Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 755: Không Nhịn Được!

Đây chính là chuyện hắn muốn làm lúc này!

Thời gian trôi qua từng chút một, quanh thân Diệp Huyền, cỗ sát ý kia càng ngày càng mạnh, không chỉ như thế, thần sắc của hắn cũng càng ngày càng dữ tợn, tựa như một ma đầu.

Một bên, Tiểu Linh Nhi nhìn Diệp Huyền, có chút sợ hãi, hai tay nàng gắt gao ôm chặt Đại thần lầu hai bên cạnh, một ngón tay nhỏ nhắn chỉ chỉ Diệp Huyền, không biết muốn biểu đạt ý gì.

Đại thần lầu hai nhìn Diệp Huyền, không nói gì.

Cứ như vậy, ước chừng hai canh giờ sau, khí tức trên người Diệp Huyền càng ngày càng mạnh mẽ, cường đại đến mức siêu việt Thánh cảnh, nhưng mà giờ phút này, cỗ sát ý quanh thân Diệp Huyền phát tán ra kia cũng mạnh đến đáng sợ!

Tiểu Linh Nhi nhìn về phía Đại thần lầu hai, Đại thần lầu hai nói khẽ:

- Vượt qua được, chính là tân sinh, không vượt qua nổi... Vậy cũng không trách được người khác, đây chính là con đường hắn tự lựa chọn!

Nói xong, nàng nhìn về phía Diệp Huyền xa xa.

Nhìn thấy một màn này, Đại thần lầu hai cau lại chân mày, lúc này, Diệp Huyền đột nhiên đứng lên đi đến phía nàng và Tiểu Linh Nhi, Tiểu Linh Nhi vội vàng chạy đến sau lưng Đại thần lầu hai, nàng lấy hai tay che mắt, căn bản không dám nhìn Diệp Huyền.

Đột nhiên, Diệp Huyền đâm ra phía trước một kiếm.

Lại qua một canh giờ.

Diệp Huyền đi đến trước mặt Đại thần lầu hai, hắn cầm kiếm chỉ vào Đại thần lầu hai, Đại thần lầu hai mặt không biểu tình.

Hiện tại phải xem giữa hắn và cỗ sát ý này ai mạnh hơn!

- Chỉ đùa một chút!

Cứ như vậy, thời gian trôi qua từng chút một, khí tức trên người Diệp Huyền vẫn đang không ngừng mạnh lên, nhưng đồng thời, cỗ sát ý kia cũng càng ngày càng mạnh.

Đại thần lầu hai không tránh không né, nhưng mà, lúc kiếm cách giữa chân mày Đại thần lầu hai còn có nửa tấc thì dừng lại.

Đại thần lầu hai nhìn thoáng qua lầu thứ năm, sau đó lại nhìn về phía Diệp Huyền, trong mắt có một vẻ lo âu.

Đây không phải sát ý của Diệp Huyền, mà là sát ý của Ma Kha Chi Đồng, bởi vậy, cỗ sát ý này không nhận Diệp Huyền khống chế, ngược lại, Diệp Huyền còn có thể bị cỗ sát ý này khống chế!

Đại thần lầu hai nhìn Diệp Huyền, không nói gì.

Mà lúc này, Đại thần lầu hai đột nhiên lấn người mà lên, sau một khắc, Diệp Huyền lập tức cảm thấy phần bụng truyền đến một trận đau đớn, tiếp theo, cả người hắn bay ngược ra ngoài!

Lúc này, thân thể của Diệp Huyền đang bắt đầu rung động kịch liệt, phảng phất như bị kinh phong.

Đại thần lầu hai đi về phía Diệp Huyền:

Diệp Huyền đột nhiên nhếch miệng cười một tiếng:

Nói xong, hắn thu hồi kiếm!

Diệp Huyền cười khổ, đây là bản thân tự gây nghiệt a!

Diệp Huyền lại bay ra ngoài lần nữa...

- Nhưng mà vẫn chưa ổn định hẳn.

Nói xong, tốc độ của nàng đột nhiên tăng lên dữ dội ——

- Ta hiểu! Ta sẽ không quá ỷ lại vào cỗ lực lượng này!

- Chơi đùa? Ta cũng đang chơi đùa!

Đại thần lầu hai yên lặng.

- Rốt cục là lầu thứ năm này có thái độ gì?

Nói xong, hắn nhìn về phía Đại thần lầu hai:

Ầm!

Đại thần lầu hai nói:

- Cỗ lực lượng kia, cuối cùng cũng không thuộc về ngươi, hiểu không?

Diệp Huyền gật đầu:

Một lát sau, Diệp Huyền ngồi dưới đất dựa vào vách tường, Ma Kha Kiếm nằm ở trước mặt hắn, mà Đại thần lầu hai ở cách đó không xa.

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

- Hàng phục nó sao?

Đại thần lầu hai đi đến trước mặt Diệp Huyền:

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Hắn nhất định phải giết chết ta sao?

Đại thần lầu hai lắc đầu:

- Hắn muốn tháp này, hiện tại tháp này đang trong thời kì suy yếu nhất, lại thêm nữ tử váy trắng kia cũng không ở đây, bởi vậy, đây chính là thời cơ tốt nhất để hắn đoạt tháp. Mà hắn đã muốn tháp, vậy ngươi chắc chắn phải chết.

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói:

- Không có cách nào hóa thù thành bạn sao?

Đại thần lầu hai lãnh đạm nói:

- Nếu không, ngươi đi nói chuyện với hắn một chút?

Diệp Huyền lắc đầu:

Đại thần lầu hai này là tính tình gì!

Một lát sau, Diệp Huyền dựa vào trên vách tường, giờ phút này, hắn hết sức im lặng!

- Không nhịn được!

Đại thần lầu hai nhìn thoáng qua Diệp Huyền bay ra ngoài, lắc đầu:

Diệp Huyền trực tiếp bay ra ngoài.

Ầm!

Diệp Huyền nhíu mày:

- Vì sao?

Đại thần lầu hai nhìn thoáng qua bốn phía:

- Tháp này... So với tưởng tượng của ngươi còn phải đáng sợ hơn gấp trăm lần, nghìn lần, vạn lần... Bây giờ nó vẫn còn đang trong thời kỳ ngủ say, không biểu hiện ra một mặt đáng sợ của nó.

Nói xong, nàng nhìn về phía Diệp Huyền:

- Giản Tự Tại từ bỏ tháp này, là bởi vì nàng biết, nàng không có khả năng chưởng khống tháp này.

Diệp Huyền trầm mặc một lát, sau đó nói:

- Vì sao lại lựa chọn ta? Cũng bởi vì ta ưu tú? Cũng bởi vì ta không giống bình thường? Cũng bởi vì ta...

Đại thần lầu hai đột nhiên đấm ra một quyền.

- Có lẽ vĩnh viễn cũng không thể!

Đại thần lầu hai nhìn Diệp Huyền:

- Ta phải làm thế nào mới có thể chân chính chưởng khống tháp này?

Diệp Huyền nói khẽ:

Đại thần lầu hai yên lặng.

- Đi cầu xin hắn đừng chơi chết ta sao?

Động một chút lại ra tay, thật sự là không có nhân tính!

Đại thần lầu hai nhìn Diệp Huyền:

- Ngươi phải hiểu được, cũng có khả năng Giới Ngục tháp này không phải thật tâm thần phục ngươi.

Diệp Huyền nhìn về phía Đại thần lầu hai.

Đại thần lầu hai nói khẽ:

- Sở dĩ nó nhận ngươi làm chủ nhân, có thể là bởi vì nữ tử váy trắng lúc trước, nữ tử váy trắng có khả năng trấn áp những tồn tại trong tháp này, hơn nữa, hẳn là nó cũng sợ nữ tử váy trắng, mà thần phục ngươi, có thể giúp cho nó thu hoạch được sự tán thành và bảo đảm của nữ tử váy trắng.

Diệp Huyền cười khổ:

- Loại cảm giác này, hết sức không thoải mái!

Đại thần lầu hai nhìn Diệp Huyền:

- Có gì không thoải mái?

Diệp Huyền lắc đầu:

- Cho tới bây giờ, ta còn tưởng là nó nhìn trúng ta nên mới chọn ta a!

Đại thần lầu hai nói:

- Kỳ thật, cũng có khả năng này.

Nói xong, nàng nhìn về phía Diệp Huyền:

- Những thứ này đều không trọng yếu, trọng yếu nhất chính là, ngươi phải hiểu được một sự kiện, so với ngươi, nó còn mạnh hơn rất rất nhiều!

Diệp Huyền gật đầu:

- Hiểu rõ! Nhưng mà, ta cũng không có lựa chọn khác, không phải sao?

Đại thần lầu hai trầm mặc.

Diệp Huyền lựa chọn được sao?

Kỳ thật, hắn cũng không có lựa chọn.

Lựa chọn không cần Giới Ngục tháp?

Vấn đề là bản thân Giới Ngục tháp tự tìm tới hắn, mà không phải hắn chủ động lựa chọn Giới Ngục tháp.

Đại thần lầu hai lắc đầu, giờ khắc này, nàng đột nhiên cảm thấy có chút mờ mịt, bởi vì từ nơi sâu xa, phảng phất như có rất nhiều chuyện đều đã được định trước!

Diệp Huyền đột nhiên đứng lên, cười nói:

- Kỳ thật, ta hẳn là nên cảm tạ nó!

Đại thần lầu hai nhìn về phía Diệp Huyền, Diệp Huyền cười nói:

- Bởi vì nó mang đến cho ta rất nhiều chỗ tốt, ví dụ như Đại thần lầu hai ngươi, ví dụ như Không Gian đạo tắc, Đại Địa đạo tắc, còn có Giản cô nương... Mà các ngươi, đều giúp ta, còn có mấy chuôi kiếm kia... Ta không thể chỉ nhìn chằm chằm vào chỗ xấu, không phải sao?

Đại thần lầu hai gật đầu:

- Ngươi có được tâm tính này, rất tốt.

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về phía lầu thứ năm:

- Về phần lầu thứ năm này...

Nói xong, hắn nhìn về phía Đại thần lầu hai:

- Nếu không có nữ tử váy trắng hỗ trợ, một chút phần thắng ta cũng không có sao?

Đại thần lầu hai không nói gì.

Diệp Huyền lại hỏi:

- Vì sao hiện tại lầu thứ năm này không ra tay?

Đại thần lầu hai nói:

- Bởi vì thanh kiếm lúc trước kia... Nhưng mà rất nhanh thôi, đối phương hẳn là sẽ sớm ra tay.

Nói đến đây, nàng nhìn về phía Diệp Huyền:

- Ta có thể cảm nhận được, trễ nhất không quá năm ngày.

Năm ngày!

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

- Ta hiểu được.

Nói xong, hắn rời khỏi Giới Ngục tháp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận