Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 373: Chém Ngự Pháp Cảnh

Thác Bạt Ngạn mặt không biểu tình, nói.

- Cho dù ta ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói, các ngươi cũng sẽ không bỏ qua cho bọn họ. Không cần nói nhiều, Ninh quốc ta thế yếu, hôm nay nên chết, thế nhưng, người Ninh quốc ta, cho dù chết, cũng phải chết có cốt khí!

Vừa dứt lời, hai tấm Viêm Bạo phù trong tay áo của nàng đột nhiên rung động, muốn bùng cháy dẫn nổ!

Lúc này, hai cánh tay đột nhiên đặt lên vai của nàng, trong nháy mắt, toàn thân nàng không thể động đậy.

Thác Bạt Ngạn quay đầu, ngăn chặn nàng, chính là sau lưng nàng hai tên cường giả Vạn Pháp cảnh!

Thấy Thác Bạt Ngạn xem sang, hai người hơi cúi đầu, trong đó, lão giả kia hơi cúi đầu, nói khẽ:

- Thật có lỗi!

Thật có lỗi!

Bởi vì hai người trước mắt nhìn nàng lớn lên, hai người trước mắt, có thể nói là người thân nhất của nàng. Nhưng mà, nàng không nghĩ tới, người phản bội nàng lại là người thân nhất.

- Tốt một câu người không vì mình, trời tru đất diệt!

Thác Bạt Ngạn cười đau khổ, nói:

- Người không vì mình, trời tru đất diệt.

Lão giả đang muốn nói chuyện, lão phụ kia đột nhiên nói:

Nam tử thân mặc một bộ áo dài, trong tay cầm kiếm, người đeo hộp kiếm.

Thác Bạt Ngạn ngây người, trong mắt tràn đầy khó tin, nói:

Lúc này, một giọng nói vang lên.

- Hợp Hoan tông đã đáp ứng hai người chúng ta, sau chuyện ở Thanh Châu, hai người chúng ta sẽ theo bọn họ quay về Trung Thổ Thần Châu. Bệ hạ, Thanh Châu đã xong, Ninh quốc đã xong, hai người chúng ta không thể không mưu đường khác, mong rằng bệ hạ lý giải!

- Giang di, Như lão... Các ngươi...

Lão phụ không có nhìn ánh mắt Thác Bạt Ngạn, hơi cúi đầu, nói:

Khi nhìn thấy Diệp Huyền, sân tất cả mọi người ngây người.

- Ta nghĩ tới vô số người sẽ làm phản, lại không nghĩ tới hai người các ngươi.

Không phải hắn đã vẫn lạc sao?

Lúc nghe thấy lời này, tất cả mọi người lập tức sửng sốt, ngay sau đó đồng loạt quay đầu nhìn lại, nơi đó, một tên nam tử chậm rãi đi tới.

Diệp Huyền!

Kiếm Hoàng trẻ nhất Trung Thổ Thần Châu!

Mặc dù hắn là người Khương quốc, nhưng cũng là quốc sĩ Ninh quốc, hơn nữa, mù lòa cũng có thể đủ nhìn ra được, quan hệ giữa Diệp Huyền và Thác Bạt Ngạn không tầm thường!

Rất nhanh, Diệp Huyền đi đến trước mặt Thác Bạt Ngạn, Thác Bạt Ngạn còn bị lão phụ và lão giả kia nắm lấy, mà hai người này cũng không có ý buông tay, ngược lại, còn nắm lấy chặt hơn.

Diệp Huyền đi về phía Thác Bạt Ngạn, những binh lính ngăn cản trước mặt Thác Bạt Ngạn vội vàng tránh ra, lúc nhìn sang Diệp Huyền, trong mắt những binh lính này đều mang theo hưng phấn.

Diệp Huyền nhếch miệng cười một tiếng, nói:

Thác Bạt Ngạn nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, hai tay nắm thật chặt, nàng cứ nhìn như vậy.

Xùy!

Vừa dứt lời, sau lưng của hắn, hộp kiếm run lên dữ dội, một thanh kiếm đột nhiên bay ra.

- Vốn định xuất hiện vào thời khắc mấu chốt nhất, diễn vở kịch anh hùng cứu mỹ nhân. Thế nhưng, thấy bọn họ khi dễ ngươi như vậy, ta nhìn không được.

Diệp Huyền!

- Đến đây lúc nào?

Thác Bạt Ngạn hỏi.

- Đã tới khoảng một khắc đồng hồ!

Ở bên khác, mấy người Hợp Hoan tông cùng Hoan Tiếu môn cũng nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền!

Nghĩ đến điểm này, sắc mặt tông chủ Hợp Hoan tông và môn chủ Hoan Tiếu môn cực kỳ khó coi.

Hai vị chân Ngự Pháp cảnh, hơn mười Vạn Pháp cảnh, còn có mấy trăm cường giả đỉnh cao, thế mà không ai có thể giết Diệp Huyền...

Rõ ràng, bọn họ cũng không nghĩ tới, Diệp Huyền lại không chết!

Cánh tay lão giả nắm lấy Thác Bạt Ngạn bị chém đứt, bên cạnh lão giả, sắc mặt lão phụ thay đổi, nắm lấy Thác Bạt Ngạn đẩy lên trước mặt mình, mong muốn lấy Thác Bạt Ngạn làm tấm mộc, mà lúc này, một thanh kiếm đột nhiên xuyên thủng mi tâm của lão phụ!

Lão giả liên tục lùi lại, hắn lui đến trước cửa đại điện, hắn đờ đẫn nhìn Diệp Huyền phương xa, nói:

- Thật... Nhanh...

Giữa sân, tất cả mọi người đã sợ đến mức ngây người.

Miểu sát Vạn Pháp cảnh!

Diệp Huyền lại có thể miểu sát Vạn Pháp cảnh!

Cách đó không xa, sắc mặt đám người Hợp Hoan tông cùng Hoan Tiếu môn biến thành ngưng trọng.

Chiến thắng Vạn Pháp cảnh không đáng sợ, đáng sợ là miểu sát đấy!

Thác Bạt Ngạn nhìn thoáng qua lão phụ, vẻ mặt đầy phức tạp, nhưng cũng không nói thêm cái gì.

Trong ánh mắt của tất cả mọi người, một bóng người trực tiếp bay ra ngoài, bóng người này chính là Tông chủ Hợp Hoan tông!

Oanh!

Vặn vẹo như thế cũng không có khả năng vặn vẹo một kiếm của Diệp Huyền, kiếm của Diệp Huyền chém thẳng xuống.

Cải biến và vặn vẹo, có khác biệt một trời một vực!

Đây là năng lực đặc thù của Ngự Pháp cảnh, hắn cũng không phải là chân Ngự Pháp cảnh, bởi vậy, cũng không thể thay đổi kết cấu không gian, chỉ có thể vặn vẹo đơn thuần.

Không gian vặn vẹo!

- Nghe ngươi!

Nói xong, hắn quay người đi về phía đám người Hợp Hoan tông cùng Hoan Tiếu môn.

Nhìn thấy Diệp Huyền đi tới, đôi mắt tông chủ Hợp Hoan tông híp lại, nói:

- Diệp Huyền, ta khuyên ngươi không nên xen vào việc của người khác, bằng không...

Diệp Huyền đột nhiên biến mất tại chỗ, sau một khắc, một thanh kiếm tàn nhẫn chém vào đỉnh đầu tông chủ Hợp Hoan tông.

Nhất Kiếm Định Sinh Tử!

Không chỉ như thế, kiếm trong tay hắn biến thành màu đen nhánh, nó được gia trì Ác Niệm kiếm ý. Không chỉ như thế, còn có thể mượn thiên địa thế.

Uy lực của một kiếm này, tất cả mọi người đều khiếp sợ.

Phát giác được lực lượng trong một kiếm của Diệp Huyền, sắc mặt tông chủ Hợp Hoan tông vô cùng ngưng trọng, không dám khinh thường, hai tay của hắn hư chiêu, không gian trên đỉnh đầu vặn vẹo.

Diệp Huyền gật đầu, nói:

- Mặc dù bọn họ phản bội ta lần này, nhưng bọn họ đã từng giúp ta vô số lần... Cho hắn đi thôi! Từ đó không ai nợ ai!

Diệp Huyền nhìn Thác Bạt Ngạn, Thác Bạt Ngạn nói khẽ:

- Quên đi!

Diệp Huyền đang muốn xuất thủ, Thác Bạt Ngạn đột nhiên lắc đầu, nói:

Ở bên khác, tên lão giả kia không chút nghĩ ngợi, lập tức xoay người bỏ chạy.

Tông chủ Hợp Hoan tông bay xa mấy chục trượng, hắn vừa dừng lại, Diệp Huyền xuất hiện trên đỉnh đầu của hắn.

Lại chém xuống một kiếm!

Vẫn là Nhất Kiếm Định Sinh Tử!

Hiện tại, sắc mặt tông chủ Hợp Hoan tông cũng trắng bệch.

Oanh!

Trong ánh mắt của tất cả mọi người, Tông chủ Hợp Hoan tông bay ra ngoài lần nữa, mà lần này, hắn còn chưa dừng lại, một thanh kiếm đột nhiên xuyên thủng mi tâm của hắn, cũng đóng hắn nằm trên mặt đất.

Mọi thứ biến thành yên tĩnh!

Chết!

Một tên Ngự Pháp cảnh cứ chết như vậy?

Ba kiếm!

Đừng nhìn Diệp Huyền chỉ dùng ba kiếm, kỳ thật, ba kiếm này cũng không đơn giản. Bởi vì kiếm thứ nhất, hắn vận dụng Ác Niệm kiếm ý cùng với thiên địa thế, trừ chúng ra, còn có Nhất Kiếm Định Sinh Tử, trọng yếu nhất chính là, kiếm của hắn đây chính là Thiên giai kiếm!

Sau khi đạt tới Kiếm Hoàng, hắn đã tương đương với Vạn Pháp cảnh, có kiếm ý mạnh mẽ, kiếm ý, Thiên giai kiếm gia trì, hắn hoàn toàn có năng lực chém giết Ngự Pháp cảnh!

Bởi vì lực lượng một kiếm của hắn hiện tại, không gian vặn vẹo đơn thuần đã vô dụng với hắn! Trừ khi là chân Ngự Pháp cảnh, cường giả có thể cải biến kết cấu không gian mới có thể lợi dụng loại thần thông này hóa giải lực lượng trong kiếm của hắn!

Tông chủ Hợp Hoan tông lại không phải chân Ngự Pháp cảnh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận