Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 851: Biệt Khuất

Hiện tại, sở dĩ Kiếm tông bị người quần công, nguyên nhân lớn nhất chính là người đời đều cho rằng món chí bảo kia ở trong tay Kiếm tông.

Nếu như không giải trừ hiểu lầm này, những thế lực bên ngoài kia sẽ điên cuồng nhằm vào Kiếm tông!

Mà người duy nhất có thể giải trừ được hiểu lầm này, chỉ có Diệp Huyền!

Chỉ có Diệp Huyền mới có thể khiến cho những thế lực bên ngoài kia tin tưởng, món chí bảo kia không ở trong tay Kiếm tông!

Mà Diệp Huyền lại bắt đầu co đầu rút cổ, Kiếm tông muốn làm cho hắn xuất hiện, chỉ có một biện pháp, đó chính là Diệp Linh!

Chỉ cần khiến cho những thế lực bên ngoài kia biết món chí bảo kia không ở trong tay Kiếm tông, mà là ở trong tay Diệp Huyền, như vậy, tình cảnh hiện tại của Kiếm tông sẽ được nghịch chuyển trong nháy mắt, không chỉ như thế, những người kia sẽ quay đầu lại nhằm vào Diệp Huyền và Võ viện!

Lúc đó, cũng tương đương với Kiếm tông và Võ viện hoán đổi tình cảnh. Bằng không, Kiếm tông sẽ một mực ở trong thế yếu! Đây chính là nguyên nhân tại sao hắn phải bỏ ra đại giới lớn như vậy để tiến công Võ viện!

Chỉ cần bắt được Diệp Linh, Diệp Huyền nhất định sẽ thỏa hiệp!

Mục Phong Trần một mặt mộng bức.

Mục Phong Trần nhìn về phía cách đó không xa, ở trước mặt hắn, là một tiểu nữ hài, tiểu nữ hài ôm trong tay một thanh kiếm!

Ầm!

Kiếm của hắn vậy mà đứt gãy rồi?

Mục Phong Trần nhíu mày, đưa tay vung ra một kiếm!

Người tới chính là Diệp Huyền!

Mục Phong Trần vô cùng tự tin, bởi vì hiện tại Vũ Vấn đã bị kiềm chế, Kiếm tông không có bất kỳ ai có thể ngăn cản hắn!

Tiểu nữ hài đang nhìn hắn chằm chằm, mà trong mắt nàng, có chút hoảng hốt, nhưng vẫn không lui lại!

Hai thanh kiếm trực tiếp trảm vào nhau!

Nhưng mà, trong nháy mắt khi hắn vừa bổ nát cửa hang núi, một thanh kiếm chém thẳng tới từ phía đối diện hắn!

Chặt đứt?

Là Diệp Huyền bảo nàng phải chạy!

Kiếm trong tay Mục Phong Trần trực tiếp đứt gãy, bản thân hắn càng phải lui lại mấy trượng chỉ trong nháy mắt!

Mặc dù Tiểu Linh Nhi có thanh kiếm kia, thế nhưng, thực lực của nàng thấp hơn Mục Phong Trần rất rất nhiều!

Mục Phong Trần quay đầu nhìn thoáng qua, một bóng người đang vội vàng chạy tới phía hắn!

Mục Phong Trần không thèm để ý Diệp Huyền, hắn phóng thẳng đến chỗ Tiểu Linh Nhi, nhìn thấy một màn này, Tiểu Linh Nhi ngây ngẩn cả người, sau đó xoay người chạy!

Ầm!

Một kiếm này, nhanh như điện xẹt, trực chỉ yếu hại của Mục Phong Trần!

Ra tay chính là Đế Khuyển!

Hiện tại Mục Phong Trần đã có chuẩn bị tâm lý, Tiểu Linh Nhi tuyệt đối không phải đối thủ!

Mục Phong Trần nhìn về phía Diệp Huyền:

Ban đầu nàng có thể đánh lui Mục Phong Trần là dựa vào thanh kiếm kia, lại thêm xuất kỳ bất ý!

- Ngoài ý muốn sao?

Diệp Huyền lãnh đạm nói:

- Ngươi đã sớm phòng bị!

Mục Phong Trần cũng không hề đuổi theo Tiểu Linh Nhi, mục tiêu của hắn là Diệp Linh ở cách đó không xa! Mà ngay lúc hắn lao tới trước mặt Diệp Linh, một tôn người gỗ đột nhiên đứng dậy từ sau lưng Diệp Linh, sau một khắc, một thanh kiếm đâm thẳng tới Mục Phong Trần!

Ánh mắt Mục Phong Trần băng lãnh, hắn đang muốn xuất thủ lần nữa, lúc này, Diệp Huyền đã xuất hiện ở trước mặt hắn, không chỉ như thế, cường giả Đạo cảnh của Võ viện đều xuất hiện ở trước mặt hắn.

Nhìn thấy một màn này, vẻ mặt Mục Phong Trần lập tức trầm xuống.

Hắn biết, kế hoạch nhằm vào Diệp Linh của bản thân đã hỏng bét rồi!

Nhìn thấy lại xuất hiện một kẻ cản đường, sắc mặt bình tĩnh của Mục Phong Trần đột nhiên trở nên dữ tợn, hắn đột nhiên đâm ra một kiếm.

Mục Phong Trần trực tiếp bị pha va chạm này đẩy lui tới cửa hang núi!

Ầm!

Người gỗ lập tức lùi nhanh hơn mười trượng, mà lúc này, một bóng đen khổng lồ trực tiếp đụng thẳng tới phía hắn.

Mục Phong Trần nhìn chằm chằm Diệp Huyền, trong mắt không hề che giấu sát ý!

Lúc này, Vũ Vấn cũng xuất hiện ở trước mặt Mục Phong Trần không xa.

Vũ Vấn lạnh lùng nhìn Mục Phong Trần:

- Mục Phong Trần, kể từ hôm nay, Kiếm tông sẽ cứ xuống dốc như vậy, không đúng, hẳn là sẽ cứ thế biến mất.

Mục Phong Trần cười lạnh:

- Chỉ bằng Võ viện ngươi sao?

Vũ Vấn nhìn chằm chằm Mục Phong Trần:

- Tất cả mọi người Võ viện nghe lệnh, phàm là đệ tử Kiếm tông, một kẻ cũng không buông tha!

Thanh âm của hắn vừa dứt, những cường giả Đạo cảnh ở chung quanh hắn lập tức xông thẳng ra ngoài.

Một khi thất bại, những người này nhất định sẽ xuất thủ nhằm vào Kiếm tông!

Kỳ thật, hắn đã sớm ngờ tới!

Mục Phong Trần nhìn chằm chằm Nhạc lão, không nói gì.

- Mục tông chủ, ngươi đang vội vàng chạy đi đâu đấy?

Nhạc lão nhìn về phía Mục Phong Trần, cười nói:

Hiện tại, tất cả cường giả Đạo cảnh của Kiếm tông đều đã bị bao vây!

Rất nhanh, hết thảy cường giả Đạo cảnh Võ viện đuổi thẳng đến cường giả Đạo cảnh Kiếm tông!

Mà Diệp Huyền cũng không đuổi theo, hắn trực tiếp đưa Diệp Linh vào bên trong Giới Ngục tháp, sau đó trở về tới bên cạnh An Lan Tú, giờ phút này, An Lan Tú vẫn còn đang độ kiếp!

Mà Hách Liên Thiên cũng không có đuổi theo, hắn cũng đang thủ hộ An Lan Tú.

Vùng trời Thần Võ thành, Mục Phong Trần vừa rời khỏi Võ viện, một đạo uy áp kinh khủng đột nhiên nghiền ép tới phía hắn!

Mục Phong Trần vung lên tay phải, một mảnh kiếm quang chấn ra!

Oanh!

Cỗ uy áp kia trực tiếp bị kiếm quang chém vỡ!

Lúc này, Nhạc lão xuất hiện ở trước mặt Mục Phong Trần, sau lưng hắn, còn có mười tên cường giả Đạo cảnh!

Cùng lúc đó, cường giả Đạo cảnh của Võ viện cũng đã đuổi đến!

- Muốn đi? Đuổi theo!

Vũ Vấn cười lạnh:

Rất nhanh, cường giả Đạo cảnh Kiếm tông bắt đầu rút lui!

- Tất cả mọi người rút lui!

Mục Phong Trần lạnh lùng nhìn thoáng qua Diệp Huyền, quay người hóa thành một đạo kiếm quang biến mất, cùng lúc đó, một thanh âm vang vọng trên vùng trời Kiếm tông:

Rất nhanh, bên ngoài Kiếm tông vang lên từng tiếng nổ vang kinh thiên.

Nhạc lão nhìn thoáng qua Mục Phong Trần:

- Mục tông chủ, vẫn là câu nói kia, mục đích của chúng ta cũng không phải muốn diệt Kiếm tông. Chỉ cần quý tông giao ra món chí bảo kia, chúng ta sẽ xoay người rời đi, quyết không nuốt lời!

Chí bảo!

Vẻ mặt Mục Phong Trần âm lãnh đến cực điểm!

Nếu như món chí bảo kia ở trong tay Kiếm tông, dù bị nhằm vào như thế, hắn cũng nhận! Vấn đề là món chí bảo kia cũng không ở trong tay Kiếm tông!

Biệt khuất!

Đây là chuyện khiến hắn biệt khuất nhất!

Mà oan ức này, vốn là do Diệp Huyền làm cho Kiếm tông cõng nồi!

Mà hắn còn không biết phải cõng tới khi nào!
Bạn cần đăng nhập để bình luận