Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1175: Cũng thú vị đấy

Mặt cây nhìn Diệp Huyền mà không nói gì.

Lúc này, Diệp Huyền kêu Tiểu Linh Nhi lấy kiếm của thanh sam nam tử trên đỉnh tháp ra ngoài, ngay khi nhìn thấy thanh kiếm ấy, mặt cây lập tức thay đổi sắc mặt: “Ngươi… vậy mà ngươi lại có kiếm của hắn ta!”

Diệp Huyền gật đầu: “Đúng rồi, chúng ta thân lắm!”

Mặt cây im lặng.

Diệp Huyền hơi do dự, sau đó hỏi: “Tiền bối, người bạn này của ta bị thương, nếu không đặc biệt khó xử, các hạ có thể cho ít suối sinh mệnh để hắn ta trị thương được không?”

Nghe được lời của Diệp Huyền, Quan Quân hơi sững sờ, hắn ta liếc mắt nhìn đối phương nhưng không nói gì cả.

Mặt cây im lặng một lúc, sau đó đáp: “Không có gì khó xử với không ở đây cả, chỉ là một ít suối sinh mệnh mà thôi!”

Quân Quân nhìn về phía mặt cây: “…”

Diệp Huyền cười đáp: “Chuyện nhỏ mà thôi!”

Lúc này, Sinh Mệnh thần thụ đột nhiên nói.

Quan Quân liếc mắt nhìn Sinh Mệnh thần thụ, hơi ôm quyền: “Cảm ơn!”

“Chậm đã!”

Nhìn thấy hai giọt nước suối sinh mệnh này, vẻ mặt của Diệp Huyền thay đổi, năng lượng hàm chứa trong hai giọt nước này quá tinh thuần.

Mặt cây gật đầu.

Lúc này, hai giọt chất lỏng màu xanh lục đột nhiên bay tới trước mặt Quan Quân.

Ba người nhìn về phía đó, người kia lại nhìn Diệp Huyền: “Ta muốn mời ngươi tới thụ điện một chuyến!”

Nếu như hấp thụ chắc chắn sẽ có lợi ích lớn!

Suối sinh mệnh!

Quan Quân gật đầu: “Bây giờ chúng ta đi luôn chứ?”

Quan Quân nghĩ ngợi một chút, sau đó đưa huyền khí truyền âm cho Diệp Huyền: “Tiểu hữu, đây chính là cơ duyên của ngươi, ngươi đi theo hắn ta đi, nếu gặp nguy hiểm có thể thông báo cho ta.”

Nói xong, hắn ta cất hai giọt suối sinh mệnh đi, sau đó lại nhìn về phía Diệp Huyền: “Diệp tiểu hữu, đại ân không nói quá nhiều lời cảm ơn, ân tình này Quan Quân ta sẽ nhớ kỹ!”

Diệp Huyền gật đầu, sau đó hắn theo mặt cây kia đi về phía xa.

Diệp Huyền hỏi: “Một mình ta?”

Quan Quân hơi nhíu mày, lúc này, mặt cây kia trầm giọng đáp: “Sẽ không hại hắn, ta không có ác ý với hắn.”

Rất nhanh, Diệp Huyền đã theo mặt cây đó đi tới một vị trí trung tâm của cái cây, tại vị trí trung tâm đó có một căn nhà cây.

A Tội gật đầu, tỏ vẻ tán đồng.

Lúc này, giọng nói kia lại vang lên: “Vào đi!”

Quan Quân lắc đầu: “Nó vẫn chưa đến mức chơi âm mưu quỷ kế gì đâu…”

Nữ tử mỉm cười: “Ngươi không biết à?”

A Tội chợt hỏi: “Liệu có nguy hiểm không?”

Diệp Huyền: “…”

Nữ tử trầm mặc trong chốc lát rồi nói: “Không có gì, nếu ngươi đã không biết thì ta cũng không nhiều lời nữa. Sau này ngươi sẽ tự hiểu thôi!”

Diệp Huyền khẽ chau mày: “Ta phải biết điều gì chứ?”

Nói xong, hắn ta nhìn về phía bóng lưng của Diệp Huyền, nhẹ giọng nói: “Tiểu hữu này không đơn giản!”

Diệp Huyền bước vào nhà cây, bên trong nhà có một nữ tử ngồi đó, trước mặt nữ tử là một bức rèm, hắn không trông thấy diện mạo của đối phương.

Hắn cũng không sử dụng thần thức để thăm dò xem trông đối phương như thế nào, bởi hành động này rất không lịch sự.

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ban nãy tiền bối nói vậy là có ý gì?”



Diệp Huyền hơi sững sờ.

Con của cố nhân?

Lúc này, một giọng nói vang lên trừ trong nhà cây đó: “Không ngờ lại gặp được con của cố nhân ở đây!”

Nữ tử mỉm cười: “Nếu đã là con của cố nhân vậy thì ta cũng không thể để ngươi trở về tay không được! A Thụ, đưa hắn tới Tuyền Tâm.”

Đôi mắt của mặt cây lóe lên vẻ kinh ngạc, song nó không nghĩ ngợi gì nhiều, chỉ gật đầu: “Vâng!”

Nói đoạn, nó liếc mắt nhìn Diệp Huyền: “Mời các hạ đi theo ta!”

Diệp Huyền liếc nhìn nữ tử kia một cái rồi đi theo mặt cây.

Sau khi Diệp Huyền rời đi, nữ tử kia chợt bật cười: “Cũng thú vị đấy…”



Diệp Huyền đi theo mặt cây đến một cái hồ nhỏ. Lúc trông thấy hồ này, hắn bỗng sững sờ.

Suối sinh mệnh!

Một hồ đầy ắp luôn!

Lúc này, mặt cây bỗng nhiên nói: “Ngươi xuống đi!”

Hắn đang định lên tiếng thì lúc này, Tiểu Linh Nhi bỗng nhìn về phía mặt cây: “Cho ta một chút nước suối được không? Không cần nhiều đâu, một nửa thôi là được!”

Diệp Huyền biết nha đầu này không định từ bỏ suối sinh mệnh đâu.

Nghĩ tới đây, hai mắt Tiểu Linh Nhi như phát ra ánh sáng.

Nếu dùng suối sinh mệnh này để tưới lên Linh thụ hoặc dùng để luyện đan thì…

Hai mắt Tiểu Linh Nhi vẫn chớp.

Mặt cây gật đầu: “Xuống đi!”

Diệp Huyền khẽ gật đầu, hắn không nói gì nữa mà trực tiếp nhảy xuống luôn.

Quá thoải mái!

Đây chính là cảm giác đầu tiên của Diệp Huyền.

Lúc này, hắn cảm giác toàn thân mình vô cùng ấm áp, vô cùng sảng khoái.

Mặt cây đứng bên cạnh nhìn vậy, nó không lên tiếng.

Lúc này, Tiểu Linh Nhi bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyền. Nàng liếc nhìn suối sinh mệnh, chớp mắt.

Diệp Huyền vội nói: “Ngươi đừng làm loạn…”

Người ta đã bảo hắn tới ngâm mình ở đây, nếu còn làm mấy chuyện khác thì mất đạo đức lắm.

Diệp Huyền chỉ đành cười trừ, sau đó nói: “Cái này có thể ngâm mình được hả?”

Hóa ra là hắn đã hiểu lầm!

Mí mắt của mặt cây khẽ co giật: “Bảo ngươi đi xuống là để ngươi tẩy luyện thân thể chứ không phải kêu ngươi uống!”

Diệp Huyền ngạc nhiên, sau đó hắn lại thấy hưng phấn: “Cho ta uống hết luôn hả?”

“Xuống?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận