Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 422: Tiền Bối Đi Thong Thả!

Diệp Huyền lắc đầu.

Hai nữ sửng sốt.

Lúc này, Diệp Huyền cười hỏi:

- Các ngươi có hy vọng ta về?

- Hy vọng!

Kỷ An Chi đột nhiên nói.

Thác Bạt Ngạn lạnh lùng:

- Không hy vọng!

Kỷ An Chi gật nhẹ:

- Bảo trọng!

Diệp Huyền cười nói:

Diệp Huyền đi tới trước mặt hai người, nhẹ ôm lấy:

Diệp Huyền: “…”

Thác Bạt Ngạn đột nhiên nói.

Kỷ An Chi nhìn qua Thác Bạt Ngạn, sau đó nhìn Diệp Huyền:

Nói xong, hắn quay ngưởi rời đi.

Thác Bạt Ngạn liếc Kỷ An Chi một cái.

- Nàng hy vọng!

- Tốt!

Thác Bạt Ngạn do dự một chút, sau đó đi tới trước mặt Diệp Huyền, nói khẽ:

- Yên tâm, ta nhất định sẽ còn trở về Thanh châu, mà hai người các ngươi, nhất định phải tự bảo vệ bản thân cho tốt. Nếu gặp khó khăn, có thể tùy thời liên hệ Khương Cửu cùng Lục quân sư, bọn họ sẽ lập tức tới tương trợ!

- Chờ ngươi trở về!

- Chờ một chút!

Diệp Huyền dừng bước, quay người.

Diệp Huyền cười ha ha một tiếng, sau đó đi tới bên tai Thác Bạt Ngạn, không biết nói nhỏ câu gì, Thác Bạt Ngạn trực tiếp đỏ mặt tới mang tai, sau đó ném cho hắn một cái bình ngọc, nổi giận:

Thác Bạt Ngạn trừng mắt nhìn Diệp Huyền:

Yêu?

Diệp Huyền cười nói:

Tổng bộ Ma tông trong một tòa thành cổ, Ma tông cũng không chém giết bừa bãi, ngược lại, còn thu rất nhiều tu sĩ Trung Thổ Thần Châu.

Thanh âm rất nhẹ, nhỏ như tiếng muỗi kêu.

Đột nhiên, trong điện vang lên một tiếng ho khan.

Một gian đại điện, Ma tông tông chủ Khô Minh Hư đang tĩnh tọa.

Ma tông hiện tại, đang dần lớn mạnh bản thân.

- Sau đó thì sao?

Nàng cũng không nghĩ quá nhiều, nhưng nàng biết, nội tâm nàng như có nhiều hơn một thứ gì đấy…



Diệp Huyền rời Ninh quốc, trực tiếp tới Ma tông.

- Sau đó đi chết!

Thấy Diệp Huyền biến mất, Thác Bạt Ngạn đột nhiên có chút ngây dại. Chớp mắt, nàng phát hiện bản thân có chút thất lạc.

Diệp Huyền thu bình ngọc, cười hắc hắc, sau đó quay người rời đi.

- Mau cút!

Khô Minh Hư đột nhiên mở hai mắt, trước mặt không xa, chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện một hắc y nhân.

Hắc y nhân đưa lưng về phía hắn, cái bóng kéo rất dài.

Nhìn thấy người này, Khô Minh Hư lập tức trở nên ngưng trọng.

Bởi hắn không phát hiện, người trước mắt tới như thế nào, đối phương xuất hiện từ bao giờ, không chút phát hiện.

Quan trọng nhất, hắn cũng không cảm ứng được bất cứ khí tức nào của hắc y nhân!

Người này phải đạt tới mức độ nào?

Trên trán Khô Minh Hư đã có mồ hôi lạnh chảy xuống.

Lúc này, hắc y nhân đột nhiên mở miệng:

- Khô tông chủ, chớ sợ, lão phu không có ác ý với ngươi, nếu không, đầu ngươi đã sớm dọn nhà!

Hắc y nhân trầm mặc một hồi, nói khẽ:

- Xin hỏi các hạ, các hạ là Thương Giới kiếm chủ tiền bối?

Yết hầu Khô Minh Hư lăn lăn:

Hắc y nhân gật đầu.

- Diệp, Diệp Huyền… các hạ là sư tôn của Diệp Huyền?

Khô Minh Hư ngây người, sau một khắc, sắc mặt hắn đại biến:

Khô Minh Hư thầm run lên:

- Tiền bối tới tìm ta, có việc gì sao?

Hắc y nhân gật đầu:

- Đương nhiên, dường như Khô tông chủ quên mất một việc.

- Một việc?

Khô Minh Hư ngây người:

- Còn mong tiền bối báo cho biết!

Hắc y nhân nói:

- Khô tông chủ đã đáp ứng đồ nhi bất tranh khí kia của ta mười ức linh thạch, mà Khô tông chủ mới thanh toán trước năm ức!

Rời Thanh Thương giới quá lâu!

- Lão phu đã rời Thanh Thương giới quá lâu, tên ta hiện tại, đối với Thanh Thương giới, đã không còn bất cứ ý nghĩa.

Hắc y nhân nói:

- Tiền bối là ai?

Khô Minh Hư tỉnh táo lại, trầm giọng nói:

Thanh âm có chút khàn khàn.

- Không nghĩ tới, đã qua một ngàn năm, giới này còn có người nhớ tên lão phu!

Thương Giới kiếm chủ!

Đại não Khô Minh Hư lập tức trống rỗng!

Còn sống!

Diệp Huyền không gạt người, Thương Giới kiếm chủ lại còn sống, hơn nữa còn quay trở lại rồi!

Thương Giới kiếm chủ a!

Người đa từng dùng sức một người, ép Hộ Giới minh trăm năm không thở nổi! Hơn nữa, còn từng là đệ nhất cường giả Thanh Thương giới!

Giờ phút này, nội tâm Khô Minh Hư hắn đã rung động tới tột đỉnh!

Lúc này, hắc y nhân đột nhiên nói:

- Khô tông chủ, làm người phải chú trọng chữ tín, ngươi thấy sao?

Khô Minh Hư vội lấy ra một nạp giới, bấm tay đưa tới, lại vội thi lễ:

- Việc này là ta không phải, ở đây có năm ức linh thạch, hy vọng tiền bối giao lại cho… Diệp công tử!

Hắc y nhân thu nạp giới, khẽ gật đầu:

- Lão phu tới đây, tự nhiên không phải chỉ vì năm ức linh thạch này.

Khô Minh Hư vội nói:

- Đúng đúng, tiền bối sao có thể coi trọng năm ức linh thạch? Nếu tiền bối có dặn dò gì, còn mong chỉ thị.

Hắc y nhân gật nhẹ:

- Lần này Hộ Giới minh nhắm vào đồ nhi của ta, lão phu chuẩn bị đưa hắn tới Trung Thổ Thần Châu tìm Hộ Giới minh một chuyến, mà người đệ tử này của ta, lại không yên lòng với mấy người ở Thanh châu, ví như Ninh quốc, Đại Vân đế quốc…

Khô Minh Hư vội nói:

- Tiền bối yên tâm, Ma tông ta nhất định sẽ chiếu cố Ninh quốc cùng Đại Vân đế quốc, tuyệt không để tu sĩ Trung Thổ Thần Châu tới quấy rầy họ.

Hắc y nhân gật nhẹ:

- Như vậy, phiền ngươi.

Khô Minh Hư cười khổ:

- Sao dám, chỉ là vãn bối có chút nghi hoặc, nếu tiền bối còn sống, sao không tự mình ra mặt, như vậy, Hộ Giới minh kia cũng không dám tìm Diệp Huyền gây chuyện nữa.

Hắc y nhân lắc đầu:

- Người trẻ tuổi, nếu không có tôi luyện, sao có thể thành tài? Hộ Giới minh này, vừa hay để hắn luyện tay một chút. Hơn nữa, sau khi lão phu rời Thanh Thương giới, Hộ Giới minh này ngày càng ngang ngược càn rỡ.

Khô Minh Hư gật nhẹ, đồng ý nói:

- Sau khi tiền bối rời đi, Hộ Giới minh bắt đầu chèn ép các thế lực Thanh Thương giới, hơn nữa, lần này Thanh Thương giới gặp biến, linh khí khô kiệt, Hộ Giới minh càng thêm tệ hơn, không chỉ muốn suy yếu các thế lực Trung Thổ Thần Châu, còn muốn cướp đoạt bản nguyên Thanh châu…

Hắc y nhân cười nói:

- Yên tâm, Hộ Giới minh bọn hắn không nhảy nhót được bao lâu!

Khô Minh Hư thầm giật mình:

- Tiền bối muốn xuất thủ với Hộ Giới minh?

Hắc y nhân nói:

- Chuyện Hộ Giới minh làm, đã khiến rất nhiều người bất mãn, không chỉ thế lực Thanh Thương giới bất mãn, mà thế lực bên ngoài cũng không hài lòng, lần này lão phu trở lại, một là dẫn đệ tử vô dụng của ta đi lịch luyện một phen, thứ hai, đương nhiên là vì Hộ Giới minh này!

Khô Minh Hư nheo mắt, quả nhiên, Thương Giới kiếm chủ muốn xuất thủ với Hộ Giới minh!

Hộ giới minh này, sắp phải gặp tận thế!

Lúc này, hắc y nhân đột nhiên nói:

- Lão phu tạm không tiện hiện thân, chuyện Thanh châu, phiền Khô tông chủ.

Nói xong, hắn bước ra khỏi điện.

Sau lưng, Khô Minh Hư vội thi lễ:

- Tiền bối đi thong thả!
Bạn cần đăng nhập để bình luận