Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3897. .



Chương 3897. .




Vẻ mặt Tu Di Không có hơi trầm ngâm.
Diệp Huyền tự tu luyện ư?
Đương nhiên hắn ta không tin!
Một người không có tài nguyên thì chắc chắn không thể đi đến bước ngày hôm nay! Hơn nữa tiểu tháp kia nghịch thiên như vậy, chưa từng xuất hiện ở Lục Giới thì tại sao lại xuất hiện trên người Diệp Huyền?
Không đơn giản!
Nghĩ đến đây, Tu Di Không bèn nhìn Diệp Huyền, hắn ta khẽ cười: “Tiểu hữu nói thế nào ấy chứ? Vừa rồi ta đã bảo rồi mà? Nếu như! Đó là nếu như thôi, Tu Di tộc chúng ta và tiểu hữu không thù không oán, sao chúng ta có thể nhắm vào tiểu hữu? Chúng ta có chung kẻ địch là Cổ tộc! Ngươi nói xem?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Tiền bối, đề nghị vừa rồi của ta ngươi thấy thế nào? Nếu như ngươi bằng lòng trả năm tinh mạch thì ta có thể nói với bên ngoài là tiểu tháp là của Tu Di tộc, thậm chí còn có thể làm chứng trước mặt Cổ tộc… Chỉ cần năm tinh mạch thôi!”
Năm tinh mạch!
Tu Di Không trầm mặc.
Diệp Huyền đột nhiên mỉm cười: “Nếu như tiền bối không muốn thì ta sẽ đi đàm phán với Thiên Giới, để bọn họ đứng trên điểm cao nhất của đạo đức, tới khi đó…”
Tu Di Không búng ngón tay, một cái nạp giới bay đến trước mặt Diệp Huyền.
Bên trong nạp giới là năm tinh mạch!
Tu Di Không cười nói: “Tiểu hữu, hiện giờ tiểu tháp của Tu Di tộc chúng ta!”
Diệp Huyền nhận lấy nạp giới, hắn gật đầu: “Là của các ngươi rồi!”
Tu Di Không đột nhiên cười bảo: “Tiểu hữu, ngươi một mình tới Lục Giới sao?”
“Đương nhiên không…”
Diệp Huyền nói đến đây thì vội dừng lại, rồi lại bảo: “Đương nhiên là ta đến một mình!”
Đôi khi phải nói ngược lại thì người ta mới tin!
Nhiều khi hắn cũng hoang mang với xã hội này lắm! Ngươi nói thật thì không ai tin, ngươi nói dối thì người ta lại tin…
Tu Di Không liếc nhìn Diệp Huyền rồi mỉm cười: “Tiểu hữu, hẹn gặp lại nhé!”
Nói đoạn, hắn ta bèn biến mất.
Diệp Huyền liếc nhìn phía xa, rồi cũng quay người rời đi.
Trên một tầng mây nào đó, Tu Di Không liếc nhìn Diệp Huyền đã rời đi, hắn ta nhíu mày, không biết đang nghĩ gì.
Ở bên cạnh hắn ta còn có một lão giả, lão giả này mặc vân sắc trường bào, hai tay chắp phía sau lưng, vẻ mặt lạnh lùng.
Người này chính là tộc trưởng Thiên Thiện của Thiên tộc!
Thiên Thiện đột nhiên nói: “Ngươi cứ cho hắn năm tinh mạch như vậy hả?”
Tu Di Không cười nói: “Ta thấy cũng hời phết mà!”
Thiên Thiện lăc đầu: “Ta không thích người này!”
Tu Di Không cười bảo: “Ta cũng không thích, nhưng hết cách thôi. Như lời hắn nói đấy, chúng ta bắt buộc phải có lý do xuất binh! Bằng không chúng ta dùng cớ gì để khai chiến với Cổ tộc?”
Thiên Thiện trầm mặc một hồi rồi nói: “Công năng của tiểu tháp thật sự nghịch thiên vậy sao?”
Vẻ mặt Tu Di Không dần trở nên nghiêm trọng: “Không sai đâu! Bằng không Cổ tộc cũng chẳng làm như vậy!”
Thiên Thiện trầm giọng nói: “Vậy thì không thể để bọn họ có quá nhiều thời gian!”
Tu Di Không gật đầu: “Hiện giờ điều ta lo lắng không phải Cổ tộc mà là Minh tộc với Thần tộc…”
Nói đến đây, hắn ta quay đầu nhìn: “Ta sợ bọ ngựa bắt ve, chim sẻ trực sẵn!”
Thiên Thiện nhíu mày.
Lúc này, Tu Di Không lại bảo: “Liên lạc với bọn họ đi, xem bọn họ có thái độ như thế nào! Nếu như liên thủ thì đương nhiên rất tốt! Còn nếu không liên thủ…”
Nói đến đây, hắn ta bèn cười lạnh lùng: “Vậy thì mọi người cứ đợi đi, ngồi đợi nhìn Cổ tộc ăn lớn!”
Thiên Thiện gật đầu: “Ta tới Minh tộc, ngươi tới Thần tộc!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi.
Tu Di Không cũng biến mất theo.

