Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3347: Ta là Diệp Huyền

Có người thầm kinh ngạc.

Kha Giới!

Đây là thủ hộ giả của Tiểu Động Thiên!

Mọi người đều không ngờ, Tiểu Động Thiên lại phái thủ hộ giả ra!

Có điều như vậy cũng bình thường, người bình thường không phải là đối thủ của Diệp Huyền. Dẫu có là Đại Thánh Nhân cũng khó mà ngăn chặn phi kiếm của hắn!

Kha Giới nhìn Diệp Huyền: "Ngươi tới để đồ tông?"

Diệp Huyền mỉm cười: "Ngươi có ý kiến à?"

Kha Giới nhìn chằm chằm hắn: "Đồ thử ta xem nào!"

Ánh mắt hắn ta trở nên trầm trọng!

Kha Giới lập tức giơ tay lên chắn.

Tiểu tháp: "..."

Đúng lúc ấy, Diệp Huyền đột nhiên tiến lên phía trước một bước.

Lại là thần vật!

Mà khi hắn vừa dừng lại, lại một đường phi kiếm nữa chém tới!

Hắn ta vừa dứt lời thì một thanh phi kiếm đã chém tới.

Uỳnh!

Hắn lắc đầu: "Đời này ta ghét nhất là dùng vật ngoài thân! Chẳng có ý nghĩa gì cả!"

Diệp Huyền nhìn cánh tay phải Kha Giới, dưới ống tay áo là một hộ tí màu đen!

Nếu như không có hộ tí này thì ban nãy hắn ta đã bị miểu sát rồi!

Kha Giới lại lùi trăm trượng!

Ở phía xa xa, Kha Giới liếc nhìn hộ tí của mình, trên hộ tí có một vết kiếm chém sâu hoắm!

Cứ thế, mỗi lần Diệp Huyền tiến lên là Kha Giới sẽ lùi một trăm trượng...

Kiếm quang hiện lên, hắn ta lại lùi về phía sau cả trăm trượng!

Uỳnh!

Hắn ta bị Diệp Huyền áp đảo!

Hắn ta là Đại Thánh Nhân hàng thật giá thật!

Khoảnh khắc ấy, khu vực xung quanh Kha Giới cũng bị cố định lại!

Quá kinh khủng rồi!

Bức tường Không Gian và Thời Gian Duy Độ như chưa hề tồn tại!

Trông thấy cảnh tượng ấy, ánh mắt mọi người bèn trở nên nghiêm trọng!

Ở phía xa xa, ánh mắt Kha Giới cũng đầy vẻ khó tin: "Ngươi..."

Tại sao phi kiếm của Diệp Huyền lại có thể hạ gục Không Gian và Thời Gian Duy Độ như thế?

Trông thấy cảnh tượng ấy, ánh mắt vô số các cường giả đều tràn ngập vẻ khó tin!

Kha Giới không phải Đại Thánh Nhân bình thường mà là Đại Thánh Nhân nòng cốt, hơn nữa hắn ta còn đạt Đại Thánh Nhân từ hàng vạn năm trước.

Tuy nhiên, dưới ánh mắt của tất cả mọi người, kiếm của Diệp Huyền chém thẳng lên tay phải của hắn ta!

Vụt!

Tay phải của Kha Giới bay đi!

Tuy nhiên một cường giả siêu cấp như hắn ta lại không phải là đối thủ của Diệp Huyền!

Dứt lời, không gian xung quanh hắn ta bèn co lại thành một bức tường không gian. Không chỉ có vậy, còn có cả bức tường Thời Gian Duy Độ!

Đôi đồng tử của Kha Giới co lại, hắn ta đạp chân phải: "Ngưng!"

Cuối cùng, khi Diệp Huyền bước đến bước thứ mười, hộ tí trên cánh tay Kha Giới lập tức vỡ tan, gần như cùng lúc đó một đường phi kiếm chém thẳng tới!

Đúng lúc ấy, một thanh phi kiếm đột nhiên bay đến, tốc độ cực nhanh. Hắn ta còn chưa kịp phản ứng thì kiếm đã ở ngay trên đầu hắn ta!

Rầm!

Kha Giới bay đi cả trăm trượng!

Có điều hắn ta vẫn chưa chết!

Bởi lẽ một luồng ánh sáng màu vàng kim đã ngăn chặn phi kiếm của Diệp Huyền!

Trông thấy cảnh tượng ấy, Diệp Huyền không khỏi chau mày: "Lại là ngoại vật! Ngươi không thấy dùng ngoại vật rất vô liêm sỉ sao?"

Kha Giới nhìn chằm chằm vào hắn, lúc này vẻ kiêng kị trong ánh mắt hắn ta đã biến thành hoảng sợ!

Phi kiếm của Diệp Huyền quá đáng sợ!

Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên bước lên trước một bước. Một bước này của hắn khiến Kha Giới phải tái mặt. Hắn ta đang định xuất quyền, tuy nhiên vẫn chậm!

Đúng lúc ấy, một lão giả đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn.

Diệp Huyền thu Thanh Huyền Kiếm lại, tiếp tục tiến về phía trước!

Hoàn toàn chết!

Khi Thanh Huyền Kiếm đâm vào cơ thể Kha Giới, sắc mặt Kha Giới lập tức thay đổi. Đôi mắt hắn ta tràn ngập vẻ hoảng sợ, vội quay đầu nhìn về phía Tiểu Động Thiên, muốn nói gì đó song lại không có cơ hội, Thanh Huyền Kiếm đã cắn nuốt linh hồn hắn ta!

Uỳnh!

Nói đoạn, hắn lấy Thanh Huyền Kiếm ra và đâm vào cơ thể Kha Giới.

Cơ thể Kha Giới lập tức trở nên hư ảo!

Tất cả mọi người đều sững sờ!

Chết rồi!

Một vị Đại Thánh Nhân đã chết như vậy!

Kha Giới còn chưa chết hẳn đang nhìn chằm chằm Diệp Huyền: "Rốt cuộc ngươi là ai?"

Giờ khắc này hắn ta mới nhận ra, hóa ra bọn họ vẫn luôn đánh giá thấp Diệp Huyền!

Đã đánh giá thấp hắn một cách trầm trọng!

Trước đó bọn họ phái một vài cường giả Tuyệt Trần cảnh đi giết Diệp Huyền, hiện giờ nghĩ lại mà thấy nực cười!

Diệp Huyền đi đến trước mặt Kha Giới và nhìn đối phương: "Ta là Diệp Huyền!"

Vụt!

Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, Kha Giới liên tiếp lùi về phía sau. Khi hắn ta lùi được khoảng vạn trượng thì hắc sắc quang mạc trên người hắn ta bỗng vỡ tan. Gần như cùng lúc đó, một thanh kiếm xuyên qua trán hắn ta!

Rầm rầm rầm rầm!

Kiếm quang bùng nổ, Kha Giới vội vàng lùi về phía sau cả trăm trượng. Hắn ta vừa mới dừng lại thì những đường phi kiếm khác lại tới...

Rầm!

Một đường phi kiếm đã chém ngay lên đầu hắn ta!

Uỳnh!

Chỉ trong chốc lát, không gian xung quanh Diệp Huyền lập tức bùng cháy!

Diệp Huyền đột nhiên rút kiếm ra chém!

Đường kiếm này chém xuống, một mảng kiếm quang lập tức xé tan ngọn lửa, còn hắn thì lùi về phía sau mấy trăm trượng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận