Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1413: Nữ phu tử

Trên mặt đất, hắc y lão giả cung kính thi lễ, hắn ta biết nữ nhân mà chủ nhân nhà mình nói là ai!

Nữ phu tử!

Người kia có thể nói là người có mặt mũi lớn nhất ở Ngũ Duy vũ trụ bây giờ!

Hình như nghĩ tới gì đó, hắc y lão giả đột nhiên nhìn về phía hai lão giả đang đứng cách đó không xa, lên tiếng hỏi: “Hai vị tôn lão, hình như chủ nhân đối với Diệp Huyền..."

Một lão giả trong đó lên tiếng nói khẽ: "Chớ có động người đó, còn nữa, tùy thời quan sát động tĩnh của người này, khi cần thiết có thể ra tay tương trợ!"

Hắc y lão giả do dự một chút, sau đó hỏi: “Tả tôn lão, vì sao?"

Tả Tôn lão nói: "Không có tại sao, làm theo là được. Mục Tu, nhớ lấy, chớ có đắc tội người đó."

Nói xong, hai người quay người biến mất không thấy đâu nữa.

Bóng đen gật đầu trả lời: “Phải! Hơn nữa Nữ Đế có lời, bất kỳ kẻ nào ở Vạn Duy thư viện ta cũng không được đặt chân vào Tu La Địa Ngục!"

Trần Thiên trầm mặc.

Trần Thiên đột nhiên đặt quyển sách cổ trong tay xuống, hắn ta nhìn về phía trước, trước mặt hắn ta là một bóng đen quỷ dị.

Bóng đen lắc đầu trả lời: “Không biết!"

...

Trần Thiên đứng dậy đi đến trước cửa Thư điện, hắn ta nhìn về phía nơi xa, nói khẽ: "A Cải, ngươi nghĩ thế nào?"

Diệp Huyền!

Một lát sau, Trần Thiên đột nhiên nói: "Có tin tức của nàng ta không?”

Vạn Duy thư viện, bên trong Thư điện.

Hắc y lão giả tên là Mục Tu nghĩ ngợi, sau đó xoay người rời đi.

Nghe vậy, Trần Thiên hơi nhíu mày lại, lên tiếng hỏi: “Vì sao?"

Trần Thiên cười nói: "Ngươi muốn nói là bây giờ cái tháp đó đã không nằm ở trong tay hắn, hơn nữa hắn còn đạt được truyền thừa của tổ sư Phù Văn Tông, Phù Văn Tông sẽ liều chết bảo vệ hắn, bởi vậy chúng ta không nên nhằm vào hắn đúng không?"

Trần Thiên hỏi: “Chết rồi?"

A Cải gật đầu: “Bây giờ nhằm vào hắn không có bất kỳ ý nghĩa gì. Nếu như phủ chủ lo hắn trưởng thành, theo như ta thấy thì thật sự không cần thiết đâu, hắn trưởng thành là chuyện của sau này, chỉ cần chúng ta đủ mạnh thì đâu cần phải sợ hắn?"

Bóng đen lắc đầu: “Không có."

A Cải trầm giọng nói: "Phủ chủ, bây giờ chúng ta thật sự không nên nhằm vào Diệp Huyền đó."

Trần Thiên khẽ cười nói: "Bây giờ Vạn Duy thư viện ta càng ngày càng tệ, cứ tiếp tục như thế thì tối đa là trăm năm, khi đó nếu như Vạn Duy thư viện ta không có một siêu cấp yêu nghiệt thì sẽ hoàn toàn biến mất trong Ngũ Duy vũ trụ. Đó cũng không phải đánh tiếng đe dọa bởi vì Vạn Duy thư viện ta có thứ mà toàn bộ người trong Ngũ Duy đều muốn có được!"

A Cải trầm mặc một lát sau, nói: "Kém xa trước đây!"

Nhưng nếu như cứ tiếp tục như thế, Vạn Duy thư viện sẽ chỉ càng ngày càng yếu, trừ phi là giống như Trần Thiên nói, Vạn Duy thư viện xuất hiện một siêu cấp thiên tài, siêu cấp yêu nghiệt có thể thay đổi cách cục trong Ngũ Duy vũ trụ!

A Cải nói: "Xin phủ chủ giải thích nghi hoặc!"

Trần Thiên gật đầu: “Nếu không phải nhận hắn làm chủ thì tiểu tháp đó không thể nào phối hợp hắn. Nói một cách đơn giản, trước mắt, trong Ngũ Duy vũ trụ này mối đe dọa lớn nhất với chúng ta chính là Diệp Huyền!"

Trần Thiên lắc đầu nói: “Ta cũng không phải muốn nhằm vào hắn!"

Người khác, dù cho có lấy được Giới Ngục tháp thì cũng chưa chắc có thể mở ra Vạn Duy thư ốc, bởi vì muốn mở ra Vạn Duy thư ốc, nhất định phải để Giới Ngục tháp phối hợp!

Nếu như tiểu tháp đó đã nhận Diệp Huyền làm chủ, như vậy giống như Trần Thiên nói, Diệp Huyền này chính là uy hiếp lớn nhất của Vạn Duy thư viện, bởi vì như vậy có nghĩa là rất có thể Diệp Huyền sẽ lấy được Vạn Duy thư ốc!

A Cải trầm mặc.

Trần Thiên đột nhiên hỏi: “A Cải, ngươi cảm thấy bây giờ Vạn Duy thư viện ta có địa vị như thế nào trong Ngũ Duy vũ trụ? Nói thật!"

Nhưng mà Vạn Duy thư viện hoàn toàn không thể gửi hy vọng vào chuyện hư vô mờ mịt như thế này được.

Lúc này, Trần Thiên lại nói: "Sở dĩ muốn giết Diệp Huyền là bởi vì tiểu tháp đó đã nhận hắn làm chủ!"

Nghe vậy, sắc mặt A Cải lập tức thay đổi: “Đã nhận hắn làm chủ?"

Bây giờ Vạn Duy thư viện so với năm đó khi còn tiên tri có thể nói là kém xa nhau vạn dặm!

Mà bây giờ, những thế lực này vẫn còn có chút kiêng kị Vạn Duy thư viện, không dám liều mình xông vào vì dù sao, dư uy của tiên tri vẫn còn đây, nữ phu tử cũng còn tại thế!

Thư ốc này là tiên tri để lại, Ngũ Duy vũ trụ, không ai có thể chống cự lại sức hấp dẫn của thư ốc này!

Vạn Duy thư ốc!

Trần Thiên tiếp tục nói tiếp: "Còn nữa, bây giờ tất cả mọi người đều đang nhìn Vạn Duy thư viện chúng ta, bọn họ muốn xem xem Vạn Duy thư viện chúng ta còn có bao nhiêu thực lực! Mà lần này, nếu như chúng ta không chấn nhiếp bọn họ một chút thì những thế lực này sẽ bắt đầu nhằm vào chúng ta."

Nói đến đây, hắn ta dừng một chút, sau đó lại lên tiếng nói tiếp: "Thật ra thì ngay từ đầu ta đã đi nhầm một nước cờ, nhưng mà bây giờ, chỉ có thể từng bước sai theo, đã không còn đường quay đầu lại nữa."

A Cải nói khẽ: "Phủ chủ đang lấy thư viện ra cược!"

Trần Thiên cười nói: "Bây giờ chúng ta không đánh cược một lần thì cũng chỉ có thể tử vong từ từ!"

Nói xong, hắn ta lắc đầu cười một tiếng: “Thế nhân đều nói là Trần Thiên ta cướp vị trí phủ chủ của nàng ta, buồn cười là năm đó ta hết lòng đẩy nàng ta lên làm phủ chủ, nhưng nàng ta vẫn buông tay rời đi... mà lần rời đi này lại nhiều năm như vậy!"

A Cải trầm mặc.

Chuyện năm đó hắn ta là người biết rõ, năm đó Trần Thiên cũng không có ý tranh đoạt vị trí phủ chủ, bởi vì nữ phu tử quá chói mắt!

Chỉ cần nàng muốn làm, vị trí phủ chủ này ngoài nàng ra cũng không còn ai khác có thể làm, đáng tiếc là vị nữ phu tử đó cũng không có ý muốn làm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận