng, đột nhiên đưa tay phải về phía Diệp Huyền:

Bạch tiên sinh nhìn một nam tử trung niên trước mắt không xa, nói khẽ:

Đặc biệt là Lý Trường Phong, hắn lần đầu giao chiến với cường giả Ma Kha tộc, đối phượng mạnh hơn xa dự đoán của hắn!

Bạch tiên sinh đi đầu, phía sau là đám Lý Trường Phong. Giờ phút này, sắc mặt đám Lý Trường Phong đều vô cùng ngưng trọng.

Đúng lúc này, một tiếng bạo tạc thật lớn vang lên, ngay sau đó, trong ánh mắt đám người, mấy người Bạch tiên sinh xuất hiện giữa không trung.

- Rất kịch liệt a!

Liên Vạn Lý cũng ngẩng đầu nhìn lên, nói khẽ:

Liên Vạn Lý buông Diệp Huyền xuống, nói:

- Sau khi hồi phục, chúng ta đánh một trận.

Nói xong, nàng quay người rời đi.

Trong thạch thất, Diệp Huyền lắc đầu cười một tiếng.

Không thể không nói, cảm giác gặp lại cố nhân này thực tốt.

Giờ khắc này, hắn lại càng thêm nhớ đám Mạc Vân Khởi, cũng không biết bọn hắn giờ thế nào!

Một hồi sau, Diệp Huyền thu suy nghĩ, tiếp tục chữa thương.



Liên Vạn Lý rời đi, lại tới trên tường thành, giờ phút này, đám người cùng đang nhìn về phía hư không.

Diệp Huyền: “…”

- Đời này bổn vương chưa thấy ai mặt dày như ngươi.

Liên Vạn Lý nhìn Diệp Huyền cười tủm tỉm:

Liên Vạn Lý vừa nói, thân thể Diệp Huyền trực tiếp bị nhấc lên, có điều đầu cũng không bị tách ra!

Đề Đầu!

- Đề Đầu!

- Mạc Cửu, với sức hiện tại của các ngươi mà muốn chính phục Vị Ương Tinh vực, có vẻ như không quá dễ dàng đi!

Nam tử trung niên tên Mạc Cửu cười nói:

- Đừng vội, mọi thứ mới bắt đầu thôi!

Đúng lúc này, không gian mấy vạn dặm đột nhiên nổ thành hình mạng nhện.

Đám người thầm hoảng hốt!

Rất nhanh, trong ánh mắt đám người, không gian đột nhiên nứt ra, một nam một nữ đột nhiên xuất hiện, nữ là Vị Ương Thiên, nam là tộc trưởng Ma Kha tộc Mạc Thiên Xích!

Mạc Thiên Xích chắp hai tay sau lưng, không chút biểu tình nhìn Vị Ương Thiên.

Khóe miệng Vị Ương Thiên khẽ nhếch lên trào phúng:

- Mạc Thiên Xích, vốn nghĩ rằng ngươi sẽ chiến một trận đàng hoàng, không nghĩ tới ngươi lại cấu kết dị vực làm trò hề này, nói thật, so với phụ thân ngươi năm đó, ngươi không chỉ kém một hai đường, ít nhất, năm đó hắn đã chiến đấu tới cùng.

Mạc Thiên Xích không chút biểu tình, đang muốn nói, đã thấy Vị Ương Thiên đột nhiên đấm ra một quyền.

Oanh!

Không gian quanh Mạc Thiên Xích rung lên kịch liệt, ngay sau đó, Mạc Thiên Xích liên tục lui lại gần trăm trượng.

Vị Ương Thiên đang muốn tiếp tục xuất thủ, không gian bốn phía đột nhiên rung lên, từng nhách hắc xích từ trong không gian bắn ra, đám hắc xích phong tỏa không gian quanh Vị Ương Thiên, cùng lúc đó, không trung bốn phía đã thấy xuất hiện bốn tên hắc bào nhân, đám người này tay cầm một bản cổ thư hắc sắc, tay phải cầm một cây pháp trượng hắc sắc.

Nhìn thấy bốn người này, đám Bạch tiên sinh bên dưới lập tức biến sắc:

- Thánh Vu sư!

Nghe Bạch tiên sinh bật thốt, Lý Trường Phong ở bên cạnh nhíu mày:

- Là ai?

Sắc mặt Bạch tiên sinh có chút khó coi:

- Chí cường giả của dị vực, thông hiểu đủ các loại bí thuật cùng với thượng cổ bí thuật, một đạo phân thân của cung chủ đang bị kéo…

Nói tới đây, hắn lập tức quyết định:

- Xuất thủ!

Nhung bọn hắn vừa động, đám Mạc Cửu đã lập tức chạn ngang.

Mạc Cửu nhếch miệng cười một tiếng:

- Bạch tiên sinh, ngươi vẫn nên lưu lại đây thì hơn!

Bạch tiên sinh nghiêng đầu:

- Vị Ương vệ!

Thanh âm Bạch tiên sinh vừa dứt. Sau lưng đột nhiên xuất hiện bốn tên hắc y nhân, bốn người này đều cầm theo một kiếm một khiên.

Người cầm đầu, chính là A Quỷ!

Vị Ương vệ, chiến sĩ kiệt xuất nhất của Vị Ương Tinh vực!

A Quỷ dẫn theo bốn người vọt thẳng tới chỗ bốn tên hắc bào nhân!

Cách không xa, Mạc Cửu đột nhiên lên tiếng:

- Ma Kha chiến tướng đâu!

Thanh âm Mạc Cửu vừa dứt, chín tên mặc hắc giáp, tay cầm trường thương xuất hiện.

Ma Kha chiến tướng!

Bạch tiên sinh có chút khó coi, Ma Kha chiến tướng chính là chiến sĩ tinh nhuệ nhất của Ma Kha tộc, năm đó vị tộc trưởng Ma Kha tộc kia cùng với thập nhị chiến tướng mạnh mẽ ngăn cản hắn cùng Vị Ương Thiên!

Mạc Cửu cười nói:

- Tất cả ở lại đây đi!

A Quỷ đột nhiên cầm lưỡi hái vọt tới!

Đại chiến bắt đầu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận