Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3702. Có biến! (2)



Chương 3702. Có biến! (2)




Tiêu Hiếu cứ nhìn chằm chằm Diệp Huyền: “Diệp Huyền, ta biết ngươi không hề điên, ta cũng biết chắc chắn ta sẽ chết, trước khi chết ta muốn gặp người phía sau ngươi! Yêu cầu này…”
Vụt!
Một thanh huyết kiếm đột nhiên xuyên qua trán hắn ta, máu tươi tràn ra từ gáy hắn ta!
Diệp Huyền nhếch miệng: “Không xứng!”
Dứt lời, hắn lập tức hóa thành một đường kiếm quang và biến mất nơi cuối chân trời.
Thanh Huyền Kiếm thì vẫn đang nhấm nháp linh hồn của Tiêu Hiếu. Một lát sau, nó hóa thành một đường kiếm quang và biến mất.
Thế gian này đã không còn Tiêu Hiếu nữa!
Diệp Huyền cũng không đuổi theo mấy người Tông Thủ mà tới thẳng Chấp Pháp Tông, lúc này Chấp Pháp Tông loạn như cào cào. Cũng bởi vừa rồi, hồn phách của tông chủ đã vỡ tan, chứng tỏ tông chủ đã hi sinh!
Không chỉ có vậy, tất cả cường giả Vô Đạo cảnh đều đã hi sinh!
Vài kẻ nhanh tay lẹ mắt đã chuồn đi, nhưng vẫn còn vài người chưa đi…
Hôm ấy, một thanh huyết kiếm đột nhiên xông tới Chấp Pháp Tông. Ngay sau đó, những tiếng kêu gào thảm thiết vang lên.
Diệp Huyền đứng trên bầu trời Chấp Pháp Tông, hắn nhắm mắt lại, những cơn huyết lãng không ngừng cuộn trào trong cơ thể hắn. Không lâu sau, bầu trời Chấp Pháp Tông đã biến thành một biển máu!
Đúng lúc ấy, tiểu tháp đột nhiên nói: “Tiểu chủ, ngươi hoàn toàn điên rồi hả?”
Thực ra, tiểu tháp cũng không rõ rốt cuộc là Diệp Huyền đã điên hay chưa!
Ngươi bảo hắn điên nhưng hắn lại rất đê tiện, còn trào phúng người ta. Ngươi bảo hắn chưa điên, nhưng nó lại có thể cảm nhận được lúc này huyết mạch chi lực của Diệp Huyền đã được kích hoạt hoàn toàn.
Diệp Huyền không trả lời tiểu tháp mà nhắm hai mắt lại. Nếu như nhìn kĩ thì sẽ phát hiện, cơ thể hắn đang run lên.
Tiểu tháp tiếp tục hỏi: “Tiểu chủ, rốt cuộc ngươi điên hay là chưa điên?”
Lúc này, Diệp Huyền xòe tay ra, tiểu tháp xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Nó vội nói: “Ngươi… tiểu chủ, ngươi định làm gì…”
Nó biết Phong Ma Huyết Mạch đáng sợ như thế nào, năm xưa chủ nhân kích hoạt huyết mạch này, khi ấy thực sự hắn ta đã mất hết tính người.
Diệp Huyền không động thủ, hắn cứ nhìn tiểu tháp như vậy, trong mắt hắn là cả một biển máu, trông đáng sợ vô cùng!
Thấy Diệp Huyền không có ý ra tay, tiểu tháp thở phào. Nó đang định lên tiếng thì lúc này, Diệp Huyền đột nhiên đấm một cú lên tiểu tháp.
Rầm!
Tiểu tháp lập tức bay đi cả ngàn trượng!
“A!”
Một tiếng hét thảm thiết vọng lại từ phía bầu trời!
Lúc này, Diệp Huyền lại biến mất, ngay sau đó hắn lại đánh một quyền lên tiểu tháp.
Rầm!
Tiểu tháp lại bay đi…
Trên bầu trời, tiểu tháp phẫn nộ nói: “Tiểu chủ… ruốt cuộc ngươi điên thật hay là giả điên đấy!”
Không ai trả lời!
Diệp Huyền cứ đuổi theo tiểu tháp để đánh!
Khoảng một khắc sau, hắn dừng lại. Trên bầu trời, tiểu tháp run rẩy.
Lúc này, Diệp Huyền xòe tay ra, Thanh Huyền Kiếm bèn bay đến lòng bàn tay hắn. Bây giờ Thanh Huyền Kiếm đỏ như máu!
Ở phía dưới, Chấp Pháp Tông không còn ai sống sót!
Diệt tông!
Diệp Huyền thu Thanh Huyền Kiếm lại, sau đó quay người hóa thành một đường huyết sắc kiếm quang và biến mất phía tận cùng bầu trời. Thế nhưng rất nhanh sau đó hắn lại quay về và xuất hiện trước mặt tiểu tháp, sau đó thu nó vào trong cơ thể. Tiếp đó, hắn hóa thành huyết sắc kiếm quang rồi biến mất.
Trong cơ thể Diệp Huyền, tiểu tháp hoang mang: “Mẹ kiếp… tiểu chủ, ngươi điên thật rồi sao?”
Diệp Huyền không trả lời.
Tiểu tháp thấy hơi điên đầu!
Có thể tiểu chủ không điên… chẳng lẽ nó cứ chịu một trận đòn như vậy ư?
Nó có nên đáp trả không?
Nghĩ đến đây, tiểu tháp cũng giật mình, dạo này nó hơi ngông rồi!

Đạo Lâm Quốc.
Trung Sơn Vương đứng trên tường thành, hắn ta nhìn bầu trời, cả người bàng hoàng.
Diệp Huyền đã giết hàng chục cường giả Vô Đạo cảnh!
Hắn ta vừa mới nhận được tin này!
Trung Sơn Vương trầm mặc.
Ban đầu hắn ta tưởng người phía sau Diệp Huyền sẽ xuất hiện. thế nhưng không ngờ người phía sau hắn lại không hề xuất hiện, Còn Diệp Huyền thì đã diệt sạch những cường giả Vô Đạo cảnh kia bằng sức của mình!
Điều này khiến người ta khó mà tin được!
Lúc này, Ẩn Sát xuất hiện, hắn ta trầm giọng nói: “Chấp Pháp Tông đi tong rồi!”
Trung Sơn Vương khẽ nói: “Hắn diệt à?”
Ẩn Sát gật đầu: “Hiện giờ hắn đang tới Vân Giới!”
Trung Sơn Vương trầm mặc.
Ẩn Sát cũng trầm mặc, lúc này hắn ta thấy may mắn vô cùng. Thực ra ban đầu hắn ta cũng muốn giết Diệp Huyền, đồng thời muốn cấu kết với Chấp Pháp Tông và Vân Giới, giết Diệp Huyền trước rồi cướp lấy truyền thừa của hắn và Ngôn Bán Sơn!
Thế nhưng Trung Sơn Vương đã thuyết phục hắn ta!
Cũng may mà hắn ta không làm vậy, bằng không giờ Ẩn Sát Các cũng biến mất!
Ẩn Sát nhìn Trung Sơn Vương: “Tiếp theo làm gì giờ?”
Trung Sơn Vương mỉm cười: “Chấp Pháp Tông bị hủy diệt, địa bàn của bọn họ … ha ha…”
Ẩn Sát do dự một lát rồi nói: “Là do Diệp công tử diệt, chúng ta mà chiếm lấy thì không ổn lắm nhỉ?”
Trung Sơn Vương mỉm cười: “Cái này thì dễ thôi, chúng ta cứ chiếm địa bàn đã, sau đó cho hắn thần cực tinh là được!”
ẩn Sát khẽ gật đầu: “Được!”
Trung Sơn Vương đang định nói chuyện thì đúng lúc này, một hư ảnh xuất hiện trước mặt hắn ta. Không biết hư ảnh nói gì mà đôi đồng tử của Trung Sơn Vương co lại: “Có biến!”
Hết chương 3702.



Bạn cần đăng nhập để bình luận