Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 451: Ngươi Không Thể Đi!

Diệp Huyền cười nói:

- Lục tôn chủ nói đúng, nhiều năm như vậy, quả thực có mấy con mèo con chó muốn ta chết, ví như gần đây, có một con chó điên không ngừng đuổi theo ta, có điều, cũng không làm gì được, mệnh ta lớn, không chết được! Nhưng, lão cẩu kia bị chọc tức không nhẹ!

Nghe vậy, Lục tôn chủ hơi híp mắt lại, ánh mắt băng lãnh.

Lúc này, Trần Bắc Hàn đột nhiên nói:

- Nói chuyện với Lục tôn chủ mà lại nhắc chó nhắc mèo? Một chút quy củ cũng không biết! Xuống đi!

Diệp Huyền ôm quyền, quay người rời đi.

Diệp Huyền rời đi, Trần Bắc Hàn mới nhìn Lục tôn chủ, áy náy nói:

- Lục huynh, tên tiểu tử này không hiểu chuyện, lục huynh chớ so đo với hắn!

Trần Bắc Hàn quả quyết lắc đầu:

- Trần huynh, ngàn năm qua, chúng ta đều rất hữu hảo, chớ vì một người mà làm hỏng sự hữu nghị này mới phải!

Lục tôn chủ khẽ gật đầu, cười nói:

Lục tôn chủ nhìn thẳng Trần Bắc Hàn:

Trần Bắc Hàn cười nói:

Lục tôn chủ nhìn Trần Bắc Hàn, cuối cùng, hắn mỉm cười:

Lục tôn chủ cười nói:

Trần Bắc Hàn cười nói:

- Lục huynh cứ nói đừng ngại!

- Trần huynh, thực không dám giấu, ta tới đây, là có chuyện muốn làm phiền.

- Không được!

Nói xong, hắn quay người rời đi.

- Ta muốn dẫn bị An Diệp thiếu niên kia đi!

Lục tôn chủ rời đi, nụ cười trên mặt Trần Bắc Hàn cũng hạ xuống.

- Lục huynh nói gì vậy, Thương Kiếm tông ta trước nay không gây chuyện, đưng nhiên, chúng ta cũng không sợ chuyện gì, nên nếu muốn lấn chúng ta, Thương Kiếm tông ta quyết không đồng ý!

- Tốt, rất tốt! Vậy mong Trần huynh cùng Thương Kiếm tông bảo trọng!

Trần Bắc Hàn nhìn Thương Huyền:

Thương Huyền trầm giọng:

Thương Huyền nhíu mày:

Thương Huyền đột nhiên nói.

Thương Huyền do dự một chút, sau đó gật đầu:

- Hắn là Diệp Huyền?

- Không có Diệp Huyền, bọn hắn cũng sẽ không từ bỏ ý đồ! Dã tâm Hộ Giới minh đã lộ rõ. Một khi bọn hắn làm xong chuyện kia, nhất định sẽ lập tức hạ thủ với Thương Kiếm tông ta!

Trần Bắc Hàn cười nói:

- Người này còn nhỏ đã đạt tới Kiếm hoàng, thiên phú tuyệt không kém! Nếu thật lòng gia nhập Thương Kiếm tông, đối với Thương Kiếm tông mà nói, cũng tính là một chuyện tốt! Chỉ là, Hộ Giới minh sẽ không từ bỏ ý đồ!

Trần Bắc Hàn gật đầu.

- Chưa chắc hắn đã thật tâm gia nhập Thương Kiếm tông!

Trần Bắc Hàn lãnh đạm nói:

- Vậy thì để hắn thật tâm đi!

- Từ nay, chúng ta triệt để đắc tội Hộ Giới minh!

- Nếu là trước kia, Thương Kiếm tông sẽ không nhúng tay chuyện giữa Diệp Huyền cùng Hộ Giới minh, nhưng hiện tại, Diệp Huyền đã là người Thương Kiếm tông ta! Ngươi hiểu chưa?

Nói xong, hắn lắc đầu cười:

- Đắc tội?

Nõi ong, hắn đứng dậy ra ngoài điện:

- Phải biết, thi thể một vị tôn chủ của bọn hắn, còn đang treo trước sơn môn Thương Kiếm tông ta! Đáng tiếc, cỏ dại đã lớn, hôm nào tới xem một chút, xem có cần làm sạch cỏ dại kai không! Còn nữa, ngươi tự mình đi Thanh châu một chuyến…

Trong điện, Thương Huyền lắc đầu thở dài, quay người rời đi.



Ban đêm.

Vân Kiếm phong.

Vân Kiếm điện.

Diệp Huyền cùng Việt Kỳ ngồi đối diện, hai người đang ăn cơm.

Lúc gần ăn xong, Diệp Huyền đột nhiên nói:

- Ngươi cũng không làm gì sai!

Việt Kỳ nghĩ một chút, nói:

- Hộ Giới minh muốn diệt Thanh châu, mà ta là nhân sĩ Thanh châu, thế nên, ta cùng một đám huynh đệ của ta từng làm chuyện khiến bọn hắn không hài lòng, tiếp đó, bọn hắn liền truy nã ta, muốn chơi chết ta! Đại khái là như vậy!

Diệp Huyền cười nói:

- Vì sao bị truy nã?

Việt Kỳ để đũa xuống:

Việt Kỳ khẽ gật đầu:

- Nhớ, chỉ là, ngươi rất nổi danh sao?

Diệp Huyền cười khổ.

Kỳ thực, Việt Kỳ thực sự không biết Diệp Huyền hắn, hoặc nói, Việt Kỳ rất ít quan tâm chuyện bên ngoài!

Bởi ngày ngày nàng chỉ thích nghiên cứu, nghiên cứu đủ các loại công pháp thần thông. Trừ đó ra, nàng không hứng thú với bất cứ chuyện nào khác!

Lúc này, Việt Kỳ lại nói:

- Lục tôn chủ kia, vì ngươi mà tới?

Diệp Huyền gật đầu:

- Ta chính là người thứ hai trên bảng truy nã Thương Giới bảng!

- Trước đó ta đã nói với ngươi, ta là Diệp Huyền, còn nhớ chứ?

Diệp Huyền gật đầu:

- Rời Thương Kiếm tông?

Việt Kỳ dừng đũa nhìn Diệp Huyền:

Rời đi!

- Việt sư tôn, có thể ta sắp phải rời đi!

Diệp Huyền cười nói:

- Bữa này là bữa cuối cùng! Chút nữa ta sẽ rời đi!

Việt Kỳ nhìn hắn:

- Vì sao muốn đi?

Diệp Huyền nói:

- Nếu không đi, sẽ liên lụy tới Thương Kiếm tông!

Việt Kỳ lắc đầu:

- Không cần đi, Thương Kiếm tông cũng không sợ Hộ Giới minh!

Diệp Huyền còn muốn nói thêm, Việt Kỳ đột nhiên nói:

- Thương Kiếm tông cùng Hộ Giới minh vốn đã có ân oán, năm đó, một vị tôn chủ của Hộ Giới minh đã chết trong tay tổ sư chúng ta, mà thi thể còn đang treo dưới chân núi. Mà sau này, khi tổ sư rời đi, Hộ Giới minh còn từng trả thù chúng ta, ba vị tông chủ Thương Kiếm tông ta chết thảm trong tay bọn hắn, một vị trong đó, là phụ thân của Bắc Hàn sư huynh.

Nói tới đây, nàng nhìn Diệp Huyền:

- Thù này, đều là tử thù. Nhiều thêm một cái, vẫn là tử thù!

Nói xong, nàng đứng dậy, vỗ vai Diệp Huyền, nói:

- Nếu đã gia nhập Thương Kiếm tông, vậy cứ làm tốt chuyện của ngươi, chuyện Hộ Giới minh, chúng ta sẽ xử lý!

Thanh âm vừa dứt, nàng quay người vào trong nội điện.

Diệp Huyền yên lặng hồi lâu.

Một ngày sau.

Dưới chân núi Thương Kiếm tông đột nhiên xuất hiện mười cỗ quan tài, bên trong là thi thể đệ tử Thương Kiếm tông!

Toàn bộ Trung Thổ Thần Châu khiếp sợ!

Mười cỗ quan tài xuất hiện, khiến không khí cả Trung Thổ Thần Châu trở nên khẩn trương.

Thương Kiếm tông là ai?

Ngàn năm trước, đây chính là thế lực áp cả Hộ Giới minh!

Dù tới bây giời, cũng là thế lực số một số hai cả thanh Thương Giới, mà hiện tại, lại có người đặt quan tài dưới chân núi Thương Kiếm tông, hơn nữa, bên trong còn có thi thể đệ tử Thương Kiếm tông!

Làm như vậy, đại biểu cục diện không chết không thôi!

Thương Kiếm phong, đại điện!

Trần Bắc Hàn khép hờ hai mắt, yên lặng không nói.

Bên dưới là Thương Huyền cùng Việt Kỳ.

Một hồi sau, Trần Bắc Hàn đột nhiên nói:

- Triệu tập đệ tử trở về… còn nữa, thông tri cho Đại sư huynh!

Đại sư huynh!

Thương Huyền hơi chút do dự:

- Hắn, hắn sẽ trở về sao?

Trần Bắc Hàn cười nói:

- Sẽ, nhất định sẽ!

Thương Huyền khẽ gật đầu, quay người rời đi.

Thương Huyền rời đi, Trần Bắc Hàn nhìn Việt Kỳ:

- Ngươi thấy thế nào?

Việt Kỳ lắc đầu:

- Các ngươi làm chủ!

Nói xong, nàng quay người rời đi.

Trong điện, Trần Bắc Hàn lắc đầu cười một tiếng.



Vân Kiếm phong.

Diệp Huyền ngồi trước cửa đại điện, chuyện Thương Kiếm tông, hắn đã nghe qua, mà hiện tại, hắn đang đợi Việt Kỳ!

Chỉ một chốc, Việt Kỳ đã xuất hiện trước cửa điện, nàng nhìn qua Diệp Huyền, Diệp Huyền đứng dậy:

- Việt sư tôn, ta đã nghe chuyện ở ngoài, cho nên, ta vẫn quyết định rời đi, không để liên lụy tới Thương Kiếm tông!

Việt Kỳ lắc đầu:

- Ngươi không thể đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận