Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 765: Người Không Phụ Ta, Ta Không Phụ Người!

Vừa nhìn thấy Họa Sư, vẻ mặt lão giả áo tím bên trong tinh không lập tức trầm xuống.

Họa Sư ngẩng đầu nhìn về phía trên tinh không, cuối cùng, ánh mắt của nàng rơi vào trên thân lão giả áo tím, vẻ mặt người sau lập tức đại biến, mà lúc này, Họa Sư đột nhiên biến mất, lúc xuất hiện lần nữa, đã ở trong tinh không.

Lão giả áo tím hoảng hốt trong lòng:

- Ngăn nàng lại!

Mười mấy tên cường giả vọt thẳng đến chỗ Họa Sư, nhưng mà không quá một hơi thở, hơn mười người này trực tiếp cho đầu lâu dọn nhà, cùng lúc đó, Họa Sư đã xuất hiện trước mặt lão giả áo tím!

Họa Sư đang muốn xuất thủ, một đạo tàn ảnh đột nhiên lướt về phía nàng.

Họa Sư nhíu mày, đưa tay đè xuống một chưởng.

Oanh!

Lúc này, đao mang đến.

Tay phải Họa Sư đột nhiên nắm chắc thành quyền, nhẹ nhàng ấn ra phía trước:

Từng đạo đao mang từ trong vỏ đao bạo phát ra, uyển như ánh mặt trời sáng chói.

Không gian trước mặt Họa Sư bắt đầu rung động kịch liệt, sau đó rạn nứt từng khúc, không đến một hơi thở, không gian trong phạm vi ngàn trượng xung quanh Họa Sư trực tiếp rạn nứt thành hình mạng nhện!

Họa Sư nhìn nam tử trung niên, tay phải người sau đang cầm chuôi đao, yên lặng một chớp mắt, hắn đột nhiên rút đao.

Ầm ầm!

Một đạo sóng khí đột nhiên bạo phát ra từ trong lòng bàn tay Họa Sư, thế nhưng lại yên diệt rất nhanh, Họa Sư liên tục lùi lại hơn chục trượng!

- Phá!

Xuy!

Mà giờ khắc này, trước mặt lão giả áo tím, một nam tử trung niên đứng đấy, nam tử trung niên thân mặc áo khoác màu đen, bên hông đeo một thanh trường đao mang vỏ.

Ầm ầm!

Đối diện Họa Sư, nam tử đeo đao mặt không biểu tình, hắn khép hờ hai mắt, tay phải nắm chặt chuôi đao, yên lặng một chớp mắt, hắn bước ra phía trước một bước, tay phải rút đao trảm, động tác một mạch mà thành!

Nơi xa, Họa Sư nhẹ nhàng đè ép tay ngọc ra phía trước, không gian phía trước lòng bàn tay nàng đột nhiên cấp tốc ngưng tụ.

Xuy!

Nói xong ——

Không gian trước mặt Họa Sư bắt đầu sụp đổ từng khúc, một cỗ lực lượng cường đại uyển như biển gầm lan tràn đến phía nam tử đeo đao.

Vừa chụp lại, trực tiếp kẹp lấy đạo đao khí kia, yên lặng một chớp mắt, Họa Sư đột nhiên đè ép.

Không gian trước mặt hai người tựa như là một tấm màng mỏng, mà đạo đao khí này tựa như là một cây kéo sắc bén. Rất nhanh, đạo đao khí này đã xé rách không gian đi đến trước mặt Họa Sư!

Song phương có thể nói là thế lực ngang nhau!

Xuy!

Diệp Huyền đột nhiên nói:

Một sợi đao khí phá không chém đi.

Ngoài trăm trượng, Mạc Tà đang đồ sát quay đầu nhìn về phía Diệp Huyền, sau một khắc, thân hình hắn run lên, trực tiếp hóa thành một bóng đen đuổi theo phía Diệp Huyền, tốc độ của hắn cực nhanh, trong chớp mắt đã đi đến bên cạnh Diệp Huyền!

Thanh âm vừa dứt, hắn hóa thành một đạo kiếm quang phóng lên tận trời.

- Mạc Tà, giúp ta! Lão tử chơi chết lão già kia!

Nơi đao khí chém qua, xé rách hết thảy, ngay cả cỗ lực lượng của Họa Sư cũng bị xé rách.

Phía dưới, Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn lão giả áo tím bên trong tinh không, mà lúc này lão giả áo tím cũng đang nhìn hắn.

Lão giả áo tím không hề ra tay, hiện tại hắn cần phải làm chính là chờ, bởi vì bên phe bọn hắn đã chiếm thượng phong, Ma Kha tộc và Vị Ương Tinh Vực chiến bại chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian!

Diệp Huyền dường như nghĩ đến chuyện gì, hắn đột nhiên nhìn về phía vị trí Mạc Tà nơi xa, giờ phút này, Mạc Tà đang điên cuồng đồ sát.

Hai tay Họa Sư chụp lại!

Cứ như vậy, hai người đại chiến.

Nhưng mà đúng lúc này, một thanh đao đột nhiên chém thẳng xuống từ đỉnh đầu Họa Sư, cả người Họa Sư đột nhiên biến mất...

Đạo đao khí kia trực tiếp biến mất!

Diệp Huyền nói:

- Giúp ta ngăn cản những người khác!

Mạc Tà không nói gì, hắn chẳng qua chỉ nhìn chằm chằm lão giả áo tím bên trong tinh không.

Bên trong tinh không, nhìn thấy Diệp Huyền và Mạc Tà vọt tới, vẻ mặt lão giả áo tím lập tức đại biến, hắn thế nhưng biết rõ Diệp Huyền và Mạc Tà kinh khủng cỡ nào, mặc dù tuổi tác của hai người này đều rất trẻ, nhưng đều là yêu nghiệt trong yêu nghiệt, hai người hợp lại, giết cường giả Tạo Hóa cảnh có thể nói là sự tình vô cùng đơn giản!

Lão giả áo tím vội vàng gầm thét:

- Ngăn bọn hắn lại! Ngăn bọn hắn lại cho ta!

Thanh âm vừa dứt, vô số cường giả xung quanh phóng tới phía Diệp Huyền và Mạc Tà, mà những người này, còn chưa kịp tới gần Diệp Huyền và Mạc Tà đã bị hai thanh phi kiếm chém giết hết mười mấy người!

Mà những người còn lại, vừa mới đến gần Diệp Huyền và Mạc Tà, tốc độ của Mạc Tà đột nhiên tăng lên dữ dội, vọt thẳng vào trong đám người, hai quả đấm của hắn đột nhiên oanh ra phía trước.

Ầm ầm!

Diệp Huyền cũng không nghĩ tới, Đại thần lầu hai này vậy mà lại xuất hiện.

Đại thần lầu hai!

- Nghĩ đến ngươi chính là vị cường giả bí ẩn sau lưng Diệp Huyền! Chờ ngươi đã lâu!

Mà trước mặt Diệp Huyền, bóng đen kia nhìn chằm chằm Đại thần lầu hai phía sau Diệp Huyền:

Linh hồn lão giả áo tím bắt đầu tiêu tán trong nháy mắt.

Thanh âm vừa dứt, hắn gọt ra phía sau một kiếm.

Nhưng mà, thần sắc của Diệp Huyền lại vô cùng bình tĩnh, một kiếm kia vẫn chém xuống như cũ!

Mà bóng đen mơ hồ kia lại liên tục lùi xa mấy chục trượng, bởi vì bên cạnh Diệp Huyền, xuất hiện một đầu yêu thú.

Đại thần lầu hai!

Mà giờ khắc này, lão giả áo tím kia hoàn toàn ngây dại. Hắn không nghĩ tới bóng đen kia lại đột nhiên thối lui, mà bây giờ hắn muốn lui cũng đã không kịp nữa!

Kiếm của Diệp Huyền chém xuống.

Xuy!

Linh hồn lão giả áo tím trực tiếp mờ đi.

Sau lưng lão giả áo tím, Diệp Huyền lạnh lùng nói:

- Lão tử cho ngươi cười!

Ngay lúc kiếm của Diệp Huyền sắp chém xuống, một bóng đen mơ hồ đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, sau một khắc, Diệp Huyền cảm nhận được một khí tức tử vong.

Một kiếm này chém xuống với khoảng cách gần như thế, lão giả áo tím chắc chắn phải chết, bởi vì giờ phút này lão giả áo tím chỉ còn là linh hồn thể!

Kiếm là Trấn Hồn Kiếm!

Phát giác được một màn này, sắc mặt Diệp Huyền đại biến, mà giờ khắc này, hắn đã vô phương thu tay lại, hắn đột nhiên chém xuống một kiếm.

Mà Diệp Huyền lại nương tựa theo hai thanh phi kiếm một đường cưỡng ép vọt tới trước mặt lão giả áo tím, nhưng mà lúc này, khóe miệng lão giả áo tím đột nhiên khẽ nhấc lên, nụ cười có chút quỷ dị!

Bên trong tinh không phía chân trời, một tiếng nổ vang vang vọng tựa như sấm sét, hơn mười tên cường giả nát bấy ngay tại chỗ!

Cũng may là Đại thần lầu hai đột nhiên xuất hiện, bằng không, rất có thể vừa rồi hắn đã gặp nạn, bởi vì thực lực của người trung niên trước mắt này vượt xa Diệp Huyền hắn!

Giờ phút này, người trung niên cũng không thèm quản Diệp Huyền, mà là nhìn chằm chằm Đại thần lầu hai.

Hắn thấy, Đại thần lầu hai trước mắt này mới là kẻ nguy hiểm nhất.

Đại thần lầu hai nhìn lướt qua bốn phía, yên lặng.

Giờ phút này, xung quanh nàng, chẳng biết lúc nào đã xuất hiện ba tên lão giả.

Diệp Huyền lui trở về bên cạnh Đại thần lầu hai, Đại thần lầu hai nhìn về phía nam tử trung niên ở đối diện, người sau cười nói:

- Không biết các hạ xưng hô thế nào?

Đại thần lầu hai đột nhiên biến mất.

Nơi xa, vẻ mặt nam tử trung niên bỗng nhiên đại biến.

Ầm!

Trong nháy mắt, nam tử trung niên trực tiếp bị chấn bay ra ngoài ngàn trượng.

Nhưng mà lúc này, ba lão giả xung quanh Đại thần lầu hai kia đột nhiên biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận