Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3546. Không đánh lại được thì gia nhập! (2)



Chương 3546. Không đánh lại được thì gia nhập! (2)




Huyết Đồng nhíu mày: “Không công bằng cho lắm nhỉ!”
Lão giả gật đầu: “Đúng là không công bằng cho lắm, nhưng mà thế gian này làm gì có công bằng tuyệt đối? Ngươi nhìn huyết mạch của tiểu tử kia đi, lão phu cũng trải đời rồi nhưng có thấy loại huyết mạch này bao giờ đâu. Cha của tiểu tử này chắc chắn không phải người bình thường!”
Nói đến đây, hắn ta thở dài một hơi, đoạn bảo: “Ngươi xem, từ lúc ra đời hắn đã có một người cha lợi hại, ngươi tức không!”
Huyết Đồng lấy kẹo hồ lô ra ăn, đoạn bảo: “Ta không tức!”
Lão giả lấy làm lạ: “Tại sao?”
Huyết Đồng nói: “Ta nói với hắn rồi! Cha hắn chính là cha ta!”
Lão giả khựng lại.
Huyết Đồng liếc nhìn lão giả, nàng nói: “Lão đầu, khi ngươi không có một người cha lợi hại thì đừng vội hoảng hốt, ngươi mau đi nhận cha là được!”
Lão giả: “…”
Huyết Đồng tiếp tục nói: “Mặc dù ta không có Mệnh Cách Cửu đoạn, nhưng hắn có, ta đi theo hắn thì cũng tương đương với việc có Mệnh Cách Cửu đoạn thôi.”
Nói đến đây, nàng lại liếm kẹo hồ lô, đoạn bảo: “Không đánh lại được thì gia nhập! Ngươi xem đi, trong tình huống bình thường ta không thể đạt tới Thần Linh cảnh, thế nhưng đi theo hắn, chưa đầy một tháng ta đã đạt được Thần Linh cảnh! Nhiều khi vùi đầu khắc khổ cũng không có tác dụng mấy đâu!”
Lão giả không khỏi giơ ngón tay cái: “Nha đầu, lão đầu ta mở mang tầm mắt rồi!”
Huyết Đồng nhìn Diệp Huyền đang tu luyện phía xa xa: “Ô dù trong tay là có cả thiên hạ!”
Lão giả: “…”
Đúng lúc ấy, Diệp Huyền trong đại điện đứng dậy. Hắn vừa mới đứng dậy thì một luồng khí tức đã cuộn trào trong cơ thể hắn.
Thập Thất đoạn!
Diệp Huyền hít một hơi thật sâu, giờ hắn đã đạt tới Thập Thất đoạn.
Lúc này, lão tổ Thần Tông xuất hiện trước mặt Diệp Huyền. Hắn ta quan sát Diệp Huyền, đoạn nói: “Cảm thấy thế nào?”
Diệp Huyền xòe tay phải ra, một thanh kiếm xuất hiện trong tay hắn. Ngay sau đó, hắn bèn tiến vào đệ thất trùng thời không. Dần dần, hắn và đệ thất trùng dung hợp lại. Cùng lúc đó, một luồng uy áp lớn mạnh xuất hiện xung quanh.
Áp lực thời không!
Một lát sau, Diệp Huyền nhếch khóe miệng. Hắn rời khỏi đệ thất trùng, đoạn nhìn lão tổ Thần Tông: “Tiền bối, ta muốn đấu với cường giả Vô Gian chi đạo!”
Lão giả do dự một lát rồi nói: “E là hơi khó đấy!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Thử xem sao!”
Nói đoạn, hắn nhìn Huyết Đồng, Huyết Đồng nói: “Ta đã đạt Thần Linh cảnh rồi!”
Diệp Huyền sững sờ, hắn nói: “Nhanh vậy sao?”
Huyết Đồng gật đầu: “Đúng vậy!”
Vẻ mặt Diệp Huyền có hơi kì lạ, nha đầu này kinh khủng thật đấy! Chưa đầy một ngày mà đã đạt Thần Linh cảnh rồi!
Lúc này, lão giả mỉm cười: “Nha đầu này có nền tảng vững chắc! Trước kia nàng ta từng đạt Vô Gian chi đạo đỉnh phong, cách Thần Linh cảnh có một chút thôi, mà sau khi nàng ta đọc được Thần Chiếu Kinh kia đã hiểu làm thế nào để đạt tới Thần Linh cảnh! Đương nhiên, nếu không có Thần Chiếu Kinh thì nha đầu này cũng chỉ cần một chút thời gian để đạt được Thần Linh cảnh thôi!”
Diệp Huyền khẽ gật đầu, hắn nhìn Huyết Đồng: “Chúc mừng!”
Huyết Đồng gật đầu: “Cảm ơn!”
Diệp Huyền mỉm cười, sau đó hắn gọi một cường giả Vô Gian chi đạo của Thần Tông ra. Cường giả này tên Mục Ngôn, là một cường giả Vô Gian chi đạo đỉnh phong!
Trong tinh không, Diệp Huyền cầm kiếm đứng thẳng tắp, còn Mục Ngôn thì đứng phía đối diện hắn.
Huyết Đồng và tiên tổ Thần Tông đứng một bên xem.
Diệp Huyền mỉm cười: “Bắt đầu đi!”
Dứt lời, thanh kiếm trong tay hắn bèn biến mất.
Phi kiếm!
Đường kiếm này lập tức xếp chồng thời không!
Ở phía xa xa, vẻ mặt Mục Ngôn lập tức thay đổi. Hắn ta không ngờ kiếm của Diệp Huyền lại nhanh như vậy. Hắn ta lập tức giơ tay phải lên siết chặt, chỉ trong chốc lát thời không xung quanh hắn ta đã biến thành một bức tường!
Uỳnh!
Phi kiếm của Diệp Huyền bị chặn lại!
Mà lúc này, Diệp Huyền đột nhiên xuất hiện trước mặt Mục Ngôn. Ngay sau đó, một đường kiếm quang lập tức bao trùm lấy hắn ta.
Rầm rầm!
Bức tường thời không kia vỡ tan, Mục Ngôn lập tức bay đi cả vạn trượng. Khi hắn ta dừng lại, một thanh phi kiếm đã đè trước trán hắn ta.
Bại rồi!
Trông thấy cảnh tượng ấy, vẻ mặt tiên tổ Thần Tông bèn sầm lại: “Ta đã đánh giá thấp hắn rồi!”
Ở phía xa xa, Diệp Huyền thu lại thanh kiếm trong tay, hắn mỉm cười, nếu như giờ hắn mà cầm Thanh Huyền Kiếm thì còn giết được cả Thần Linh cảnh!
Có thêm Thanh Huyền Kiếm hỗ trợ mới thực sự đáng sợ!
Có vẻ như Diệp Huyền nhớ tới điều gì đó, hắn nhìn Huyết Đồng: “Huyết Đồng cô nương, ta có thể kích phát hoàn toàn huyết mạch chi lực không?”
Huyết Đồng nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Có thể! Nhưng hơi nguy hiểm, bời lẽ huyết mạch của ngươi vô cùng kinh khủng, ngươi chưa chắc đã khống chế được.”
Diệp Huyền trầm mặc.
Như lời Huyết Đồng nói, hắn cực kì rõ huyết mạch của mình, một khi kích hoạt nó thì thần trí của hắn sẽ bị sát ý nhấn chìm!
Hắn cũng thấy hơi lo!
Thực ra, hắn cũng hiểu cho cách làm của cha hắn, nếu như cha hắn không trấn áp huyết mạch của hắn thì một khi hắn thôi động huyết mạch là chẳng khác gì tự sát!
Huyết mạch quá không ổn định!
Lúc này, Huyết Đồng đột nhiên nói: “Không sao đâu, tự ngươi không thể thôi động được, sau này ngươi có thể cho ta mượn máu của ngươi để ta thôi động cho, ta rất vui khi giúp ngươi làm vậy!”
Diệp Huyền: “…”
Hết chương 3546.



Bạn cần đăng nhập để bình luận