Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1263: Thần chân chính có lẽ chính là như vậy

Hắc y nhân trầm mặc.

Diệp Huyền nhìn hắn ta: “Ta không muốn hỏi lại lần thứ hai!"

Hắc y nhân nói: "Bởi vì Kiếm Khư Giới không ở Tứ Duy vũ trụ!"

Không ở Tứ Duy vũ trụ!

Nghe vậy, sắc mặt của tất cả mọi người đang có mặt ở đây lập tức thay đổi!

Không ở Tứ Duy, chẳng lẽ ở Ngũ Duy?

Diệp Huyền nhìn hắc y nhân: “Đừng nói với ta Kiếm tông các ngươi đã phát triển đến Ngũ Duy!"

Hắc y nhân lắc đầu: “Cũng không phải là ở Ngũ Duy, nhưng mà Kiếm Khư Giới chúng ta đã đột phá Tứ Duy, so với một số thế lực ở Tứ Duy vũ trụ thì chúng ta cách Ngũ Duy gần hơn một bước!"

Diệp Huyền lạnh lùng nhìn lướt qua bốn phía, hắn không cảm nhận được gì cả!

Nghe vậy, sắc mặt Diệp Huyền lập tức trở nên nặng nề.

Hết rồi!

Trầm mặc một lát, Kiếm Tôn nói: "Không biết!"

Diệp Huyền hỏi: “Ai?"

Có người giết người diệt khẩu!

Diệp Huyền hỏi: “Cho nên các ngươi muốn Ngũ Duy chí bảo này?"

Không biết!

Hắc y nhân vừa định đáp thì đột nhiên hắn ta trực tiếp bốc cháy, mọi người còn chưa lấy lại tinh thần thì hắc y nhân đã hóa thành tro tàn!

Hắc y nhân do dự một chút, sau đó nói: "Cũng không phải là chúng ta muốn, mà là có người khác muốn."

Trong lòng hắn trầm xuống, hỏi: “Kiếm Tôn tiền bối, có biết là người nào ra tay hay không?"

Bọn họ sắp tới?

Giữa sân, sắc mặt của đám người An Lan Tú đều thay đổi!

Diệp Huyền nhíu mày: “Tiền bối, ngươi có ý gì?"

Kiếm Tôn cũng không biết!

Lúc này, giọng nói của tầng thứ tám đột nhiên vang lên: “Bọn họ sắp tới!"

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về phía chân trời: “Đừng chơi ta như vậy... ta còn chưa hiểu rõ Tứ Duy đây!"

Có thể là người của Ngũ Duy!

Tầng thứ tám cười ha ha một tiếng: “Ngươi thật sự không biết, ngươi là tháp chủ, vậy mà không biết tác dụng thật sự của tháp này, ngươi sống kiểu gì thế!"

Nghe đến đây, Diệp Huyền đột nhiên có chút hiểu ra.

Trong lòng Diệp Huyền nhịn không được phát ra một câu thô tục, cái gì mà mình giống như tai tinh?

Tầng thứ tám cười nói: "Xem ra, vị nữ tử váy trắng phía sau ngươi gặp sự cố gì đó rồi."

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Liên Thiển cô nương, có thể người của Ngũ Duy vũ trụ đã bắt đầu nhắm vào ta. Ngươi xác định ngươi còn muốn giấu giếm ta nữa hay sao?"

Liên Thiển và Viêm Già trầm mặc.

Trầm mặc một lát sau đó Diệp Huyền đi vào Giới Ngục tháp, hắn tìm được Liên Thiển: “Liên Thiển cô nương, có phải các ngươi có chuyện gì giấu ta hay không?"

Bọn họ tới!

Diệp Huyền lạnh nhạt nói: "Tiền bối biết?"

Tầng thứ tám nói: "Ngươi hỏi người khác đi! Ta không muốn dính líu một chút nhân quả nào với ngươi, ngươi chính là tai tinh, ai dính vào ngươi thì người đó xui xẻo!"

Mẹ nó!

Ngũ Duy sắp tới sao?

