Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 845: Không Hy Vọng

Diệp Huyền thu hồi suy nghĩ, nhìn về phía Tiểu Linh Nhi:

- Ngươi muốn đi lầu thứ bảy?

Tiểu Linh Nhi gật đầu.

Diệp Huyền có chút hiếu kỳ:

- Đi lầu thứ bảy làm gì a?

Tiểu Linh Nhi trừng mắt nhìn:

- Bảo bối!

Lầu thứ bảy, bảo bối?

Tiểu Linh Nhi nháy mắt, không nói lời nào.

Tiểu Linh Nhi khẽ cúi đầu:

Diệp Huyền nhìn về phía Tiểu Linh Nhi:

- Ngay cả ta cũng không thể nói sao?

Lầu thứ sáu nói:

Diệp Huyền nhíu mày:

Diệp Huyền hỏi:

- Không thể nói a... Nàng nhắc nhở ta phải giữ bí mật a!

- Không biết.

- Tiền bối, ngươi có biết lầu thứ bảy này có thứ gì không?

Diệp Huyền cười nói:

Tiểu Linh Nhi lắc đầu:

- Làm sao ngươi biết lầu thứ bảy có bảo bối?

- Đây là bí mật nhỏ của chúng ta.

Nàng?

- Nàng là ai?

- Ta có khả năng cầm kiếm bổ nó ra sao?

Không có đạo tắc, mặc dù hắn có thể cảm nhận được lầu thứ bảy này, nhưng lại không thể đi vào.

Diệp Huyền cười khổ:

- Được rồi, ta không hỏi. Nhưng mà lầu thứ bảy này, ta cũng không vào được a!

Diệp Huyền đang muốn nói chuyện, đúng lúc này, hắn nhíu mày, rất nhanh, hắn rời đi Giới Ngục tháp, vừa rời khỏi tháp, trước mặt hắn lập tức vang lên một thanh âm:

Diệp Huyền cười cười:

Diệp Huyền không hỏi vì sao, trực tiếp biến mất không thấy gì nữa.

Thanh âm của Liên Vạn Lý!

- Tới Võ viện!

Lầu thứ bảy!

- Tiểu nha đầu, ngươi tuyệt đối không được làm loạn, biết không?

Tiểu Linh Nhi chép miệng:

- Thật sao!

Tiểu Linh Nhi nhìn về phía Diệp Huyền, hỏi:

- Tiểu nha đầu này có một vài ý nghĩ rất nguy hiểm, tốt nhất ngươi nên đề phòng một chút!

Lầu thứ sáu đột nhiên nói:

Vẻ mặt Diệp Huyền cứng đờ.

Võ viện.

Một chỗ trong sân, Diệp Huyền tìm được Liên Vạn Lý.

Liên Vạn Lý trầm giọng nói:

- Tiểu An muốn đột phá!

Đột phá!

Diệp Huyền hỏi:

- Tạo Hóa cảnh?

Liên Vạn Lý nhìn thẳng Diệp Huyền:

- Là Đạo cảnh!

Vũ Vấn gật đầu:

- Dùng võ nhập đạo... Chính là Đạo cảnh sao?

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Nàng sắp sửa dùng võ nhập đạo!

Nói xong, hắn nhìn về phía Diệp Huyền:

- Tóm lại, hiện tại nàng đã là tên trên dây cung, không bắn không được!

Diệp Huyền nhíu mày:

- Vào Tạo Hóa cảnh, sau đó nàng lại lập tức xông vào Đạo cảnh?

Vũ Vấn lắc đầu:

- Nếu chỉ có như vậy, dĩ nhiên là cực kỳ tốt, thế nhưng, huyết mạch của nàng thức tỉnh!

Huyết mạch thức tỉnh!

Diệp Huyền ngây ngẩn cả người, sau đó hỏi:

- Là huyết mạch gì?

Vũ Vấn yên lặng.

Diệp Huyền đang muốn hỏi tiếp, Vũ Vấn lại nói:

- Nàng dùng tình nhập võ, dùng võ nhập đạo, tâm cảnh thông suốt, tăng thêm cơ sở của nàng vốn đã vô cùng tốt, cho nên, nàng trực tiếp dột phá đến Tạo Hóa cảnh!

Lúc này, Vũ Vấn đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, hắn nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

Phải biết, trước đó An Lan Tú vẫn chỉ là Thánh cảnh!

- Đạo cảnh? Làm sao có thể?

Diệp Huyền giật mình trong lòng:

Đạo cảnh!

- Đạo cảnh, cũng xưng là Nhập Đạo cảnh. Ta để các nàng gọi ngươi tới, là hi vọng ngươi có thể ở trong bóng tối hỗ trợ hộ pháp cho nàng!

Diệp Huyền nhìn về phía Vũ Vấn:

- Ý của tiền bối là có thể Kiếm tông sẽ tới quấy rối?

Vũ Vấn gật đầu:

- Không phải có khả năng, mà là chắc chắn! Nha đầu kia kỳ tài ngút trời, một khi đạt đến Nhập Đạo cảnh, cường giả Đạo cảnh bình thường căn bản không phải đối thủ của nàng, Kiếm tông tuyệt đối sẽ không ngồi nhìn nàng Nhập Đạo thành công!

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Có thể áp chế sao?

Vũ Vấn lắc đầu:

- Không áp chế được! Hiện tại nàng nhất định phải đột phá, nếu miễn cưỡng áp chế, sẽ hỏng việc! Bởi vì chúng ta không áp chế nổi lực lượng huyết mạch kia, cũng không dám áp chế. Hơn nữa, huyết mạch thức tỉnh đối với nàng mà nói cũng là một kỳ ngộ!

Diệp Huyền yên lặng một lát, sau đó hỏi:

- Muốn ta làm gì!

Vũ Vấn nhìn về phía Diệp Huyền:

- Ngươi ở trong bóng tối hỗ trợ, không thể để bất kỳ kẻ nào tiếp cận nàng!

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Tiền bối có nắm chắc không?

Vũ Vấn lắc đầu:

- Nếu tất cả cường giả Kiếm tông đồng loạt tập hợp nhằm vào nàng, ta không dám nắm chắc!

Nói đến đây, sắc mặt hắn trở nên có chút khó coi:

- Nha đầu này đột phá thật không đúng lúc a!

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Ta muốn gặp mặt nàng!

Vũ Vấn gật đầu:

- Đi theo ta!

Nói xong, hắn dẫn theo Diệp Huyền và Mạc Tà đi đến hậu sơn của Võ viện, trên đỉnh núi ở hậu sơn, An Lan Tú lẳng lặng đứng trên đỉnh núi, một bộ áo trắng như tuyết, không dính một hạt bụi!

Diệp Huyền đi đến sau lưng An Lan Tú, An Lan Tú nói khẽ:

- Ngươi đến rồi!

Diệp Huyền gật đầu, đang muốn nói chuyện, An Lan Tú đột nhiên nói:

- Ngươi đừng nói chuyện!

Diệp Huyền: "..."

An Lan Tú nhìn chân trời phía xa, nói khẽ:

- Những lời ngươi nói với ta trước đó, là thật lòng sao?

Diệp Huyền ngây ngẩn cả người, sau đó nói:

- Dĩ nhiên!

An Lan Tú gật đầu:

- Ta sẽ đột phá.

Nói xong, nàng chậm rãi đóng hai mắt lại.

Diệp Huyền nhìn thoáng qua An Lan Tú:

- Có ta ở đây, ai cũng không thể quấy rầy ngươi!

Nói xong, hắn lặng yên biến mất.

Theo Diệp Huyền thối lui, hết thảy cường giả Võ viện xuất hiện, từng đạo khí tức mạnh mẽ đột nhiên xuất hiện khắp bốn phía vùng trời Võ viện, không chỉ như thế, trên đỉnh đầu An Lan Tú, còn có một quả chuông vàng lớn chừng bàn tay!

Kim Chung này tản ra một vòng hào quang bao phủ An Lan Tú!

Ngoại trừ Kim Chung này, xung quanh An Lan Tú còn có bốn lá cờ màu vàng dài hơn một trượng, bốn thanh Trường Kỳ trực tiếp phong tỏa không gian xung quanh An Lan Tú, giờ phút này, không gian xung quanh An Lan Tú đã vững như thành đồng, ngay cả cường giả Đạo cảnh cũng vô phương xuyên toa không gian đi đến trước mặt An Lan Tú.

Không chỉ như thế, trong không gian xung quanh An Lan Tú, còn có từng sợi tơ màu vàng, những sợi tơ lít nha lít nhít này khóa lại không gian.

Nếu như nhìn kỹ, sẽ nhanh chóng phát hiện, phía trên những sợi tơ màu vàng này, đều có vẽ phù văn thần bí, mà lực lượng những phù văn này phát ra tựa như là một tấm lưới, hoàn toàn bao phủ không gian xung quanh An Lan Tú!

Bảo vật Tạo Hóa cảnh!

Mặc kệ là Kim Chung kia hay bốn thanh Trường Kỳ này, hoặc là những sợi tơ màu vàng kia, toàn bộ đều là bảo vật Tạo Hóa cảnh!

Mà phía trên Kim Chung, một lão giả đứng đấy.

Người này, chính là Vũ Vấn.

Người mạnh nhất Võ viện đương thời!

Lần này, vì hộ pháp cho An Lan Tú đột phá, Võ viện đã xuất động tất cả cường giả!

Một cường giả Đạo cảnh trẻ tuổi như thế, hơn nữa còn là một người vô cùng có khả năng đạt đến võ đạo thông thần, đáng giá để Võ viện làm như vậy!

Sau khi rời đi, Diệp Huyền trực tiếp ra khỏi thành, hắn tìm đến đám người Nhạc lão.

Nhạc lão nhìn Diệp Huyền trước mặt:

- Ngươi hi vọng chúng ta bảo hộ tiểu nha đầu Võ viện kia?

Diệp Huyền lắc đầu.

Trong mắt Nhạc lão lóe lên một tia kinh ngạc:

- Vậy ngươi muốn gì?

Diệp Huyền nhìn Nhạc lão:

- Đây là một cơ hội cho chúng ta! Kiếm tông nhất định sẽ ra tay với thiên tài của Võ viện, mà khi bọn hắn ra tay, chính là cơ hội của chúng ta!

Nhạc lão nói:

- Quả thực là cơ hội của chúng ta!

Nói đến đây, hắn nhìn về phía Diệp Huyền:

- Vậy ngươi cảm thấy chúng ta ra tay lúc nào là phù hợp?

Diệp Huyền yên lặng một lát, sau đó nói:

- Sau khi Kiếm tông ra tay.

Nhạc lão cười nói:

- Ngươi cảm thấy Kiếm tông có cơ hội ngăn cản tiểu nha đầu kia hay không?

Diệp Huyền gật đầu:

- Có!

Nhạc lão cười nói:

- Ta sẽ chờ, chờ bọn hắn ngăn cản được nha đầu kia, nếu bọn hắn ngăn cản được nha đầu kia, Võ viện nhất định sẽ điên cuồng trả thù Kiếm tông, khi đó, chúng ta có thể tọa sơn quan hổ đấu, nếu bọn hắn không thể ngăn cản tiểu nha đầu kia, vậy có nghĩa là Võ viện đã điên cuồng ngăn cản bọn hắn, chúng ta có thể chờ, chờ đến khi bọn hắn lưỡng bại câu thương.

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

- Vãn bối hiểu rõ.

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Hắn biết, muốn để cho đám người này ra tay bảo hộ cho An Lan Tú là chuyện không thể nào!
Bạn cần đăng nhập để bình luận