Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1205: Tiến bộ quá nhanh

Vút!

Một đường đao quang xoẹt qua mang theo sự chết chóc!

Diệp Huyền chắc chắn không thể đỡ được đao này!

Khoảnh khắc ấy, Viên Tiểu Đao ra tay rất thẳng thừng. Sở dĩ nàng ra tay như vậy là bởi nàng có một dự cảm chẳng lành! Nhưng chỉ là một chút mà thôi!

Nếu như trước đó câu nói cho Diệp Huyền cơ hội thể hiện sự tự tin của Viên Tiểu Đao thì lúc này, nàng lại phải thận trọng hơn!

Khi chém nhát đao ấy, nàng không hề nương tay!

Đừng nói Diệp Huyền, đến cả một Đại Tiên cũng chưa chắc đã đỡ được nhát đao ấy!

Đúng lúc đó, Diệp Huyền bỗng mở mắt. Đôi mắt hắn đỏ lên: “Tù Thần!”

Diệp Huyền vừa dứt lời, sắc mặt hắn bỗng tái nhợt đi, hơn nữa còn thổ huyết!

Sau khi Viên Tiểu Đao bị khống chế, nàng bèn thôi thúc sức mạnh trong người mình. Thế nhưng lúc này nàng lại phát hiện mình không thể sử dụng bất cứ sức mạnh gì!

Đây là đòn tấn công cuối cùng của hắn!

Khoảnh khắc ấy, Viên Tiểu Đao bị khống chế ngay tại chỗ!

Mà Tù Thần lại là một trong Lục Đạo Chân Ngôn mà chủ nhân Giới Ngục tháp để lại!

Về sau hắn trở thành người vô địch rồi!

Lục Đạo Chân Ngôn!

Đôi mắt Viên Tiểu Đao lộ vẻ bất ngờ không thể tin được, nàng nói: “Ngươi là thần thánh phương nào?”

Hắn không biết thần trong mắt chủ nhân Giới Ngục tháp với vị thần trước mắt hắn đây liệu có giống nhau hay không. Hắn chỉ biết nếu như chiêu này không thể đánh bại nữ nhân kia thì cuộc đời của Diệp Huyền hắn đến hôm nay coi như kết thúc!

Vào thời khắc cuối cùng, cuối cùng Diệp Huyền cũng quyết định thi triển Lục Đạo Chân Ngôn!

Ở phía không xa, một luồng sức mạnh thần bí bỗng nhiên ập về phía Viên Tiểu Đao. Cùng lúc đó, một chữ “tù” đỏ rực xuất hiện trên trán nàng.

Diệp Huyền sững sờ.

Không thành công cũng phải thành nhân!

Lúc này, Liên Thiển bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, nàng còn mang theo cả Giới Ngục tháp. Liên Thiển trầm giọng nói: “Nữ nhân này có thực lực vô cùng mạnh, hiện giờ ngươi vẫn chưa thể lợi dụng Lục Đạo Chân Ngôn để thu nạp nàng vào Giới Ngục tháp đâu, cũng không thể thu lại Giới Ngục tháp, ngươi cứ đi trước đi!”

Trông thấy cảnh tượng ấy, Diệp Huyền bèn mừng thầm trong lòng, chiêu này của hắn có hiệu quả rồi!

Đúng lúc ấy, chữ “tù” đỏ rực trên trán Viên Tiểu Đao bỗng nhạt và tối đi!

Nàng nhìn chằm chằm Diệp Huyền, nói: “Một kiếm này của ngươi nếu không thể khiến nàng chết thì người chết sẽ là ngươi, bởi vì kiếm của ngươi sẽ phá vỡ pháp tắc chi lực của Lục Đạo Chân Ngôn. Mà hiện tại với thực lực của ngươi, ngươi không thể giết chết nàng được, kể cả trong trường hợp nàng đứng yên cho ngươi tấn công, ngươi có hiểu không?”

Nói đoạn, hắn trực tiếp cầm kiếm xông về phía Viên Tiểu Đao!

Liên Thiển trầm giọng nói: “Ngươi cứ đi trước đi! Hiện giờ cơ thể ngươi đang yếu, ngươi cần trị thương!”

Liên Thiển chỉ nói: “Bởi vì ngươi chỉ phát huy được chưa đến ba phần sức mạnh của Lục Đạo Chân Ngôn! Hơn nữa Lục Đạo Chân Ngôn của ngươi không hoàn chỉnh, chỉ là phiên bản khuyết thiếu mà thôi!”

Diệp Huyền nhìn nàng ta một lát rồi quay người rời đi.

Diệp Huyền lấy làm lạ: “Tại sao?”

Hắn thực sự muốn xử lí gọn lẹ đối phương, nhưng thực lực của hắn lại không cho phép hắn làm như vậy!

Vô cùng không cam tâm!

Hắn không cam tâm!

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Thế cứ để ta giải quyết nàng cái đã!”

Diệp Huyền nhìn Viên Tiểu Đao rồi nói: “Đợi đã!”

Nói xong, hắn bèn bước đến trước mặt Viên Tiểu Đao: “Nhớ lấy, hôm nay ta tha cho ngươi một mạng, sau này ngươi phải báo ơn, bằng không… bằng không ngươi chính là một kẻ không biết điều. Hiểu chưa?”

Viên Tiểu Đao liếc nhìn Diệp Huyền, nàng ta chẳng nói chẳng rằng.

Có điều Liên Thiển lại ngăn Diệp Huyền lại!

Diệp Huyền: “…”

Liên Thiển hỏi ngược lại: “Sau đó thì sao? Ngươi định giải quyết nàng ta như thế nào? Ngươi có đánh thắng được nàng ta không?”

Diệp Huyền hỏi: “Nhốt nàng ta vào trong tháp thì sao?”

Đây chính là sự khác biệt!

Dù người ta đứng yên cho hắn tấn công nhưng hắn vẫn không thể giết nàng!

Đáng chết!

Từ trước đến nay hắn chưa bao giờ khó chịu như vậy!

Một lúc sau, Diệp Huyền và Liên Thiển nhanh chóng biến mất…

Lúc này, sắc mặt Viên Tiểu Đao đang vô cùng khó coi…

Mất rồi!

Giới Ngục tháp trong tay nàng lại mất rồi!

Viên Tiểu Đao chầm chậm nhắm hai mắt lại. Một lát sau, chữ “tù” đỏ rực trên trán nàng biến mất.

Lúc ấy, mặt Viên Tiểu Đao đã trắng như một tờ giấy!

Nàng ngẩng đầu nhìn về phía xa, trong mắt không có sự phẫn nộ mà chỉ có vẻ nghiêm nghị.

Diệp Huyền hết lần này đến lần khác khiến nàng bất ngờ.

Tức giận ư?

Viên Tiểu Đao không hề tức giận. Ngược lại, nàng còn thấy may mắn nữa kìa.

Trước kia, tất cả sự chú ý của Thần Điện đều nằm trên hai nữ nhân phía sau Diệp Huyền.

Nữ tử váy trắng và nữ tử đã từng giết chết một vị thần ở Huyền Hoàng Đại Thế Giới.

Tuy nhiên bọn họ đều đã bỏ quên mất Diệp Huyền!

Lúc này Viên Tiểu Đao mới phát hiện Diệp Huyền không hề yếu kém.

Có thể nói, nếu lần này nàng không đích thân đến thì trừ những vị thần khác ra, ai trong Thần Điện đến cũng sẽ bị hắn tiêu diệt!

Diệp Huyền đã mạnh đến mức chỉ có thần ở Thần Điện mới có đủ khả năng để đối phó với hắn!

Đây là một chuyện vô cùng kinh khủng!

Thực lực của Diệp Huyền tiến bộ quá nhanh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận