Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3837. Kiếm đạo truyền thừa!



Chương 3837. Kiếm đạo truyền thừa!




Cùng với sự xuất hiện của những cường giả kia, vẻ mặt mấy người Hư Xung bèn sầm xuống!
Nghịch hành giả là người như thế nào?
Trên bầu trời, cường giả Đạo Minh cảnh dẫn đầu chầm chậm bước đến trước mặt nghịch hành giả, hắn ta khẽ hành lễ: “Thiếu chủ!”
Nghịch hành giả gật đầu, hắn ta nhìn Diệp Huyền: “Sau này gặp lại!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Sau này gặp lại!”
Nghịch hành giả khẽ gật đầu, hắn ta liếc nhìn Cổ Khâm ở một bên, đoạn xòe tay ra, một cuốn cổ tịch màu đen bay đến trước mặt Cổ Khâm: “Khoảng thời gian này cảm ơn đã chăm sóc, có chút tâm ý, mong Cổ mạch chủ nhận cho!”
Cổ Khâm do dự một lát rồi nhận lấy cổ tịch: “Sau này nếu có thời gian thì về chơi nhé!”
Nghịch hành giả khẽ cười: “Nhất định rồi!”
Nói đoạn, hắn ta lại nhìn Diệp Huyền: “Diệp huynh, sau này nếu có cơ hội thì tới Vĩnh Dạ nhé, nơi đó có vô số thiên tài, thích hợp với ngươi đấy!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Có cơ hội nhất định ta sẽ đến!”
Nghịch hành giả gật đầu, hắn ta không nói gì nữa mà quay người đi về phía xa xa.
Cường giả Đạo Minh cảnh kia liếc nhìn Diệp Huyền rồi cũng quay người đi theo.
Không lâu sau, mấy người nghịch hành giả đã biến mất.
Trên bầu trời, Cổ Khâm liếc nhìn Diệp Huyền. Diệp Huyền đột nhiên hỏi: “Cổ Khâm mạch chủ, ta có một câu hỏi, Cổ Đế có phải người của Ma Mạch không?”
“Cổ Đế?”
Cổ Khâm hơi nhíu mày lại: “Cổ Đế gì cơ?”
Diệp Huyền cũng nhíu mày: “Ngươi không quen à?”
Cổ Khâm lắc đầu: “Không quen hắn ta, trong Ma Mạch không ai tên Cổ Đế cả. Chắc là Diệp công tử nhận nhầm người rồi!”
Diệp Huyền liếc nhìn hắn ta, chẳng lẽ Cổ Đế giả làm người của Ma Mạch?
Lúc này, Cổ Khâm lại bảo: “Diệp công tử, có cơ hội hãy tới Ma Mạch chơ nhé, cáo từ!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi.
Diệp Huyền trầm mặc một lát rồi lắc đầu cười, hắn nhìn Hư Xung bên cạnh: “Tiền bối, Vĩnh Dạ là nơi nào thế?”
Hư Xung do dự một lát rồi lắc đầu: “Ta không biết!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ngươi cũng không biết?”
Hư Xung cười khổ: “Có lẽ đó là một văn minh vũ trụ cao hơn!”
Diệp Huyền trầm mặc.
Lúc này, Mục Thần đột nhiên nói: “Ngươi phải đi rồi sao?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Tạm thời thì chưa!”
Nói đoạn, hắn bèn nhìn ba người Thần trưởng lão: “Ba vị trưởng lão, chúng ta tiếp tục tu luyện thôi!”
Thần trưởng lão gật đầu: “Được!”
Nói đoạn, bốn người bèn biến mất.
Lúc này, Mục Ca đột nhiên hỏi: “Rốt cuộc hắn có lai lịch như thế nào?”
Hư Xung khẽ nói: “Các ngươi có thấy vẻ mặt ban nãy của hắn không?”
Mục Ca nhìn Hư Xung: “Vẻ mặt gì?”
Hư Xung cười khổ: “Vừa rồi lúc hắn nhìn mấy cường giả phía sau nghịch hành giả, hắn chẳng kinh ngạc gì cả, lại càng không sợ!”
Nghe vậy, vẻ mặt Mục Ca và Mục Thần bèn trở nên nghiêm trọng!
Tại sao Diệp Huyền không kinh ngạc? Tại sao hắn không sợ hãi?
Rất rõ ràng, chỉ có một đáp án, đó chính là thế lực phía sau sau không hề kém cạnh nghịch hành giả!
Hư Xung đột nhiên nói: “Chắc là hắn sắp đi rồi!”
Mục Ca gật đầu: “Chỉ là không biết hắn có tới Vĩnh Dạ không…”
Mục Thần không lên tiếng.

Trong thế giới hư vô, Diệp Huyền vẫn đang chiến đấu với ba người Thần trưởng lão.
Vẫn là lấy một địch ba!
Hắn vẫn bị ba người Thần trưởng lão áp chế, có điều, càng đánh Diệp Huyền càng hăng, càng đánh càng thấy kích thích!
Trận chiến sinh tử rất dễ gợi ra tiềm năng của con người!
Trong khoảng thời gian tiếp đó, nhục thân của hắn đã bị phá vỡ hàng trăm lần! Chỉ cần không cẩn thận một cái thôi là nhục thân của hắn bị đánh tan ngay. Đương nhiên, ba người kia tu luyện cùng hắn nên không hủy thần hồn của hắn. Có điều, chỉ như vậy thôi nhưng lần nào Diệp Huyền cũng phải căng não, không dám sơ suất!
Ba người Thần trưởng lão cũng dần thấy khó khăn. Mặc dù bọn họ áp chế Diệp Huyền, nhưng Diệp Huyền càng lúc càng mạnh, đối mặt với thanh kiếm của hắn, bọn họ cũng không dám lơ là.
Một canh giờ sau, bốn người dừng lại, bắt đầu tổng kết.
Thần trưởng lão nói trước: “Phản ứng của ngươi rất nhanh, giờ miễn cưỡng có thể chống lại ba người chúng ta. Thế nhưng ngươi cần phải hiểu rằng cách phòng ngự tốt nhất là tiến công. Ngươi mà cứ phòng ngự mãi thì sẽ chỉ cho chúng ta cơ hội tấn công ngươi thôi, hiểu chưa?”
Diệp Huyền gật đầu: “Ta biết điều này, nhưng ba người các ngươi phối hợp ăn ý quá, ta không tìm được điểm để phá!”
Khâu trưởng lão mỉm cười: “Trước đó ta nhìn ngươi chiến đấu với nghịch hành giả, ngươi đã xuất sáu thanh kiếm đúng không?”
Diệp Huyền gật đầu.
Khâu trưởng lão nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Sáu thanh kiếm đó là ngươi cứ xuất bừa thôi đúng không?”
Diệp Huyền lại gật đầu.
Khâu trưởng lão mỉm cười: “Tại sao ngươi không tạo ra một môn kiếm kĩ?”
Diệp Huyền kinh ngạc: “Tạo ra một môn kiếm kĩ!”
Khâu trưởng lão gật đầu: “Với thực lực hiện giờ của ngươi, sau khi ngươi ngưng tụ chư thiên vạn giới chi khí, cực hạn của ngươi là xuất sáu thanh kiếm. Hơn nữa ta phát hiện tốc độ xuất kiếm của ngươi vô cùng nhanh, nếu như tốc độ của ngươi có thể nhanh hơn nữa, xuất sáu thanh kiếm trong chớp mắt, thế của sáu thanh kiếm hợp làm một thì uy lực của sáu thanh kiếm này sẽ tăng lên rất nhiều!”
Diệp Huyền trầm mặc.
Hết chương 3837.



Bạn cần đăng nhập để bình luận