Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 2356: Giao phong

Một nhát này khiến cả thiên địa đều run sợ!

Diệp Huyền vẫn không hề lùi bước như cũ mà hai tay nắm chặt thanh kiếm bổ mạnh về phía trước, đồng thời, Kiếm Vực lại một lần nữa trấn áp kích thế của Huyền Ung!

Ầm!

Trong Kiếm Vực, một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, sắc mặt hắn lập tức tái nhợt, nhưng hắn vẫn cố gắng chặn một kích này, mà sau khi chặn được một kích này, đột nhiên tay trái của hắn bắt được thanh trường kích kia, sau đó tay phải cầm kiếm đâm mạnh về phía trước.

Nhưng phản ứng của Huyền Ung nhanh khủng khiếp, trong nháy mắt Diệp Huyền đâm kiếm đó, đột nhiên Huyền Ung buông trường kích ra, tay phải siết chặt thành nắm đấm sau đó tung một quyền lên thanh kiếm của Diệp Huyền.

Ầm ầm!

Một quyền vừa ra đã khiến cả hai đồng thời phải lùi lại!

Một lần này, Diệp Huyền lùi tận trăm trượng, mà không gian nơi hắn đi qua cũng trực tiếp sụp đổ và tan biến!

Một nhát kiếm này vừa xuất hiện, không phải ngươi chết thì chính là ta chết!

Tiếng kiếm minh giống như tiếng sấm vang vọng khắp toàn bộ tinh không!

Nhất Kiếm Định Sinh Tử, thật ra đối với hắn của hiện tại mà nói chính là Nhất Kiếm Phân Sinh Tử lại càng thích hợp hơn.

Một kiếm lao vút đi.

Trong mắt hắn lóe lên một vẻ dữ tợn, hắn cầm kiếm đâm tới, lần này nhát kiếm ấy chính là Nhất Kiếm Định Sinh Tử!

Một tiếng năng lượng oanh minh nổ ra, quét sạch toàn bộ Đệ Thất Điện.

Cách đằng xa, Huyền Ưng cũng vừa mới dừng lại, sau khi dừng lại, tay phải cầm trường kích của hắn ta dồn sức ném về phía Diệp Huyền, cùng lúc đó, hắn ta giậm mạnh chân phải về phía sau, cả người giống như một khẩu pháo lao vút đi!

Ầm!

Nữ tử váy trắng đã dạy hắn kiếm kỹ này!

Diệp Huyền vừa mới dừng lại thì một thanh trường kích đã phá không lao đến, mà phía sau thanh trường kích này chính là Huyền Ung!

Đây chính là tâm cảnh hiện giờ của hắn!

Phốc.

Vì hắn không có loại thực lực vô địch giống như nữ tử váy trắng nên không có khả năng với bất cứ một ai cũng có thể Nhất Kiếm Định Sinh Tử được!

Luyện Kim Cửu Thế ngửa đầu há mồm phun ra một đạo huyết tiễn, thân hình nhanh chóng lùi lại.

Oanh!

Nháy mắt sau đó

Trong mắt của Lăng Thần là vẻ xem thường không chút che giấu, nói: "Ngươi dựa vào cái gì mà tự tin cho rằng, Vĩnh Hằng chi hỏa sẽ chấp nhận ngươi, sẽ thực sự bị ngươi dung hợp?"

Luyện Kim Cửu Thế nhìn Vĩnh Hằng chi hỏa trong bàn tay của mình dần dần bị dập tắt, lộ ra vẻ không thể tin nổi.

Hoả diễm bên trong ngọn đuốc Vĩnh Hằng, giống như tinh linh nhất bàn, phần phật nhảy ra, quấn quanh ở trên Tà Nguyệt Chuỳ.

Nàng cầm theo Tà Nguyệt chùy, lăng không trôi nổi, mái tóc đen dài bay múa cuồng loạn, tựa như thiêu đốt lên Hô Diên hắc sắc, cả người bộc phát ra uy áp cường đại, giống như Thủy tổ tái sinh, khí tức mạnh mẽ vô địch phủ lên.

Hoả diễm kia đủ để sát thương Thủy tổ, lại không tạo thành chút tổn thương nào đối với nàng, thân mật nhảy nhót, tựa như tình nhân xoa xoa, bao bọc cả người Lăng Thần ở trong đó, toả ra ánh sáng chói mắt.

Còn lông tóc của Lăng Thần lại không tổn hại chút nào.

Chiêu võ kỹ vừa rồi, tuy rằng hắn ta có thể đỡ được nhưng cũng bị thương nặng!

Trên mặt của Luyện Kim Cửu Thế nhấp nháy sắc trạch hôi bại, con ngươi khiếp sợ cực độ hiển lộ rõ ràng ra vẻ không cam lòng cùng phẫn nộ: "Tại sao? Tại sao ngươi có thể điều khiển Vĩnh Hằng chi hỏa, ngươi cũng không hề tiếp cận ngọn đuốc, ngươi... Chuyện này rốt cuộc là thế nào?"

Dưới sự làm nền của Vĩnh Hằng chi hỏa, thiếu nữ vốn dĩ đã mỹ lệ kinh người, xinh đẹp tựa như vương của thế giới.

"Làm sao có thể như thế?"

Sau đó thuận theo chuôi chuỳ lan tràn.

Hỏa diễm bao phủ bàn tay, cổ tay, cánh tay, cái cổ, đầu, eo, hai chân, bàn chân của Lăng Thần...

Cả người nàng cũng đắm chìm trong Vĩnh Hằng chi hỏa.

"Đồ phản nghịch đê tiện chối bỏ tín ngưỡng của bản thân, còn vọng tưởng nắm giữ Vĩnh Hằng hỏa diễm của Luyện Kim đạo?"

Hô.

Tà Nguyệt chùy trong tay của Lăng Thần nhẹ nhàng một chiêu.

Giọng nói vừa dứt.

Huyền Ung hít một hơi thật sâu, mà đúng lúc này, Diệp Huyền ở cách đó không xa đột nhiên nói: "Ta đã phục hồi kha khá rồi!"

Huyền Ung nhìn về phía hắn, ngay khi trông thấy hắn, hắn ta trực tiếp dại ra, bởi vì lúc này các vết thương trên người Diệp Huyền đã khôi phục lại kha khá thật rồi.

Hắn ta nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền: "Sao có thể chứ?"

Hiển nhiên là Diệp Huyền sẽ không nói cho Huyền Ung biết rằng cơ thể mình tự có năng lực trị liệu rồi, giữa mi gian hắn xuất hiện một Thần Kỳ Chi Ấn, ngay sau đó, hắn trực tiếp biến mất ngay tại chỗ!

Nhất Kiếm Định Sinh Tử!

Sau khi đạt đến Chứng Đạo Cảnh, uy lực một nhát kiếm này của hắn lập tức tăng vọt lên, ít nhất cũng phải hơn trước đây gấp mấy lần!

Trong mắt Huyền Ung lóe lên vẻ dữ tợn, hắn ta phất tay phải, thanh trường kích kia lập tức xuất hiện trong tay hắn ta, ngay sau đó, hắn ta nhún người nhảy lên và đâm một kích tới!

Trên trường kích là hỏa diễm ngút trời!

Phập!

Trong sân đột nhiên vang lên tiếng nứt vỡ đinh tai nhức óc!

Ầm!

Đột nhiên, một mảnh hỏa quang và kiếm quang bùng phát lên dữ dội, trong thoáng chốc, cả hai điên cuồng lùi lại, mà trong quá trình lùi lại, Diệp Huyền chợt mở lòng bàn tay ra, thanh kiếm trực tiếp bay đi, một nhát kiếm này chém ngang qua giữa sân!

Ở đằng xa, phản ứng của Huyền Ung cũng cực nhanh, trong nháy mắt Diệp Huyền xuất kiếm đó, trường kích trong tay Huyền Ung cũng bay vụt đi, nó phá không mà tới, chém nứt hết thảy.

Kiếm và kích lại một lần nữa gặp nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận