Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3553. Xuất hai kiếm thì ta sẽ tin ngươi!



Chương 3553. Xuất hai kiếm thì ta sẽ tin ngươi!




Chết!
Nam tử trung niên đến lúc chết vẫn không hiểu vì sao mình lại chết!
Diệp Huyền ở bên cạnh cất Thanh Huyền Kiếm đi, sau đó trở về tiểu tháp tiếp tục tu luyện.
Mà các cường giả của Thần Tông ở phía dưới nhìn nhau với vẻ mặt sững sờ.

Thần Vương Cốc.
Trong Thụ Điện, Mộ Cốc đang nằm trên ghế mây, chân phải gác lên chân trái, mắt hơi nhắm nghiền, tay phải nhẹ nhàng gõ lên tay vịn ghế mây bên cạnh.
Lúc này, Mâu Hi bước vào Thụ Điện với sắc mặt ảm đạm: "Sư phụ, sơn thượng nhân kia đã chết rồi!"
Những ngón tay đang gõ của Mộ Cốc dừng lại, một lúc sau, nàng khẽ nói: "Sao có thể chết được?"
Mâu Hi do dự một chút, sau đó nói: "Nghe nói hắn ta chạm vào thanh kiếm trong tay Diệp Huyền, sau đó đã bị xóa sổ một cách im hơi lặng tiếng!"
Mộ Cốc khẽ cau mày: "Chạm vào thanh kiếm?"
Mâu Hi gật đầu: "Đúng vậy!"
Sau khi im lặng một lúc lâu, Mộ Cốc nhẹ nhàng nói: "Mặc dù người này không phải sơn thượng nhân, nhưng cũng chắc chắn không phải là người tầm thường…”
Mâu Hi trầm giọng nói: "Sư phụ, ta đã kiểm tra người này một cách rất cẩn thận, người này đến từ một nền văn minh cấp hai, hắn..."
Mộ Cốc đột nhiên lắc đầu: "Điều này càng chứng tỏ người này không đơn giản!"
Mâu Hi gật đầu: "Quả thực là người này có rất nhiều điều thần bí, đặc biệt là thanh kiếm trong tay, nghe nói khi hắn cầm kiếm thì có thể miễn nhiễm với áp lực thời không và vực thẳm thời không!"
Mộ Cốc hơi nheo mắt lại: "Thật sao?"
Mâu Hi gật đầu: "Chắc là thật rồi!"
Sau khi im lặng một lúc lâu, Mộ Cốc nói: "Sơn thượng nhân sẽ không dừng lại, tiếp tục chờ xem!"
Mâu Hi gật đầu, sau đó lui về phía sau.

Thập Tuyệt Thần Điện.
Đúng lúc này, khi Mộ Khâu biết sơn thượng nhân đã chết, hắn ta đã thở phào một hơi nhẹ nhõm!
Vui mừng!
Hắn ta rất vui mừng vì mình đã không xông lên ra tay với Diệp Huyền, nếu không thì sợ là hắn ta đã không còn mạng nữa rồi!
Nhị đại!
Tên này đích thị là nhị đại rồi!

Bên trong tiểu tháp.
Lúc này, Diệp Huyền đang tu luyện đột nhiên dừng lại, sau đó, hắn biến mất tại chỗ, khi xuất hiện trở lại, hắn đã ở trước mặt Huyết Đồng!
Diệp Huyền sững sờ khi nhìn thấy Huyết Đồng!
Giờ phút này, Huyết Đồng đã đạt tới Mệnh Cách cảnh!
Nhìn thấy Diệp Huyền, Huyết Đồng lấy ra một cây kẹo hồ lô, nàng liếm kẹo hồ lô, sau đó nói: "Hình như ngươi rất ngạc nhiên!"
Diệp Huyền trầm giọng nói: "Ngươi đạt tới Mệnh Cách cảnh nhanh như vậy sao?"
Huyết Đồng chớp mắt: "Rất nhanh sao?"
Diệp Huyền sững sờ, sau đó lắc đầu cười, hắn đột nhiên nhớ ra tuy là bên ngoài mới qua được bảy, tám ngày nhưng trong tiểu tháp đã qua bảy, tám mươi năm rồi!
Nhưng như vậy cũng đã rất là nhanh rồi!
Huyết Đồng này không hề đơn giản!
Huyết Đồng đột nhiên nói: "Ngươi đã đạt tới Nhị Thập đoạn chưa?"
Diệp Huyền gật đầu, bây giờ hắn đã đạt tới Nhị Thập đoạn rồi, sau khi tiểu tháp được gỡ bỏ niêm phong, tốc độ tu luyện của hắn thật sự rất đặc biệt!
Lúc này, Huyết Đồng đột nhiên xòe lòng bàn tay ra, bộ Thần Chiếu Kinh xuất hiện trong tay nàng, nàng nhìn về phía Diệp Huyền: "Thứ này rất tốt, ngươi có cần không?"
Diệp Huyền nhìn Thần Chiếu Kinh rồi nói: "Hình như nó vốn dĩ là của ta thì phải?”
Huyết Đồng chớp mắt, sau đó đưa cho hắn: "Ý của ta là nếu ngươi không cần thì đưa cho ta!"
Diệp Huyền lập tức cất Thần Chiếu Kinh đi, tiểu nha đầu này rất xấu xa!
Lúc này, Huyết Đồng lại nói: "Ngươi có thể cho ta mượn thanh kiếm đó để chơi một chút không?"
Diệp Huyền xòe lòng bàn tay ra, Thanh Huyền Kiếm xuất hiện trong tay hắn, hắn nhìn Huyết Đồng, cười nói: "Ngươi muốn chơi thanh kiếm này sao?"
Huyết Đồng gật đầu: "Xem một chút thôi!"
Diệp Huyền mỉm cười, sau đó đưa Thanh Huyền Kiếm cho nàng, Huyết Đồng cầm Thanh Huyền Kiếm , một lúc sau, lông mày nàng nhíu lại: "Không có phản ứng?"
Diệp Huyền cười nói: "Thanh kiếm này chỉ một mình ta mới có thể sử dụng được thôi!"
Huyết Đồng nhìn hắn, sau đó trả lại kiếm cho hắn: "Muội muội của ngươi đã tạo ra cho ngươi sao?"
Diệp Huyền gật đầu.
Huyết Đồng liếm kẹo hồ lô, sau đó nói: "Kêu nàng ta cũng làm cho ta một thanh kiếm đi!"
Diệp Huyền sững sờ một lát, sau đó nói: "Tại sao?"
Huyết Đồng nghiêm túc nói: "Lúc trước không phải ta đã nói với ngươi rồi sao? Phụ thân của ngươi là phụ thân của ta, vậy không phải muội muội của ngươi cũng là muội muội của ta sao?"
Diệp Huyền: "..."
Huyết Đồng lại nói: "Có vấn đề gì sao?"
Diệp Huyền cười nói: "Ngươi thấy sao?"
Huyết Đồng suy nghĩ một lát, sau đó nói: "Ta mạnh, ta cũng có thể chiến đấu giúp ngươi! Cho nên nếu ngươi giúp ta, cũng chính là tự giúp mình!"
Diệp Huyền nhẹ nhàng vỗ vai Huyết Đồng: "Ta lập nghiệp bằng cách đi lừa gạt đấy!"
Nói xong, hắn xoay người rời đi.
Huyết Đồng đứng tại chỗ liếm quả hồ lô, không nói gì cả.
Thời gian sau đó, Diệp Huyền bắt đầu bứt tốc đến Vô Gian cảnh, thực ra sau khi Thanh Huyền Kiếm bị phong ấn thì cảnh giới đã không còn quá quan trọng đối với hắn nữa rồi!
Ví dụ như đệ cửu trùng thời không, cho dù là cường giả của Mệnh Cách cảnh Thập đoạn cũng không thể nào lay động được đệ cửu trùng thời không, nhưng hắn có thể!
Nhưng hắn vẫn phải trải qua quá trình này một lần nữa.
Hắn không muốn nghĩ đến vấn đề dựa vào ngoại vật nữa, hắn chỉ muốn sống thôi!
Nếu thực sự làm theo phương pháp của cha thì sớm muộn gì hắn cũng sẽ bị thế giới hiện thực tàn nhẫn này giết chết!
Hết chương 3553.



Bạn cần đăng nhập để bình luận