Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 348: Ca, Ta Nhớ Ngươi Lắm!

Sau khi gia nhập Ác Niệm kiếm ý, uy lực một kiếm của hắn đã vượt qua bất cứ công kích nào của ngày xưa!

Huyết Lê đang lao về phía Diệp Linh đột nhiên dừng lại, khi nhìn thấy uy lực một kiếm của Diệp Huyền, đồng tử của hắn co rút nhỏ như đầu kim, trong mắt tràn đầy thần thái không dám tin.

Một Thần Hợp cảnh, hắn có thể phát ra một kiếm mạnh như thế hay sao?

Không dám suy nghĩ nhiều, huyền khí trong cơ thể Huyết Lê dâng trào, hắn quay người đánh ra một chưởng, trong lòng bàn tay, một đạo năng lượng màu đỏ giống như bàn tay máu bay ra.

Mà lúc này, kiếm của Diệp Huyền đã đến.

Oanh!

Bàn tay máu do năng lượng tạo thành tan vỡ ngay lập tức, thân thể Huyết Lê cũng bị đánh bay xa hơn trăm trượng. Hắn vừa hạ xuống, mặt đất dưới chân hắn nứt toác ra ngay lập tức, cùng lúc đó, khóe miệng của hắn không ngừng chảy máu tươi, toàn bộ cánh tay phải của hắn cũng bị kiếm của Diệp Huyền chém mất!

Dù chưa ngã xuống, nhưng đã trọng thương, triệt để mất đi sức chiến đấu!

- Huyết tông ta sẽ không bỏ qua... .

Đầu của Huyết Lê trực tiếp bay ra ngoài!

- Một cũng đừng buông tha, sau khi chém giết tất cả đệ tử Huyết tông, cũng treo đầu đệ tử Huyết tông trên cửa thành Lưỡng Giới thành, dùng an ủi mấy chục vạn bách tính Lưỡng Giới thành trên trời có linh thiêng!

Xùy!

Có trăm tên kỵ binh gia nhập vào chiến trường, những đệ tử lập Huyết tông trốn thì trốn, chết thì chết.

Ăn mì!

Mà lúc này, bốn phía đột nhiên xuất hiện một đám kỵ binh!

Diệp Huyền thu hồi Linh Tú kiếm, quay người đi đến trước mặt Diệp Linh, sau đó nắm lấy bàn tay nhỏ của nàng, nói:

Diệp Huyền đột nhiên nói:

Thương Lan đạo binh!

Còn chưa dứt lời, Diệp Huyền đột nhiên lao tới trước mặt hắn, một kiếm chém ngang.

Tại quán mì, Diệp Huyền cầm lấy một băng ghế đặt sau lưng Diệp Linh, nhìn thấy trên ghế có máu, thế là, hắn dùng ống tay áo lau ba lần, lúc này mới bảo Diệp Linh ngồi xuống. Mà chính hắn chạy tới trước bếp và nhóm lửa.

Cách đó không xa, Huyết Lê nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, gương mặt vô cùng dữ tợn, quát:

Chính hắn nấu!

- Đi, ca dẫn ngươi đi ăn mì!

Diệp Huyền cứ thế kéo Diệp Linh đi tới quán mì nơi xa, trên thân Diệp Linh còn có hàn khí , nhưng đều bị Thiện Niệm kiếm ý của Diệp Huyền ngăn cản, bởi vậy, lúc Diệp Huyền kéo tay nàng, cũng không nhận ảnh hưởng quá lớn.

Loại tốt này là chân thật nhất, tinh khiết nhất!

Một bên khác, Khương Cửu nhìn thoáng qua Diệp Huyền và Diệp Linh, trong mắt có một tia hâm mộ.

Vẻ mặt hai huynh muội cứng ngắc! Thế nhưng rất nhanh, hai huynh muội lại nở nụ cười.

Diệp Linh lặng lẽ ngồi lên băng ghế đóng băng, nàng cứ như vậy nhìn Diệp Huyền bận rộn cách đó không xa, trên mặt còn nở nụ cười nhạt, trong lòng vô cùng thỏa mãn và hạnh phúc.

- Ca cũng vậy!

Cũng may đủ loại nguyên liệu nấu ăn vẫn còn một ít, bằng không cũng không ăn mì được.

Chấn nhiếp!

Một bên khác, Thương Lan đạo binh đã chém giết sạch đệ tử Huyết tông, đầu của cấc đệ tử Huyết tông cũng bị treo trên cửa Lưỡng Giới thành.

Hai huynh muội cứ ôm nhau như thế.

Vào lúc này, nàng căn bản không giống Bắc Hàn thánh nữ gì đó, chỉ là một tiểu nữ hài bình thường!

Diệp Linh đứng dậy nhẹ nhàng ôm Diệp Huyền vào trong ngực, nói khẽ:

- Ca, ta nhớ ngươi lắm!

Thân thể Diệp Huyền cứng đờ, một lát sau, hắn cũng ôm lấy Diệp Linh, nói:

Diệp Huyền đối xử tốt với Diệp Linh, không có chút lừa gạt, cũng không có chút tính lợi ích gì, chỉ tốt một cách đơn thuần mà thôi!

Đông cứng...

Chỉ chốc lát, Diệp Huyền bưng một tô mì tới trước mặt Diệp Linh, thế nhưng tô mì bị đông cứng trong nháy mắt!

Nàng sinh ra trong hoàng gia, chưa bao giờ trải nghiệm loại đối xử tốt này, tại hoàng gia, chỉ có ngươi lừa ta gạt, ngươi chết ta sống!

Chuyện tại Lưỡng Giới thành đối với các cường giả đến từ Trung Thổ Thần Châu mà nói, không thể nghi ngờ là một loại chấn nhiếp!

Một tên Vạn Pháp cảnh, hơn ba mươi tên Thần Hợp cảnh, đều bị tru diệt!

Vào lúc này, những cường giả đến từ Trung Thổ Thần Châu kia đều biết một người, đó chính là Diệp Huyền! Ngay cả cường giả Khương quốc muốn đi Trung Thổ Thần Châu, sau khi trải qua chuyện Lưỡng Giới thành, tất cả đều bỏ đi suy nghĩ rời đi!

Trong thành.

Một lão phụ cầm theo ba cái đầu đi tới bên cạnh Diệp Linh cùng Diệp Huyền, hai huynh muội nhìn về phía lão phụ, lão phụ vứt đầu trên mặt đất.

Ba cái đầu này chính là ba tên cường giả Vạn Pháp cảnh Hợp Hoan tông chạy trốn lúc nãy.

Lão phụ đi đến trước mặt Diệp Linh, nói khẽ:

- Tiểu Linh Nhi, lúc trước ngươi nói vạn sự cần dựa vào chính mình, điểm này cũng không sai. Nhưng mà, lão thân muốn nói với ngươi, mặc kệ lúc nào, Bắc Hàn tông ta đều là hậu thuẫn kiên cường nhất của ngươi.

Diệp Linh nhìn thoáng qua ba cái đầu kia, không nói gì.

Đối với Bắc Hàn tông, kỳ thật nàng cũng có cảm tình, bởi vì sau khi nàng đến Bắc Hàn tông, người Bắc Hàn tông đối đãi nàng rất tốt.

Nghe được lão phụ tán thành Diệp Huyền, Diệp Linh lập tức vui vẻ hiếm có.

Trọng yếu nhất chính là, hắn là ca ca của Diệp Linh, nói là nửa người của Bắc Hàn tông cũng không đủ. Đối với Bắc Hàn tông mà nói, nhận lấy Diệp Linh, không thể nghi ngờ là mua bán vô cùng kiếm lời, tương đương với mua một tặng một!

Diệp Huyền trước đó giao thủ với Huyết Lê, lão phu trong bóng tối đã nhìn thấy rõ ràng, tuổi còn trẻ đã đạt tới Kiếm Chủ, thiên phú như vậy, kỳ thật không kém Diệp Linh bao nhiêu. Đối với thiên tài yêu nghiệt như thế, Bắc Hàn tông sẽ tận lực nhắm vào sao?

Rõ ràng, đây là tán thành Diệp Huyền.

- Trước đó ta đã nghe nói qua về ngươi, lần này gặp được, ngược lại làm cho ta cảm thấy ngoài ý muốn. Ngươi không chỉ có thiên phú cực cao, thực lực cực mạnh, làm người làm việc càng hiếm có, có ca ca như ngươi, đối với Tiểu Linh Nhi mà nói, là may mắn của nàng, cũng là may mắn của Bắc Hàn tông ta.

Nói xong, nàng nhìn về phía lão phụ trước mặt, nói:

- Lãnh bà bà, Bắc Hàn tông đối đãi với ta vô cùng tốt, ta biết, ta... . . Ta về sau sẽ không phát tiểu tính tình loạn nữa.

Gương mặt lão phụ hòa hoãn, nàng cười nói:

- Đều là người trong nhà, không có vấn đề gì.

Nói xong, nàng nhìn về phía Diệp Huyền bên cạnh Diệp Linh, sau khi đánh giá Diệp Huyền, nói:

- Ngươi chính là Diệp Huyền ca ca của Tiểu Linh Nhi?

Diệp Huyền gật đầu, nói:

- Đúng vậy.

Lão phụ khẽ gật đầu, nói:

- Ca, ta biết rồi!

Diệp Linh khẽ gật đầu, nói khẽ:

- Linh Nhi, ca đã từng đã nói với ngươi, chúng ta làm người, tuyệt đối không thể lấy oán trả ơn. Bắc Hàn tông không chỉ chữa trị chứng bệnh thương hàn của ngươi, còn cho ngươi bản lĩnh hiện tại, ân này, huynh muội chúng ta nên ghi nhớ cả đời!

Nói xong, hắn nhìn về phía Diệp Linh, vẻ mặt nghiêm khắc, nói:

- Tiền bối, muội muội ta còn nhỏ, trước đó nói chuyện không thỏa đáng, xin hãy tha lỗi!

Diệp Huyền đột nhiên ôm quyền với lão phụ, nói:
Bạn cần đăng nhập để bình luận