Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 367: Kiếm Hoàng!

Một tên cường giả Vạn Pháp cảnh Tư Đồ gia trầm giọng nói:

- Nếu các hạ biết Diệp Huyền lên hộ giới bảng, cũng phải biết, Diệp Huyền đã phạm vào giới quy, chỉ cần là người Thanh Thương giới, người người đều có thể tru diệt. Nếu các hạ ra sức bảo vệ hắn, như vậy sẽ đối địch với toàn bô Thanh Thương giới!

Liên Vạn Lý suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Ta giao hắn cho các ngươi?

Mọi người sửng sốt.

Liên Vạn Lý lại lắc đầu, nói:

- Không không! Hộ Giới minh khai ra thù lao cao như thế, nếu ta tự mình đưa hắn cho Hộ Giới minh, như vậy ta có thể phất nhanh trong nháy mắt!

Nghe vậy, sắc mặt mọi người biến thành quái lạ, ngay từ đầu, bọn họ cho rằng Liên Vạn Lý muốn ra sức bảo vệ Diệp Huyền, bây giờ xem ra, nàng chỉ muốn nuốt một mình!

Mọi người lấy lại tinh thần, sau đó tất cả đều lên tiếng phụ họa.

- Người gặp có phần!

Lúc này, có người hô to.

- Diệp Huyền ở trong tay ta, dựa vào cái gì ta không thể độc chiếm?

- Ta nói cho các ngươi biết, Diệp Huyền này là của ta, không người nào có thể cướp đi.

- Đúng thế! Không thể để cho nữ nhân này độc chiếm, người gặp có phần!

Mấy tên cường giả Vạn Pháp cảnh Tư Đồ gia cũng ngạc nhiên, nữ nhân này không phải muốn bảo vệ Diệp Huyền hay sao?

Có người đột nhiên nói:

- Không thể để cho nàng độc chiếm!

Liên Vạn Lý nhìn mọi người, nói:

Liên Vạn Lý lạnh lùng nhìn mọi người, nói:

- Làm sao có thể, nữ nhân này lại không ngốc, sẽ vì Diệp Huyền mà đối địch với toàn bộ Thanh Thương giới và Hộ Giới minh hay sao?

Độc chiếm!

...

- Mọi người nhọc nhằn khổ sở đi tới Thanh Châu để làm gì? Đương nhiên là vì cầu tài! Diệp Huyền này có giá trị liên thành, nếu thu hoạch được, tùy tiện một kiện bảo vật Thiên giai cũng đủ cho chúng ta ăn cả đời!

- Nữ nhân này cố ý kéo dài thời gian sao?

Liên Vạn Lý hơi trầm ngâm, dường như đang suy nghĩ.

- Vị cô nương này, mọi người đường xa tới đây, chính là vì cầu tài, ngươi xem như thế nào, ngươi chiếm đầu to, chúng ta chiếm đầu nhỏ, được chứ?

- Cùng hưởng không phải là không thể được, nhưng mà, nhân số quá nhiều, nếu chia của, một người có thể chiếm được bao nhiêu? Ta có đề nghị! Vạn Pháp cảnh có thể lưu lại, mọi người cùng giao Diệp Huyền cho Hộ Giới minh, sau đó cùng chia tiền thưởng!

Liên Vạn Lý cầm Thanh Long đao, mặt không thần thái, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Phân hoá!

Không có người phát hiện, ngón tay của Diệp Huyền đang nằm trên long ỷ đang run rẩy...

Liên Vạn Lý lãm đạm nói:

Bởi vì bọn họ phát hiện tình huống rất quái lạ.

Nghe vậy, mọi người đều đề phòng!

Lúc này, một lão giả đi ra, nói:

Nghe vậy, sắc mặt những người không phải Vạn Pháp cảnh biến thành khó coi, mà những Vạn Pháp cảnh như có điều suy nghĩ, dường như rất tán thành.

Lúc này, một lão giả áo xám của Tư Đồ gia đột nhiên đi ra, hắn lạnh lùng nhìn Liên Vạn Lý, nói:

- Ta thấy các hạ đang muốn phân hoá chúng ta!

Giữa sân, có ít người không vui, nhưng lại không dám nói gì, ai bảo người ta lợi hại chứ!

Liên Vạn Lý đột nhiên lắc đầu, nói:

- Cô nương kỳ tài ngút trời, chúng ta tuyệt đối không nguyện ý đối địch với cô nương, chỉ cần cô nương nguyện ý chúng chia phần Diệp Huyền với chúng ta...

Nhìn thấy cảnh này, lão giả vui vẻ, cảm thấy có hi vọng, lập tức lại nói:

- Phân hoá? Chẳng lẽ các ngươi nguyện ý chia tiền thưởng với đám sâu kiến hay sao? Ta sẽ không muốn!

Lão giả áo xám nhìn chằm chằm vào Liên Vạn Lý, nói:

- Nếu không phải phân hoá, cũng có thể, các hạ chỉ cần giết Diệp Huyền này, Tư Đồ gia ta nguyện ý đứng bên phía các hạ. Ngược lại, Hộ Giới minh muốn là người chết, mà không người sống, thế nào?

Giết Diệp Huyền!

Tất cả mọi người đều nhìn Liên Vạn Lý!

Liên Vạn Lý gật đầu, sau đó nàng chỉ vào Diệp Huyền nằm trên long ỷ cách đó không xa, nói:

- Người đang ở đây, tự đi giết đi!

Tự mình đi giết!

Sắc mặt lão giả áo xám biến thành khó coi, bởi vì hắn không xác định ý đồ chân chính của Liên Vạn Lý, nếu như Liên Vạn Lý muốn bảo vệ Diệp Huyền, hắn đi qua giết, không hề nghi ngờ, Liên Vạn Lý sẽ ra tay với hắn. Nhưng nếu không đi qua, làm sao biết ý đồ chân thực của Liên Vạn Lý?

Kiếm Hoàng!

Trước mặt Diệp Huyền, mấy tên cường giả Vạn Pháp cảnh dồn dập lui lại, cùng kéo dài khoảng cách với Diệp Huyền.

Tất cả mọi người đề phòng!

Diệp Huyền đã tỉnh!

Diệp Huyền ngồi trên long ỷ, hắn nhắm mắt lại, quanh người hắn tỏa ra kiếm ý màu đen nồng đậm.

Ánh mắt mọi người di chuyển khỏi người Liên Vạn Lý, nhìn lên long ỷ cách đó không xa.

Nhìn thấy cảnh này, nội tâm lão giả áo xám thả lỏng, buông lỏng cảnh giác, bởi vì hiện tại, cho dù Liên Vạn Lý ra tay cũng không kịp!

Mấy người bên cạnh sẽ ra tay ngăn cản Liên Vạn Lý, mà hắn, chỉ cần không đến nửa giây là có thể giết chết Diệp Huyền!

Nhưng vào lúc này, Diệp Huyền đang nằm trên long ỷ đột nhiên mở mắt ra

Xuy xuy!

Hai đạo kiếm quang giống như hai đạo lôi điện bắn thẳng ra ngoài!

Biến cố bất ngờ làm lão giả áo xám giật mình hoảng sợ, hắn đặt tất cả lực chú ý lên người Liên Vạn Lý, bởi vậy, hắn không nghĩ tới Diệp Huyền lại đột nhiên làm loạn, trong tình huống này, hắn chỉ có thể bằng vào bản năng, dùng hai tay ngăn cản vị trí yếu hại của mình.

Xuy xuy!

Hai sợi kiếm quang trực tiếp chém hai tay của hắn, hắn lại thừa cơ hội này lui về phía sau, hi vọng kéo dài khoảng cách với Diệp Huyền, thế nhưng, một thanh phi kiếm còn nhanh hơn, xuyên thủng mi tâm của hắn trong nháy mắt.

Toàn trường yên lặng!

Rất nhanh, tám người đi tới trước long ỷ, lão giả áo xám quay đầu nhìn thoáng qua Liên Vạn Lý, Liên Vạn Lý vẫn không có ra tay.

Liên Vạn Lý cầm Thanh Long đao, không có ý xuất thủ.

Mặc dù tám người cùng đi về phía Diệp Huyền, thế nhưng tầm mắt vẫn đang ngó chừng Liên Vạn Lý, tám người đều đề phòng!

Tám tên Vạn Pháp cảnh!

Nghĩ đến tận đây, lão giả áo xám nhìn mấy người bên cạnh, mấy người khẽ gật đầu, sau đó cùng đi về phía Diệp Huyền đang nằm trên long ỷ cách đó không xa.

Diệp Huyền hiện tại là kẻ thù không đội trời chung với Tư Đồ gia, hiện tại là thời điểm Diệp Huyền suy yếu nhất, nếu bây giờ không giết Diệp Huyền, về sau sẽ ít có cơ hội.

Diệp Huyền bây giờ đã là Kiếm Hoàng, có thể tụ thiên địa thế, tụ không gian thế!

Từ góc độ nào đó, Diệp Huyền đã tương đương với Vạn Pháp cảnh!

Nếu như không có cảnh giới chênh lệch, trong cùng giai, không có bất cứ người nào ở nơi này là đối thủ của Diệp Huyền.

Lúc này, một giọng nói vang lên trong đám người:

- Kiếm ý của hắn lộn xộn, khí tức tinh thần sa sút, rõ ràng, thương thế của hắn cũng không tốt hoàn toàn. Nếu mọi người còn không liên thủ với nhau, vẫn nghi kỵ với nhau, bó tay bó chân, mọi người sẽ bị hai người này đùa chết.

Cách đó không xa, Liên Vạn Lý nhìn vào giữa đám người, nàng cau mày, bởi vì, nàng không nhìn thấy người nói là ai!

Mà lúc này, giọng nói kia lại vang lên:

- Đồng loạt ra tay, hai bọn họ có yêu nghiệt hơn nữa, cũng phải chết không nghi ngờ! Tư Đồ gia, các ngươi không đi đầu, sợ rằng nợ máu của Tư Đồ gia không còn cơ hội báo nữa!

Nghe vậy, bảy tên cường giả Vạn Pháp cảnh của Tư Đồ gia nhìn nhau, sau một khắc, bảy người cùng xông thẳng về phía Diệp Huyền!

Nhìn thấy có người dẫn đầu, những người còn lại ngừng lại lúc không cố kỵ chút nào, lập tức dồn dập vọt tới!
Bạn cần đăng nhập để bình luận