Diệp Huyền nhíu mày: “Tác dụng gì?"

Tác dụng thật sự của tháp này?

Tầng thứ tám đột nhiên cười nói: "Xem ra, có vài người không nhịn được. Hơn nữa, ngươi có biết tác dụng thật sự của tháp này không?"

Liên Thiển nhìn thoáng qua Diệp Huyền: “Ngươi nhất định muốn biết sao?"

Diệp Huyền nói: "Ta không biết chẳng lẽ có thể bình yên không có chuyện gì sao? Nếu là như vậy ngươi đừng nói cho ta biết!"

Liên Thiển trầm mặc một lát, sau đó thấp giọng thở dài, nói: “Thật ra thì cái tháp này là một cái chìa khóa!"

Chìa khoá...

Một cái chìa khóa!

Diệp Huyền nhíu mày: “Có ý gì?"

Liên Thiển nhìn hắn: “Ngươi có biết chủ nhân đã từng có thân phận gì không?"

Chủ nhân Giới Ngục tháp!

Diệp Huyền lắc đầu: “Không biết!"

Liên Thiển nói: "Chủ nhân từng được gọi là tiên tri ở Ngũ Duy... năm đó Ngũ Duy chi chủ nhìn thấy chủ nhân cũng phải hành lễ quỳ lạy!"

Diệp Huyền nhíu mày: “Quỳ lạy?"

Liên Thiển gật đầu, trong ánh mắt nàng có vẻ sùng bái: “Ngươi không thể nào tưởng tượng được địa vị của chủ nhân được tôn sùng thế nào ở Ngũ Duy đâu."

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Liên Thiển cô nương, ngươi đừng nói với ta chủ nhân ngươi bị người hãm hại, thân tử đạo tiêu, sau đó Giới Ngục tháp trốn thoát, chuyện này quá cẩu huyết rồi đấy nhé!"

Liên Thiển lắc đầu: “Nếu chủ nhân không muốn chết, không ai có thể giết hắn ta, cho dù là mấy vị bất tử bất diệt ở Ngũ Duy liên thủ cũng không giết được chủ nhân, về phần tại sao chủ nhân biến mất, tỷ muội chúng ta cũng không biết. Chỉ biết là hắn ta biến mất rất đột ngột, mà một trăm năm sau khi hắn ta biến mất, người trong Ngũ Duy bắt đầu ngấp nghé bảo vật hắn ta để lại."

Diệp Huyền hỏi: “Giới Ngục tháp?"

Liên Thiển trầm giọng nói: "Không đơn thuần là Giới Ngục tháp, những người kia để ý là [Vạn Duy Thư Ốc] do một tay chủ nhân sáng tạo."

Diệp Huyền hơi nhíu mày lại: “Vạn Duy Thư Ốc? Một phòng sách?"

Liên Thiển nhìn về phía hắn: “Đó không phải là phòng sách đơn giản, chủ nhân hiểu về vũ trụ, toàn bộ Ngũ Duy gần như không ai bằng. Mà trong phòng sách này, có rất nhiều tác phẩm và các loại bút ký của hắn ta, những thứ này cũng không phải thứ mà võ đạo thần thông có thể sánh được. Trừ cái đó ra, trong phòng sách này còn có một vài thứ chủ nhân đã từng sáng tạo ra..."

Nói đến đây, Liên Thiển hơi dừng lại, sau đó lại nói: "Những Đạo tắc chúng ta đều do chủ nhân sáng tạo ra! Cái tiểu tháp này cũng thế. Mà chúng ta chỉ là một trong số những sinh linh hắn ta sáng tạo ra..."

Diệp Huyền trầm mặc.

Giờ phút này hắn đột nhiên phát hiện, chủ nhân của Giới Ngục tháp này có hơi ghê gớm!

Nếu như Liên Thiển không nói dối vậy chủ nhân Giới Ngục tháp này có thể gọi là thần!

Trong lòng hắn, thần chân chính có lẽ chính là như vậy...
Bạn cần đăng nhập để bình luận