Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 735: Không Tin

Lão giả lưng còng cười nói:

- Ánh mắt Vị Ương cung chủ thật tốt!

Vị Ương Thiên nhìn xuống dưới, không biết đang nghĩ gì.

Trên Táng Thiên trường thành, thanh âm Tiểu Hồn đột nhiên vang lên trong đầu Diệp Huyền:

- Tiểu chủ, hắn là Thiên Địa pháp thân!

Diệp Huyền nhíu mày:

- Cái gì là Thiên Địa pháp thân!

Tiểu Hồn nói:

Mạc Tà bình tĩnh bước tới, thương trong tay Tiết Bạch Y đột nhiên đâm ra.

Một thương này, dù là cường giả Tạo Hóa cảnh cũng khó mà ngăn cản.

- Ta hiểu!

Lực lượng thuần túy!

- Tiểu chủ, người này có thể dùng tu vi Thánh cảnh luyện thành Thiên Địa pháp thân, thực sự không tầm thường.

Trong ánh mắt đám người, trường thương trong tay Tiết Bạch Y ầm ầm vỡ vụn, cùng lúc đó, hắn trực tiếp bay ra ngoài, ầm ầm đập lên tường thành.

- Cái gọi là Thiên Địa pháp thân, chính là mượn thiên địa chi lực tu luyện bản thân… đây là thứ mà cường giả Tạo Hóa cảnh cũng phải mơ ước! Rất nhiều cường giả Tạo Hóa cảnh cố gắng cả đời cũng không thể luyện được pháp thân này… mà người này, vẫn chỉ là Thánh cảnh, lại có thể luyện được pháp thân, có thể nói, trong Tạo Hóa cảnh, hắn gần như vô địch.

Có điều, Mạc Tà đột nhiên nắm tay lại, một cái nắm tay này, tựa như thiên địa đều bị hắn nắm trong tay, không gian bốn phía trở nên hư ảo, một quyền đánh tới trước.

Diệp Huyền gật nhẹ:

Nói tới đây, nàng hơi dừng một chút:

Thương xuất, thiên địa biến sắc!

Khóe miệng Tiết Bạch Y trào máu!

Bên dưới, Mạc Tà đi hướng Tiết Bạch Y, Tiết Bạch Y gắt gao nhìn Mạc Tà, tay phải nắm chặt trường thương trong tay, thương như hiểu nhân ý, bắt đầu rung lên kịch liệt.

Mạc Tà đi tới trước tường thành, hắn cũng không tiếp tục xuất thủ với Tiết Bạch Y, mà ngẩng đầu lên nhìn Diệp Huyền trên tường thành:

Oanh!

Phốc!

Trên tường thành, Liên Vạn Lý nói:

Xác thực, sau khi Tiết Bạch Y thảm bại, thế hệ trẻ Táng Thiên trường thành cũng chỉ có Diệp Huyền cùng Chu Sinh Sinh đang chiến đấu có thể ra được.

- Hắn tới tìm ta, đương nhiên là để ta tới!

Giờ khắc này, đám người lại đưa mắt nhìn Diệp Huyền.

Diệp Huyền gật đầu:

- Xuống chứ?!

Mạc Tà nhìn Diệp Huyền, nói khẽ:

Nói xong, hắn quay người nhìn Mạc Tà.

- Ta biết!

Khiêu chiến Diệp Huyền!

Nói xong, hắn thả người nhảy lên, xuống tới tường thành, tới trước mặt Tiết Bạch Y, đưa cho Tiết Bạch Y một mai Linh quả có tác dụng liệu thương.

Tiết Bạch Y nhìn Diệp Huyền:

- Rất mạnh!

Mà Chu Sinh Sinh đang chiến đấu, hơn nữa, ngay cả Tiết Bạch Y bài danh trước Chu Sinh Sinh còn bại, bởi vậy thế hệ trẻ Táng Thiên trường thành chỉ có thể trông chờ vào Diệp Huyền.

Liên Vạn Lý nhìn Diệp Huyền, Diệp Huyền cười nói:

Nói xong, nàng liền muốn xuống, có điều, Diệp Huyền đã nắm tay nàng giữ lại.

- Ta đi!

- Trước đó, ta cảm thấy Tiết Bạch Y là đối thủ của ta, đáng tiếc, hắn lại khiến ta thất vọng, hiện tại, ta hy vọng…

Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói:

- Nói nhảm nhiều vậy làm gì? Chiến là được!

Thanh âm vừa dứt, hắn cầm kiếm xông về phía Mạc Tà!

Thứ hắn ghét nhất, chính là nói nhảm trước khi chiến đấu!

Tốc độ Diệp Huyền cực nhanh, nháy mắt đã vọt tới trước mặt Mạc Tà, một kiếm chém xuống!

Rất nhanh!

Nhưng Mạc Tà không tránh không né, mặc cho kiếm của Diệp Huyền chém tới.

Oanh!

Kiếm quang tan vỡ!

Oanh!

Khi Diệp Huyền vừa biến mất, Mạc Tà chậm rãi khép hai mắt lại, tay phải xiết chặt, trực tiếp nắm lấy một đạo kiếm quang, sau đó khẽ bóp!

Một đạo kiếm quang lóe lên.

Diệp Huyền cầm kiếm đột nhiên biến mất.

Hai bên giao thủ, có rất nhiều thứ quyết định kết cục cuối cùng. Mà thứ quan trọng nhất, chính là xem ngươi có đủ tàn nhẫn, đủ điên cuồng hay không!

Trên không, lão giả lưng còng nói:

- Kiếm tu? Mấy năm gần đây, trừ tên Thương Giới Kiếm chủ kia ra, dường như chưa từng xuất hiện Kiếm tu đáng nói.

Nói xong, lão nhìn Vị Ương Thiên:

- Vị Ương cung chủ, ngươi nói xem, tên Kiếm tu kia có thể kiên trì bao lâu?

Vị Ương Thiên không chút biểu tình, ánh mắt nàng một mực ngưng lại trên người Diệp Huyền, không biết đang nghĩ gì.

Bên dưới, Diệp Huyền lau máu trên khóe miệng, cười khẽ.

Hắn có chút thích cảm giác này!

Cảm giác chiến đấu tới điên cuồng!

Lúc ở Thanh thành, hắn có thể sống qua từng trận chiến, chính là dựa vào tàn nhẫn cùng điên cuồng!

Thiên Địa pháp thân, thực sự là tồn tại vô địch!

Nhìn thấy cảnh này, đám người trên tường thành lập tức trầm xuống.

Mấy đạo kiếm quang kia giăng khắp thân thể Mạc Tà, một hồi sau đã hóa thành mất vết kiếm!

Diệp Huyền liên lục lui lại, vừa lui, trực tiếp lui tới dưới tường thành.

Ầm!

Một kiếm chém xuống, hai tay Diệp Huyền rung lên kịch liệt, mà lúc này, nắm đấm của Mạc Tà trực tiếp đánh tới bụng Diệp Huyền, có điều đúng lúc này, mấy đạo phi kiếm đã chém tới các điểm yếu hại trên người Mạc Tà.

Có điều cũng lúc này, linh hồn Diệp Huyền đột nhiên ly thể, lập tức, một kiếm đã đâm tới trước ngực Mạc Tà.

Kiếm đâm tới ngực Mạc Tà, tựa như đâm vào huyền thiết cứng rắng, cánh tay tay trực tiếp bị chấn tới tê dại!

Mạc Tà đang muốn xuất thủ, đột nhiên khẽ biến sắc, lập tức lóe lên lui sau, linh hồn hắn lại đã ly thể! Nhưng rất nhanh lại trở lại thân thể, cùng lúc đó, hắn lui lại trọn vẹn hơn trăm trượng, kéo dài khoảng cách với Diệp Huyền!

Mạc Tà nhìn Diệp Huyền:

- Kiếm kỹ này của ngươi… rất quỷ dị!

Nơi xa, Diệp Huyền yên lặng.

Nhất Kiếm Định Hồn!

Hắn không dùng tới Trấn Hồn kiếm, nhưng cũng dùng Nhất Kiếm Định Hồn!

Mạc Tà luyện thành Thiên Địa pháp thân, thân thể cơ bản đã vô địch, nhưng Diệp Huyền không tin, linh hồn đối phương cũng vô địch!
Bạn cần đăng nhập để bình luận