Ở một bên khác, Diệp Huyền dừng lại, hắn xòe tay ra, một cái nạp giới xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Bên trong nạp giới có hai mươi bảy tinh mạch!
Hai mươi bảy tinh mạch!
Diệp Huyền nhếch miệng, sau đó cất nạp giới đi!
Thực ra hắn cũng có nhu cầu rất lớn về tinh mạch. Mỗi một lần tu luyện hắn tốn lượng lớn linh khí, mà linh khí của tiểu tháp thì không đủ để giúp hắn tu luyện!
Tiểu tháp!
Nghĩ đến đây, Diệp Huyền đột nhiên nhớ ra tiểu tháp bị người ta cướp mất rồi!
Tiểu tháp: “…”
Hắn cũng không lo lắng, dù sao thì dù tiểu tháp rơi vào tay ai, nó cũng sẽ không bị ngược đãi!
Đương nhiên, hắn cũng không thực sự từ bỏ tiểu tháp!
Diệp Huyền liếc nhìn xung quanh, sau đó quay người biến mất.

Khoảng một ngày sau, tộc trưởng Minh tộc và Thần tộc, cùng với Tu Di tộc và Thiên tộc đột nhiên có mặt tại Cổ Giới.
Cổ Giới.
Tộc trưởng Cổ tộc – Cổ Minh xuất hiện trên bầu trời Cổ Giới. Cổ Minh nhìn mấy người Thiên Thiện, sau đó cười nói: “Chư vị tộc trưởng, sao hôm nay lại rảnh rỗi đến Cổ Giới chúng ta thế này?”
Tu Di Không đi đầu mỉm cười: “Cổ Minh tộc trưởng, ta cũng nói thẳng luôn vậy! Hôm nay đến là muốn Cổ Minh tộc trưởng trả lại một thứ!”
Cổ Minh híp mắt lại: “Trả lại?”
Tu Di Không gật đầu: “Đúng vậy! Thực không dám giấu, Diệp Huyền vốn là người của Tu Di Giới chúng ta. Tiểu tháp của hắn cũng là của Tu Di Giới. Ta không biết sao hắn lại đắc tội tộc trưởng Cổ tộc, mà tộc trưởng Cổ tộc lại cướp tháp của hắn… Tóm lại, mong Cổ Minh tộc trưởng trả lại tiểu tháp!”
“Ha ha!”
Cổ Minh đột nhiên bật cười: “Tu Di Không, ngươi không thấy cái cớ này của ngươi rất nực cười sao?”
Tu Di Không mỉm cười: “Xem ra tộc trưởng Cổ Minh không tin rồi!”
Cổ Minh híp mắt lại: “Tin? Tu Di Không, ngươi tưởng ta là kẻ ngốc hả?”
Tu Di Không khẽ nói: “Nếu tộc trưởng Cổ Minh không trả thì chúng ta chỉ đành đắc tội thôi!”
Cổ Minh trào phúng nói: “Tu Di Không, từ khi nào ngươi lại giả dối như vậy hả? Muốn cướp tháp thì cứ nói, lại còn nói kiểu đường đường chính chính như thế, đúng là không biết xấu hổ!”
Tu Di Không nói: “Chư vị, động thủ!”
Hết chương 3897.



Bạn cần đăng nhập để bình luận