Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1655: Khuyết điểm lớn nhất là gì?

Trong tiệm cầm đồ, Tiểu Đạo đi tới trước bàn nhỏ rồi ngồi xuống, nàng rót một chén trà nhẹ nhàng nhấp một ngụm nhỏ, sau đó lại nói: “Diệp Huyền, đi đến tận bây giờ, hẳn là ngươi rất rõ ràng tình cảnh của mình. Trừ phi ngươi chạy tới Tứ Duy vũ trụ tìm nữ nhân đó che chở, bằng không với thực lực hiện tại của ngươi, ngươi cảm thấy ngươi có thể sinh tồn trước mặt các thế lực cường đại này sao?”

Diệp Huyền trầm mặc.

Tiểu Đạo nhìn hắn: “Nào, ngồi xuống.”

Hắn nhìn Tiểu Đạo rồi đi tới trước mặt nàng sau đó ngồi xuống.

Tiểu Đạo lại nhìn đấu lạp nữ tử kia: “Ngươi cũng đến ngồi xuống!”

Nữ tử gật đầu sau đó ngồi xuống bên cạnh Diệp Huyền.

Ba người ngồi quanh bàn.

Tiểu Đạo nhìn hai người một lượt: “Hôm nay ta nói với các ngươi thế giới hiện giờ để các ngươi biết thế giới này phức tạp bao nhiêu!”

Tiểu Đạo nhẹ giọng nói: “Thật ra, Chúc Long cũng không phải là dị thú xếp hạng nhất trong Dị Thú kinh. Ở thời đại Bạch Á kỷ còn có một con dị thú có thực lực còn ở trên Chúc Long. Có điều vị kỳ nhân đó vẫn chưa biên soạn nó trong đó.”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Còn sống không?”

Nói xong nàng nhìn Diệp Huyền: “Ngươi đã gặp Chúc Long đúng không?”

Tiểu Đạo lạnh nhạt nói: “Thượng Thần. Con thú này mới chân chính cường đại, dù là vị kỳ nhân năm đó cũng không cách nào thu phục được nó.”

Nữ tử im lặng.

Tiểu Đạo nhìn thoáng qua hắn: “Sao hả, ngươi muốn một đấu một với người ta sao?”

Diệp Huyền gật đầu: “Ta cũng rất muốn tìm hiểu kỹ về thế giới hiện tại.”

Tiểu Đạo gật đầu: “Còn sống.”

Tiểu Đạo nhẹ nhàng đưa tay ngọc vẽ một vòng tròn nhỏ trên bàn: “Trước tiên nói về Vĩnh Sinh chi địa, đó hẳn không gọi là Vĩnh Sinh chi địa mà gọi là Dị Thú kinh, do một vị kỳ nhân thời đại Bạch Á kỷ tạo ra, ta không tiện nói với các ngươi tên của vị kỳ nhân đó. Ta chỉ có thể nói cho các ngươi biết, người này đứng đầu xuyên suốt dòng sông dài lịch sử. Hắn ta tạo ra Dị Thú kinh, thu thập tất cả dị thú cường đại trong Bạch Á kỷ, dùng loại kinh huyền diệu này mà tránh thoát Ngũ Duy kiếp với cách thức có thể nói là gian lận.”

Tiểu Đạo nhìn nữ tử: “Nếu là trước kia, Thánh gia ngươi nhất định là thế lực đỉnh cấp, không người nào dám trêu chọc nhưng hiện tại người mạnh hơn Thánh gia của ngươi cũng không ít.”

Diệp Huyền vội vàng hỏi: “Dị thú gì vậy?”

Tiểu Đạo lắc đầu: “Nếu như tâm của ngươi có thể bình tĩnh hơn thì làm sao bây giờ mới chỉ đột phá đến Phàm kiếm chứ?”

Diệp Huyền gật đầu.

Diệp Huyền hơi không phục: “Ta cảm thấy ta đã rất yêu nghiệt rồi!”

Diệp Huyền hỏi: “Ở đâu?”

Diệp Huyền: “...”

Tiểu Đạo gật đầu: “Trước tiên nói thời đại Bạch Á kỷ. Thời đại Bạch Á kỷ còn có vài người tương đối xuất chúng mà ngươi cơ bản đều đã được gặp. Một trong số đó chính là vị truyền Tử Nhân kinh cho ngươi. Người này cũng coi như rất lợi hại. Đương nhiên nếu đặt trong suốt lịch sử, khả năng hắn ta cũng bình thường. Còn có lão thợ rèn, thuật rèn đúc của người này đừng nói thời đại Bạch Á kỷ, ngay cả thời đại kỷ Cambri cũng không ai có thể so sánh được với hắn ta. Hắn ta là một nhân vật rất khó lường.”

Nói xong, nàng nghiêm mặt nói: “Đừng cợt nhả với ta, nếu ngươi không muốn nghe thì bây giờ đi với nàng ta đi!”

Diệp Huyền hỏi: “Ai vậy?”

Diệp Huyền: “...”

Tiểu Đạo gật đầu: “Thực lực của nàng ta còn mạnh hơn ngươi thấy rất nhiều. Có thể nói nếu là đơn đả độc đấu, nàng ta có thể xếp vào danh sách mười người đứng đầu trong toàn bộ lịch sử.”

Nữ tử bên cạnh nhìn thoáng qua hắn: “Người bây giờ da mặt đều dày như vậy sao?”

Diệp Huyền cười cười: “Ta chỉ muốn biết thực lực của nàng ấy.”

Nụ cười trên mặt Tiểu Đạo trong nháy mắt cứng lại, nàng trừng mắt nhìn Diệp Huyền với vẻ dữ tợn: “Sao ngươi không hỏi ngươi xếp thứ mấy?”

Diệp Huyền hỏi: “Nữ tử váy trắng xếp thứ mấy?”

Tiểu Đạo cười cười: “Đừng hiểu lầm, chỉ có một mình hắn mà thôi!”

Tiểu Đạo cười nói: “Chính là Đệ Cửu trong cơ thể ngươi!”

Đệ Cửu!

Nghe vậy Diệp Huyền trầm giọng nói: “Tiểu Đạo cô nương cũng biết nàng ta?”

Diệp Huyền gật đầu: “Cô nương, ngươi từ từ nói đi.”

Lúc này Tiểu Đạo lại nói: “Thời đại Bạch Á kỷ còn có một người khác, không thể không nói một chút.”

Diệp Huyền gật đầu, mặc dù không biết thực lực của lão đầu thế nào nhưng kỹ thuật rèn quả thật cực kỳ mạnh.

Lão thợ rèn!

Tiểu Đạo lắc đầu: “Ta không muốn thảo luận về nàng ta với ngươi!”

Diệp Huyền khó hiểu: “Vì sao?”

Tiểu Đạo mặt không đổi sắc: “Ngươi đi hỏi bản thân nàng ta mạnh ra sao, chính nàng ta cũng có thể không biết.”

Diệp Huyền nhíu mày: “Có ý gì?”

Tiểu Đạo không nói lời nào, chỉ cầm lấy chén trà nhẹ nhàng uống một hớp.

Diệp Huyền còn muốn hỏi, lúc này giọng của tầng thứ chín đột nhiên vang lên: “Đại ca, lúc bình thường ngươi rất khôn khéo, sao bây giờ đột nhiên lại ngu như vậy? Ý của nàng ta rất đơn giản, nữ tử váy trắng hiện tại không có đối thủ, cho nên không ai biết nàng ta rốt cuộc mạnh cỡ nào! Nếu không có vật đối chiếu thì làm sao so sánh? So sánh ngươi đi? Lấy ngươi đi so sánh, người ta chính là vô địch, nói sao hả?”

Diệp Huyền: “...”

Tiểu Đạo nhìn thoáng qua bụng Diệp Huyền, sau đó nói: “Người trong cơ thể ngươi thật ra cũng không đơn giản!”

Tầng thứ chín cười ha ha: “Đâu có đâu có, cũng bình thường thôi!”

Tiểu Đạo cười nói: “Các hạ cũng không bình thường!”

Diệp Huyền vội vàng hỏi: “Nói về hắn ta đi!”

Tiểu Đạo lắc đầu: “Người ta đang ở đây, làm sao ta có thể nói về người ta?”

Diệp Huyền do dự một chút sau đó nói: “Vậy ngươi nói ta đi, ta cũng không ngại, bọn họ nói trên người ta có rất nhiều nhân quả, rốt cuộc là nhân quả gì?”

Tiểu Đạo hỏi ngược lại: “Ngươi có quan tâm đến những nhân quả này không?”

Diệp Huyền suy nghĩ một chút sau đó lắc đầu: “Hình như không quan tâm!”

Tiểu Đạo lạnh nhạt nói: “Chính là như vậy. Nếu ngươi không quan tâm thì ngươi biết làm gì?”

Diệp Huyền đang định nói chuyện thì lúc này Tiểu Đạo đột nhiên nói: “Ngươi có biết khuyết điểm lớn nhất của ngươi là gì không?”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Gì?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận