Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3399. Chung kẻ địch



Chương 3399. Chung kẻ địch




Lúc này, tất cả mọi người đều kinh ngạc!
Diệp Huyền đã đánh tan nhục thân của Tĩnh Tri chỉ với một đường kiếm!
Đương nhiên, điều khiến bọn họ kinh ngạc không phải thực lực của Diệp Huyền, mà là kiếm đạo ý chí mà hắn mới thi triển!
Đó là một đường kiếm đạo ý chí!
Tĩnh Tri đột nhiên bật cười.
Mọi người đều nhìn nàng ta.
Tĩnh Tri quan sát Diệp Huyền, nàng ta khẽ cười: “Xem ra ta phải tìm hiểu ngươi một chút rồi!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Chúng ta có thể tìm hiểu lẫn nhau!”
Tĩnh Tri cười tươi rói: “Nhất định rồi!”
Nói đoạn, nàng ta và người bên cạnh bèn trở về cung điện. Ngay sau đó, chín con cự long và cung điện chầm chậm biến mất giữa không trung.
Diệp Huyền khẽ nói: “Có ngăn bọn họ rời đi được không?”
Tiểu An lắc đầu: “Không thể!”
Diệp Huyền quay đầu nhìn nàng: “Nhục thân của nàng ta đã tan vỡ, mấy người chúng ta không giết được nàng ta?”
Tiểu An lắc đầu: “Không thể!”
Diệp Huyền trầm mặc.
Tiểu An đột nhiên hỏi: “Đường kiếm đạo ý chí kia…”
Diệp Huyền mỉm cười: “Của cha ta!”
Tiểu An khẽ gật đầu: “Cha ngươi thật lợi hại! Lợi hại như muội muội ngươi vậy!”
Diệp Huyền đột nhiên nói: “Ta còn có một đại ca nữa, cũng lợi hại như cha và muội muội ta ấy!”
Vẻ mặt Tiểu An khựng lại.
Phồn Đóa ở bên cạnh không nhịn được co rúm mặt lại!
Cái tên này đúng là một tên biến thái!
Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói: “Tiểu An, ngươi nói xem khi nào thì bọn họ lại đến?”
Tiểu An nhìn về phía tinh không xa xôi: “Nàng ta chưa đi mà chỉ trốn trong thời không thôi! Nàng ta sẽ đợi người của mình đến! Cùng lắm mười ngày nữa, mười ngày sau người của nàng ta sẽ đến!”
Diệp Huyền khẽ nói: “Như vậy cũng có nghĩa là chúng ta chỉ có thời gian một trăm năm thôi hả!”
Tiểu An gật đầu: “Đúng vậy!”
Diệp Huyền hỏi: “Đủ không?”
Tiểu An liếc nhìn hắn: “Hoàn toàn đủ! Thế nhưng ngươi giúp ta vậy, nàng ta và Cổ Ma sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!”
Diệp Huyền hỏi ngược lại: “Ta không giúp ngươi thì bọn họ cũng sẽ bỏ qua cho ta sao?”
Tiểu An lắc đầu: “Sẽ không!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Gặp ngươi, quen biết ngươi có phải là điều bất hạnh của ta không nhỉ?”
Tiểu An lạnh mặt: “Phải!”
Diệp Huyền lại cười: “Nhưng ta không hối hận!”
Nói đoạn, hắn bèn quay người rời đi.
Tiểu An sững sờ, sau đó vẻ mặt lạnh lùng của nàng dần trở nên dịu dàng.
Phồn Đóa ở bên cạnh đột nhiên nói: “Các hạ, cẩn thận người này vào, hắn vớ vẩn lắm, giỏi nhất là lừa nữ nhân!”
Tiểu An nói: “Ta thấy hắn rất thành thật đó chứ!”
Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.
Phồn Đóa lắc đầu thở dài.
Thành thật?
Một tên khốn mà thành thật?
Đúng là chuyện cười thiên hạ!
Lúc này, Đóa Nhất đột nhiên xuất hiện.
Đóa Nhất liếc nhìn Diệp Huyền và Tiểu An phía xa xa: “Nữ nhân kia là ai?”
Phồn Đóa nói: “Thần Cổ Giới!”
Đóa Nhất nhíu mày: “Nơi đó?”
Phồn Đóa liếc nhìn Đóa Nhất: “Hình như ngươi biết!”
Đóa Nhất chỉ nói: “Biết đôi chút! Nghe nói người ở đấy đều bất phàm, tự xưng là thần!”
Nói đoạn, nàng dừng lại một chút rồi tiếp tục: “Sao Diệp Huyền lại chọc vào người ở đó?”
Phồn Đóa nói: “Ngươi đoán xem!”
Đóa Nhất nhìn nàng: “Dù ngươi không biết Thần Cổ Giới lớn mạnh như thế nào thì cũng phải biết nơi đó chắc chắn không phải thế lực bình thường. Tuy nhiên, ngươi vẫn đứng về phía hắn! Điều này chứng tỏ nữ tử váy trắng phía sau hắn còn đáng sợ hơn Cổ Thần Giới!”
Phồn Đóa mỉm cười: “Đóa Nhất, sao nào, ngươi từ bỏ việc giết hắn à?”
Đóa Nhất nói: “Ta giết hắn thì được lợi lộc gì? Nếu như xét về lợi ích thì chỉ có một, đó chính là bõ tức! Nhưng vì bõ tức mà uy hiếp đến cả tính mạng của mình thì đúng là không đáng!”
Phồn Đóa khẽ cười: “Ta tưởng ngươi sẽ nhắm mãi vào hắn chứ!”
Đóa Nhất nhìn chằm chằm nàng: “Rốt cuộc hắn có lai lịch như thế nào?”
Phàn Đóa lắc đầu: “Ta cũng không biết!”
Nói đoạn, nàng quay người rời đi.
Đóa Nhất trầm mặc.
Đúng lúc ấy, một lão giả đột nhiên xuất hiện trước mặt Đóa Nhất.
Là Tả Tướng!
Tả Tướng nói: “Các hạ, thánh chủ nhà chúng ta cho mời ngươi!”
Đóa Nhất mỉm cười: “Mời ta?”
Tả Tướng gật đầu: “Thánh chủ nói, chỉ nói chuyện thôi!”
“Nói chuyện!”
Đóa Nhất nghĩ ngợi một lát rồi mỉm cười: “Được!”
Tả Tướng nói: “Mời!”
Hai người bèn biến mất.
Không lâu sau, Đóa Nhất đã tới một tinh không nào đó.
Đóa Nhất nhìn về phía xa xa, nơi đó có một tòa cung điện lơ lửng, là cung điện của Tĩnh Tri.
Đóa Nhất theo Tả Tướng đến trước đại điện, trước đại điện, Tĩnh Tri đã đứng đón!
Mà lúc này, nàng ta đã khôi phục nhục thân!
Tĩnh Tri mỉm cười: “Chào mừng Đạo Nhất chí tôn!”
Đạo Nhất khẽ cười: “Thánh chủ gọi ta là Đạo Nhất là được rồi!”
Tĩnh Tri chớp mắt: “Thế thì ta không khách sáo nữa! Đóa Nhất, ta là một người thành thật, không thích vòng vo. Lần này mời ngươi đến là muốn mời ngươi cùng đối phó với Diệp Huyền và Phồn Đóa chí tôn với chúng ta!”
Đóa Nhất mỉm cười: “Chẳng phải là đối phó với Tiểu An hay sao?”
Tĩnh Tri mỉm cười: “Đúng vậy! Chúng ta có cùng chung kẻ địch, tốt thật!”
Đóa Nhất chỉ cười chứ không đáp.
Hết chương 3399.



Bạn cần đăng nhập để bình luận