Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1665: Thánh Thiên

Sau khi ăn xong, Tiểu Đạo mở lòng bàn tay ra, một thứ quả to bằng nắm tay xuất hiện trong lòng bàn tay, nàng đưa trái cây này tới trước mặt Diệp Huyền: “Quả này có thể dụ Phệ Linh Thiên Thú ra.”

Diệp Huyền thu trái cây lại: “Tiểu Đạo cô nương, ngươi đi cùng chúng ta không?”

Tiểu Đạo lắc đầu: “Ta không đi! Ngươi nhanh chóng quay lại, đến lúc đó ta sẽ đưa ngươi đi một nơi!”

Diệp Huyền hỏi: “Đi đâu vậy?”

Tiểu Đạo lạnh nhạt nói: “Đến lúc đó sẽ biết, hiện tại hỏi làm gì?”

Diệp Huyền mỉm cười, sau đó nói: “Được!”

Nói xong, hắn nhìn Nguyên Nhất: “Tiền bối, chúng ta đi thôi!”

Nguyên Nhất gật đầu, rất nhanh hai người đã rời đi.

Thánh Liêm thầm thở dài!

Diệp Huyền đột nhiên nói: “Tiền bối, Vô Biên Địa Hạ ngầm này là do ai thành lập?”

Mà Thánh tộc mình lại đắc tội với Diệp Huyền!

Diệp Huyền cùng Nguyên Nhất đi tới trước một truyền tống trận, Nguyên Nhất chỉ vào truyền tống trận, cười nói: “Tiểu hữu, đây chính là truyền tống trận thông tới Thái Thượng giới ta.”

Mà Thánh Liêm trong tiệm cầm đồ cũng không dám cầu xin.

Nghe vậy Nguyên Nhất cười ha ha: “Cũng có lẽ sẽ thu!”

Mà Thánh Thiên vẫn quỳ ở ngoài cửa.

Nguyên Nhất lắc đầu: “Cái này ta không biết, có điều, Tiểu Đạo cô nương hẳn là biết!”

Không ai có thể cầu xin được Tiểu Đạo ngoại trừ Diệp Huyền.

Tiểu Đạo liếc nhìn Thánh Thiên sau đó đi tới sau quầy, nàng tỳ người lên quầy, chỉ chốc lát sau đã ngủ khò khò!

Ngoài cửa, Thánh Thiên cứ quỳ như vậy, ngay cả chút oán hận cũng không dám có.

Rất nhanh hai người biến mất ở trong truyền tống trận.

Tự gây nghiệt!

Diêm điện.

Diệp Huyền gật đầu: “Đến lúc đó sẽ hỏi nàng ta một chút, chỉ là không biết nàng ta có thu phí hay không!”

Diệp Huyền bật cười: “Đi thôi!”

Diêm Đế lạnh lùng liếc nhìn hắc y nam tử: “Giải quyết Diệp Huyền? Lúc trước các ngươi cũng không nói với ta còn có một tiểu cô nương bên cạnh hắn!”

Diêm Đế mặt không đổi sắc: “Sau đó thì sao?”

Diêm Đế đột nhiên cười nói: “Sao hả, ngay cả ta mà Hộ Đạo giả các ngươi cũng muốn uy hiếp sao?”

Trong đại điện, Diêm Đế nhìn hắc y nam tử: “Có việc gì?”

“Trả lại cho các ngươi?”

Ngày này có một hắc y nam tử đi tới Diêm điện.

Tống Thành còn muốn nói gì nhưng Diêm Đế đột nhiên búng tay một cái, một cái hộp màu đen rơi trước mặt hắc y nam tử: “Đi đi!”

Hắc y nam tử đen nói: “Là Diệp Huyền giết người của các ngươi, không phải chúng ta!”

Lúc này, Tống Thành bên cạnh đột nhiên cười lạnh nói: “Các hạ, chúng ta vì Diệp Huyền mà tổn thất mấy người, bây giờ ngươi kêu chúng ta trả lại cho các ngươi, vậy tổn thất của chúng ta ai sẽ chịu trách nhiệm?”

Hắc y nam tử khẽ hành lễ: “Diêm Đế, thiếu niên đó còn sống!”

Hắc y nam tử ngẩng đầu nhìn hắn ta: “Ngươi biết thân phận của chúng ta sao?”

Diêm Đế lạnh nhạt nói: “Biết!”

Hắc y nam tử trầm mặc một lát sau đó nói: “Nếu các hạ không giết chết Diệp Huyền vậy thì trả thứ đó lại cho chúng ta đi!”

Hắc y nam tử trầm giọng nói: “Các hạ, lúc trước ngươi đã nhận lợi ích của chúng ta, hứa với chúng ta sẽ giải quyết Diệp Huyền!”

Hắc y nam tử lạnh nhạt nói: “Các hạ muốn đổi ý sao?”

Diêm Đế híp mắt lại: “Các ngươi đang hãm hại ta!”

Hắc y nam tử trầm mặc một lát, sau đó nói: “Chúng ta không kêu ngươi giải quyết tiểu cô nương kia, chỉ là muốn các ngươi giết Diệp Huyền!”

Hắc y nam tử thu hồi cái hộp rồi xoay người rời đi.

Sau khi đối phương rời đi, Tống Thành nhìn Diêm Đế: “Điện chủ, vì sao?”

Diêm Đế lắc đầu: “Không nên trêu chọc những người này.”

Tống Thành trầm giọng nói: “Những Hộ Đạo giả này rất lợi hại sao?”

Diêm Đế gật đầu: “Một thế lực rất phiền, Diêm điện ta thật sự không cần phải cuốn vào trong trận tranh đấu giữa bọn họ. Có điều, ta không hiểu, bọn họ hẳn là đã điều tra Diệp Huyền rồi, vì sao còn muốn nhằm vào hắn như vậy? Chẳng lẽ thật sự là đầu đất sao?”

Tống Thành trầm giọng nói: “Hoặc bọn hắn đầu đất, hoặc là tự tin nắm chắc!”

Diêm Đế khẽ gật đầu: “Mặc kệ như thế nào chúng ta vẫn không nên quan tâm chuyện của họ thì tốt hơn. Đặc biệt là Diệp Huyền, phía sau người này không chỉ có A La mà còn có Tiểu Đạo cô nương, đặc biệt là nữ tử váy trắng... Người này không thể chọc vào!”

Nói xong hắn nhìn Tống Thành: “Người quỳ ngoài cửa của Tiểu Đạo cô nương, đã điều tra rõ lai lịch của hắn ta chưa?”

Tống Thành gật đầu: “Đã điều tra được! Người nọ tên là Thánh Thiên, là tộc trưởng của Thánh tộc, trong Thánh tộc phong ấn một ác ma, ác ma đã sắp đột phá phong ấn, bọn họ phái người tới tìm Tiểu Đạo cô nương trợ giúp, Tiểu Đạo cô nương phái Diệp Huyền qua đó, nhưng hình như Diệp Huyền bị bắt nạt ở Thánh tộc! Trước đó hắn còn mang một thân đầy máu chạy trở về sau đó Tiểu Đạo cô nương cùng hắn tới Thánh tộc một chuyến, không biết đã xảy ra chuyện gì, dù sao lúc trở về Tiểu Đạo cô nương cũng rất tức giận!”

Diêm Đế lắc đầu cười: “Tên ngu xuẩn này lại dám đắc tội với người mà Tiểu Đạo cô nương phái đi, hắn ta còn động thủ với Diệp Huyền trong tiệm cầm đồ, không phải là muốn chết sao? Ta rất tò mò, hắn ta làm thế nào mà trở thành tộc trưởng Thánh tộc được vậy?”

Tống Thành trầm giọng nói: “Mặc kệ như thế nào, bây giờ tuyệt đối không thể trêu chọc Diệp Huyền.”

Diêm Đế gật đầu: “Còn nữa, ngươi tùy thời quan sát hướng đi của hắn, khi cần thiết chúng ta có thể xuất thủ hỗ trợ một chút, coi như kết thiện duyên.”

Tống Thành hơi gật đầu: “Hiểu rồi!”

Nói xong hắn ta xoay người rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận