Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1711: Ngã chết

Ác Ma chi tổ!

Không thể không nói lúc này Diệp Huyền hơi xấu hổ. Hắn thật không ngờ nữ nhân trước mắt này lại chính là Ác Ma chi tổ trong truyền thuyết.

Chuyện này không phải là quá trùng hợp sao?

Mình tùy tiện đi vào trong một cái giếng khô đã quen biết Ác Ma chi tổ trong truyền thuyết?

Lúc này, Ác Ma chi tổ đột nhiên nói: “Vì sao không thề?”

Diệp Huyền mỉm cười rồi nói: “Tiền bối thật sự là Ác Ma chi tổ?”

Ác Ma Nhạn nhìn hắn: “Không tin sao?”

Diệp Huyền vội vàng nói: “Tin. Dĩ nhiên là tin, chỉ là tiền bối, vì sao ngươi lại ở chỗ này?”

Chỉ là ai đã nhốt nàng ở đây?

Ác Ma Nhạn lắc đầu: “Ta đã không cần!”

Diệp Huyền cười nói: “Được, dĩ nhiên là được.”

Diệp Huyền do dự một chút sau đó nói: “Đây là đồ của tiền bối, nếu đã thấy tiền bối, vậy vật về nguyên chủ đi!”

Diệp Huyền chớp mắt sau đó nói: “Tiền bối đang ngủ ở đây?”

Ác Ma Nhạn cười nói: “Trên người ngươi có một cây bút?”

Ác Ma Nhạn lạnh nhạt nói: “Ngủ!”

Diệp Huyền còn muốn nói gì, Ác Ma Nhạn cười nói: “Nhân loại, hỏi ngươi một vấn đề nhỏ!”

Ác Ma Nhạn lạnh nhạt nói: “Không được sao?”

Ngủ!

Lúc này Ác Ma Nhạn đột nhiên đưa Ác Ma Chi Dực cho Diệp Huyền: “Cái này cho ngươi!”

Nghe vậy, Diệp Huyền rùng mình trong lòng, đối phương nhất định đã phát hiện ra Thiên Đạo Bút!

Hắn đương nhiên không tin, ngủ ở đây? Ngủ cái quỷ ấy! Ác Ma Nhạn này rõ ràng là bị nhốt ở nơi này.

Ác Ma Nhạn mỉm cười: “Đừng khẩn trương, ta chỉ là tò mò, cho nên hỏi một câu! Thì ra, Thiên Đạo Bút lại thật sự ở trong tay ngươi, ta ngược lại hơi nghi hoặc, theo ta được biết, Thiên Đạo đã ngủ say trong dòng sông dài của lịch sử, làm sao ngươi có thể có bút của nàng ta? À, không phải ngươi là truyền nhân của nàng ta, phải không?”

Diệp Huyền gật đầu: “Tiền bối xin cứ nói!”

Thiên Đạo Bút!

Ác Ma Nhạn đánh giá Diệp Huyền một cái, gật đầu: “Ngươi quả thật không phải là Thiên Tuyển Chi Tử! Nhưng trên người ngươi có Thiên Đạo Bút!”

Ác Ma Nhạn trước mắt chẳng lẽ là bị Thiên Đạo nhốt ở chỗ này?

Trong lòng Diệp Huyền nhất thời thở phào nhẹ nhõm, thì ra Ác Ma Nhạn có quen biết!

Tuy rằng Ác Ma Nhạn tươi cười đầy mặt nhưng hắn lại cảm nhận được hàn ý lạnh thấu xương.

Diệp Huyền gật đầu.

Nghe vậy, sắc mặt Diệp Huyền nhất thời biến đổi!

Ác Ma Nhạn lắc đầu: “Không biết, có điều đã từng nghe đến nàng ta!”

Diệp Huyền hỏi: “Tiền bối biết nàng ta à?”

Ác Ma Nhạn khẽ gật đầu: “Thì ra là như thế!”

Giờ khắc này, hắn đột nhiên nhớ tới Tiểu Đạo đã từng nói với hắn, Ác Ma nhất tộc và Thần Linh nhất tộc đều là bị Thiên Đạo hành!

Bây giờ hắn hiểu rồi!

Người bình thường căn bản không biết Tiểu Đạo, cũng chỉ có cường giả đỉnh cấp, nhân vật viễn cổ như thế này mới biết nàng.

Ác Ma Nhạn nhẹ giọng nói: “Là nàng ta cho ngươi sao?”

Nghĩ đến đây, Diệp Huyền cười nói: “Tiền bối, sao ta có thể là truyền nhân của Thiên Đạo? Ngươi xem, ta cũng không phải là Thiên Tuyển Chi Tử!”

Ác Ma Nhạn híp mắt lại: “Nữ nhân đó!”

Tiểu Đạo!

Diệp Huyền hỏi: “Tiền bối có biết Tiểu Đạo không?”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Rốt cuộc nàng ta là ai?”

Thật ra, tuy hắn quen biết Tiểu Đạo rất lâu nhưng đối với thân phận chân thật của Tiểu Đạo thì hắn vẫn rất tò mò!

Nữ tử này là ai?

Rất nhiều lúc hắn cũng hoài nghi nữ nhân này chính là Thiên Đạo chí cao!

Nhưng rõ ràng là không!

Ác Ma Nhạn cười nói: “Ngươi cũng không biết thì sao ta biết được?”

Diệp Huyền trầm mặc.

Ác Ma Nhạn đột nhiên nói: “Ta ngược lại hơi bất ngờ, vậy mà nàng ta lại cho ngươi Thiên Đạo Bút! Vật này chính là thần vật, có tác dụng lớn!”

Diệp Huyền hỏi: “Tác dụng lớn gì?”

Nhưng lúc này Diệp Huyền lại cảm thấy lạnh lẽo!

Ác Ma Nhạn nhìn hắn, không nói gì, trên mặt nàng còn mang theo nụ cười sáng lạn khiến cho người ta cảm giác rất thoải mái.

Mí mắt Diệp Huyền lại giật, nữ tử này...

Ngã chết!

Diệp Huyền nhìn Ác Ma Nhạn, Ác Ma Nhạn cười nói: “Ngươi không cần chạy! Nếu ngươi muốn đi, ngươi có thể đi ngay bây giờ, ta chắc chắn sẽ không ngăn cản ngươi! Chỉ là, mặt đất nơi này rất trơn trượt, lúc ngươi chạy trốn phải cẩn thận một chút, bằng không rất dễ ngã chết!”

Lúc này Ác Ma nhạn đột nhiên nói: “Có phải ngươi muốn chạy trốn hay không?”

Hắn do dự một chút sau đó nói: “Tiền bối, ta nên làm thế nào để giúp ngươi?”

Ác Ma Nhạn chớp mắt: “Ngươi thật sự bằng lòng giúp ta sao?”

Diệp Huyền gật đầu: “Bằng lòng!”

Ác Ma Nhạn nói: “Đây chính là ngươi tự nguyện, hơn nữa chủ động, ta không nợ ngươi nhân tình nha!”

Nghe vậy, mí mắt Diệp Huyền hơi giật, mẹ nó, sao nữ tử này lại như vậy?

Diệp Huyền muốn chuồn đi!

Nhưng hắn không chắc chắn!

Một chút nắm chắc cũng không có!

Thực lực của nữ nhân này thật sự sâu không lường được! Dù hắn dùng Thiên Địa Tráo mà Tiểu Đạo cho cũng không nắm chắc!

Diệp Huyền sa sầm mặt mũi, nói lý lẽ? Không uy hiếp? Ta tin ngươi cái quỷ!

Ác Ma Nhạn nghiêm túc nói: “Ta cũng không uy hiếp ngươi! Nếu ngươi không muốn giúp đỡ thì có thể từ chối, thực sự Ác Ma chúng ta cũng nói lý lẽ!”

Diệp Huyền lúc này gật đầu: “Sẽ! Không thể chối từ!”

Ác Ma Nhạn nhìn hắn, cười tủm tỉm nói: “Ngươi sẽ giúp ta, đúng không?”

Diệp Huyền nhìn thoáng qua Ác Ma Nhạn, không nói lời nào.

Ác Ma Nhạn chớp chớp mắt: “Ví dụ như cởi bỏ phong ấn!”

Hắn do dự một chút sau đó nói: “Tiền bối, ta đi thẳng vào vấn đề! Ta có hai yêu cầu nho nhỏ, đối với tiền bối mà nói, hẳn là không khó. Thứ nhất là muốn vài giọt máu của tiền bối để có thể cường hóa Ác Ma Chi Dực. Thứ hai là muốn tiền bối nói cho ta biết Ác Linh Thạch ở nơi nào! Chỉ có hai chuyện nhỏ này, được chứ?”

Ác Ma Nhạn gật đầu: “Có thể!”

Diệp Huyền khẽ gật đầu: “Tiền bối, ta nên giúp ngươi như thế nào?”

Ác Ma Nhạn cười nói: “Lấy cây bút ra là được rồi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận