Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1376: Ngươi âm hiểm thật đấy

“Muội muội?”

Ở phía không xa, nữ tử ngồi trên hòn đá bỗng nhiên thẳng người dậy, nàng liếc nhìn Lý Vân Khởi: “Hắn ta còn có muội muội ư?”

Lý Vân Khởi gật đầu: “Diệp Huyền cực kì quan tâm đến muội muội của hắn. Có điều không lâu trước đây, muội muội của hắn đột nhiên biến mất, tới giờ vẫn không biết nàng ta đang ở đâu. Chúng ta hoàn toàn có thể lợi dụng điểm này để dụ hắn xuất hiện, sau đó giết hắn chỉ với một đòn!”

Quân Vô Nhan trầm giọng nói: “Ngươi đừng quên, hắn còn có Giới Ngục tháp nữa đấy!”

Giới Ngục tháp!

Lý Vân Khởi gật đầu: “Đúng vậy, thế nên nếu chúng ta mà ra tay thì mọi người đừng nương tay, một chút cũng không được nương tay!”

Nói đoạn, hắn ta liếc nhìn mọi người: “Chư vị, Diệp Huyền có thể khiến Vạn Duy thư viện về tay không hết lần này đến lần khác chứng tỏ hắn không phải một người bình thường. Chúng ta không được coi thường hắn chỉ vì hắn đến từ Tứ Duy vũ trụ, bằng không chúng ta sẽ phải trả một cái giá rất thảm!”

Quân Vô Nhan đột nhiên nói: “Lý huynh, ta biết Diệp Huyền không hề tầm thường, thế nhưng nói thật lòng chúng ta cũng không cần thiết phải coi trọng hắn quá! Văn minh võ đạo ở Tứ Duy vũ trụ này chỉ có như vậy, hắn còn có thể mạnh đến mức nào được chứ?”

Nói đoạn, hắn ta nhìn về phía Lý Vân Khởi: “Lý huynh, chuyện dụ Diệp Huyền xuất hiện ngươi thấy ai thích hợp để thực hiện đây?”

Lý Vân Khởi cười, nói: “Mạc huynh chỉ cần dụ Diệp Huyền đến đây, những chuyện còn lại cứ giao cho bọn ta. Sau khi thành công, thanh Trần Hồn kiếm của Diệp Huyền sẽ để lại cho Mạc huynh, ngươi thấy sao?”

Nữ tử ngồi trên hòn đá mỉm cười: “Với chúng ta cũng vậy thôi!”

Diệp Huyền trầm mặc.

Lý Vân Khởi gật đầu: “Đúng vậy, chúng ta đã nhận được tin tức đang ngày càng có nhiều người tới Tứ Duy vũ trụ, nhất là những đại tông môn và thế gia. Bọn họ đều đang chuẩn bị đưa đệ tử và tộc nhân của bọn họ tới đây để rèn luyện!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ta phải làm những gì?”

Nữ tử ngồi trên hòn đá bên cạnh cũng bảo: “Cẩn thận không sai, nhưng như Vô Nhan nói đấy, chúng ta không cần thiết phải coi trọng hắn quá.”

Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Ta muốn Thiên Tru kiếm!”

Quân Vô Nhan mỉm cười: “Xem ra Ngũ Duy vũ trụ muốn biến Tứ Duy vũ trụ thành một nơi để luyện tập rồi! Có điều như vậy cũng được, đối với bọn họ mà nói thì Tứ Duy vũ trụ chẳng phải là một nơi rèn luyện cực kì tuyệt vời hay sao?”

Nam tử đeo đàn cổ bỗng nói: “Không cần biết thế nào, chúng ta cũng không được coi thường người này. Như Lý huynh nói đấy, chúng ta không ra tay thì thôi, một khi đã ra tay thì phải hạ địch chỉ bằng một đòn! Chúng ta phải thật nhanh. Bởi lẽ rất nhanh thôi sẽ có ngày càng nhiều người tới nơi này. Tới khi ấy chúng ta có thể sẽ tạo cơ hội cho kẻ khác mất!”

Lý Vân Khởi liếc nhìn Diệp Huyền vẫn im lặng từ nãy đến giờ, hắn ta mỉm cười: “Chuyện này giao cho Mạc huynh đi, các ngươi thấy sao?”

Diệp Huyền gật đầu: “Được!”

Quân Vô Nhan cũng cười: “Đúng vậy đó, cái tên Diệp Huyền này chính là con mồi đầu tiên của chúng ta!”

Nói đoạn, hắn bèn quay người rời đi.

Lý Vân Khởi bật cười ha ha: “Được! Dù sao thì mấy người bọn ta cũng không phải kiếm tu, sau khi sự việc thành công thì thanh kiếm đó sẽ là của ngươi.”

Lý Vân Khởi khẽ mỉm cười: “Ngươi đi báo tin rằng Diệp Linh gặp nạn, tên Diệp Huyền chắc chắn sẽ đi theo ngươi. Chỉ cần hắn tới đây thôi, những chuyện còn lại cứ giao cho bọn ta.”

Lý Vân Khởi đứng bên cạnh khẽ gật đầu: “Mạc huynh cẩn thận, tên Diệp Huyền xảo quyệt vô cùng, ngươi phải thật cẩn thận đấy!”

Quân Vô Nhan liếc nhìn Diệp Huyền, hắn ta gật đầu: “Hợp tác vui vẻ!”

Nữ tử ngồi trên hòn đá ở phía không xa đột nhiên nói: “Cho hắn thanh kiếm kia thật sao?”

Diệp Huyền dừng bước, hắn nhìn Quân Vô Nhan, Quân Vô Nhan trầm giọng nói: “Ngươi sẽ không bán đứng chúng ta đâu nhỉ?”

Quân Vô Nhan gật đầu: “Đừng hợp tác với những người mạnh hơn mình quá nhiều.”

Đúng lúc ấy, Quân Vô Nhan ở phía không xa bỗng nhiên lên tiếng: “Gượm đã.”

Nếu như có một bên quá mạnh, một bên quá yếu thì hợp tác chắc chắn sẽ không mang lại một kết quả tốt đẹp cho bên yếu hơn.

Hợp tác vốn dĩ được thành lập dựa trên cơ sở thực lực mọi người ngang nhau.

Nghe vậy, mọi người bèn trầm mặc.

Diệp Huyền xòe tay ra: “Các hạ, ngươi thấy ta bán đứng các ngươi thì được lợi lộc gì? Hơn nữa, ta là người của Ngũ Duy, sao ta có thể gia nhập với mấy tên kém tắm ở Tứ Duy được?”

Lý Vân Khởi bật cười ha ha: “Hách Bản cô nương, ngươi nói xem?”

Nữ tử tên Hách Bản kia giơ ngón cái với Lý Vân Khởi: “Ngươi âm hiểm thật đấy!”

Lý Vân Khởi lắc đầu: “Là do hắn quá tham lam thôi!”

Diệp Huyền gật đầu: “Mọi người hợp tác vui vẻ!”

Lý Vân Khởi mỉm cười: “Không lí gì hắn lại về cùng một phe với tên Diệp Huyền kia đâu, dù sao thì hắn cũng là người của Ngũ Duy mà. Nếu hắn nương tựa vào tên Diệp Huyền kia thì há chẳng phải sẽ trở thành cái đích công kích của cả Ngũ Duy hay sao? Hơn nữa, hắn rất yếu, hắn cũng biết rõ rằng dù mình có về phe Diệp Huyền thì người ta cũng sẽ không cần hắn, thế nên hắn chỉ có thể lựa chọn tin tưởng chúng ta!”

Thấy Diệp Huyền rời đi, Quân Vô Nhan bỗng nhiên nói: “Lý huynh, người này có đáng tin không vậy?”

Diệp Huyền gật đầu: “Ta sẽ cẩn thận!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận