Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1474: Thế gian này e là không được thái bình nữa rồi!

Diệp Huyền cũng mỉm cười: “Nếu tiền bối đã nhắc đến chuyện này thì ta cũng xin được nói thẳng. Ta muốn để tiền bối nợ ta một ân tình, đợi đến khi nào ta gặp khó khăn thì lại tìm tiền bối!”

Lý Mộ Bạch lắc đầu, hắn ta cười: “Ngươi thẳng thắn thật đấy, có điều ta thích tính cách này của ngươi, không mập mờ lòng vòng, có cái gì thì nói cái nấy!”

Diệp Huyền liếc mắt nhìn xung quanh, sau đó hắn nói: “Tiền bối, thế thì vãn bối chế tạo phù lục ngay tại đây có được không?”

Lý Mộ Bạch gật đầu: “Được chứ! Sẽ không có ai làm phiền ngươi đâu! Hơn nữa nếu ngươi cần gì thì cứ nói với ta!”

Diệp Huyền mỉm cười: “Chỉ cần không để người khác làm phiền ta là được!”

Lý Mộ Bạch khẽ mỉm cười: ‘Không có ai đến làm phiền ngươi đâu!”

Diệp Huyền gật đầu, hắn lấy một cái bàn rồi đặt bên bờ sông, sau đó bắt đầu chế tạo phù lục.

Phù lục bảo vệ linh hồn!

Nói đoạn, hắn chắp tay rồi định rời đi.

Lý Mộ Bạch mỉm cười: “Ta cũng không thể để ngươi phí công vô ích khi tới đây được!”

Lý Mộ Bạch nhìn lá phù lục trên tay Diệp Huyền, hắn ta khẽ gật đầu: “Đa tạ!”

Diệp Huyền quay người nhìn Lý Mộ Bạch: “Tiền bối?”

Cứ thế, khoảng ba canh giờ sau, trước mặt Diệp Huyền có bảy đạo thất thải quang mang bay lên và xông thẳng đến tầng mây.

Lý Mộ Bạch nói: “Hư Linh ấn, bên trong có Hư Linh chi khí, nếu như ngươi thi triển ấn này thì nó có thể giúp ngươi tăng thêm một cảnh giới!”

Nếu là loại phù lục khác thì hắn còn không tự tin, ví dụ như mấy loại phù lục liên quan đến hỏa. Mấy loại này bắt buộc phải tinh thông nguyên tố hỏa, mà hiện giờ hắn chỉ tinh thông không gian và linh hồn thôi!

Nói đoạn, hắn ta xoè lòng bàn tay ra, một tiểu ấn màu tím to bằng nắm tay xuất hiện trước mặt Diệp Huyền.

Lúc này, Lý Mộ Bạch đã xuất hiện ở trước mặt hắn. Diệp Huyền xoè bàn tay ra, một lá thất sắc phù lục xuất hiện ngay trước mặt Lý Mộ Bạch.

Diệp Huyền bắt đầu chế tạo phù lục. Mặc dù hắn đã thành công một lần nhưng vẫn không dám lơ là. Diệp Huyền vẫn rất cẩn thận, bởi lẽ khi chế tạo thất sắc phù lục không thể để xảy ra bất cứ sai sót nào!

Lúc này, Lý Mộ Bạch bỗng nhiên nói: “Từ từ đã.”

Thư Giới của hắn đã phục hồi, sau này hắn sẽ dùng Thư Giới để trấn áp cảnh giới của người khác, sau đó dùng Hư Linh ấn để nâng cao cảnh giới của mình, đây đúng là một chuyện vô cùng tốt!

Diệp Huyền mỉm cười: “Tiền bối, ta đã chế tạo xong phù lục, giờ xin được cáo từ.”

Lúc này, Lý Mộ Bạch lại bảo: “Nhưng món đồ này chỉ là vật ngoài thân, thế nên so với một cường giả chân chính thì cảnh giới mà ngươi đạt tới vẫn chênh lệch khá nhiều! Ngoài ra phải hết sức cẩn thận khi sử dụng món đồ này vì nó sẽ khiến ngươi tốn rất nhiều sức lực!”

Diệp Huyền lấy làm lạ, hỏi: “Tiền bối, đây là?”

Nghe vậy, Diệp Huyền sững sờ. Sau đó hắn thấy hơi kích động, đây đúng là một món bảo vật!

Lý Mộ Bạch nhìn Diệp Huyền: “Về Tu La Địa Ngục, theo ta được biết thì ngươi và Tu La Nữ Đế có quan hệ không hề bình thường đâu.”

Lý Mộ Bạch khẽ mỉm cười: “Còn một chuyện nữa, chuyện này khả năng liên quan đến ngươi đấy.”

Lý Mộ Bạch lắc đầu: “Ta tin!”

Lý Mộ Bạch bảo: “Lá thất sắc phù lục của ngươi quý hơn món đồ này của ta nhiều, thế nên ta vẫn nợ ngươi một ân tình. Có điều, ta không thể rời khỏi thành. Ngoài điều này ra thì ta sẽ giúp đỡ ngươi hết sức có thể!”

Diệp Huyền trầm mặc.

Diệp Huyền gật đầu: “Ta hiểu rồi!”

Diệp Huyền gật đầu: “Đa tạ tiền bối đã nhắc nhở!”

Lúc này, Lý Mộ Bạch lại nói: “Ngoài ra ngươi còn có tiểu tháp kia, món đồ này là chìa khoá của Vạn Duy thư ốc, có rất nhiều người nhòm ngó nó. Có điều, hiện giờ có nhiều người đang âm thầm quan sát, ngươi phải cẩn thận một chút!”

Thực ra hắn đã từng suy nghĩ về vấn đề này. Nếu Diệp Linh và Vong Giả Đại Đế đấu với nhau thì chắc chắn nàng sẽ không thua Vong Giả Đại Đế, nhưng nếu có người khác giúp đỡ Vương Giả Đại Đế thì sao?

Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi gật đầu: “Đa tạ!”

Nói đoạn, hắn ta nhìn Diệp Huyền: ‘Hôm ấy ta cảm nhận được khí tức của vị Đại Đế đó. Giờ nghĩ lại chắc có lẽ hắn ta sắp sửa giải trừ phong ấn! Mà bản thân hắn ta lại không thể giải trừ phong ấn, thế nên đúng như dự liệu, phải có người âm thầm trợ giúp hắn ta!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ý tiền bối là có người đang âm thầm lên kế hoạch tất cả?”

Lý Mộ Bạch gật đầu: “Chắc là vậy, hơn nữa không phải một thế lực thôi đâu! Mà một khi Vong Giả Đại Đế xuất thế chắc chắn sẽ giao thủ với Tu La Nữ Đế! Thực lực của Tu La Nữ Đế rất mạnh, đến cả Vong Giả Đại Đế cũng khó mà giết được nàng ta. Nhưng nếu có người khác nhúng tay vào thì chuyện này lại khó nói lắm.”

Diệp Huyền tò mò, hắn hỏi: “Chuyện gì vậy?”

Diệp Huyền nói: “Tiền bối không tin sao?”

Lý Mộ Bạch sững sờ, sau đó hắn ta lắc đầu cười: “Thú vị đấy!”

Diệp Huyền mỉm cười: “Ta là ca ca của nàng!”

Lý Mộ Bạch mỉm cười: “Bảo trọng!”

Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi.

Diệp Huyền đứng tại chỗ và trầm mặc, sau đó hắn cũng biến mất.

Ở trước căn nhà nhỏ kia, Lý Mộ Bạch nhìn đường kiếm quang ở phía chân trời, hắn ta khẽ nói: “Thế gian này e là không được thái bình nữa rồi!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận