Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 737: Càng Đánh Càng Mạnh

Trên không, Vị Ương Thiên nhìn về phía lão giả lưng còng, người sau lãnh đạm nói:

- Đám tiểu bối tranh đấu, cung chủ cũng đừng nhúng tay.

Vị Ương Thiên nhíu mày, đang muốn xuất thủ, nhưng vào lúc này, nàng đột nhiên nhìn qua Diệp Huyền phía dưới, lão giả lưng còng cũng đột nhiên nhìn xuống phía dưới.

Phía dưới, không gian xung quanh Diệp Huyền đang vặn vẹo với một phương thức quỷ dị, thế nhưng, Diệp Huyền ở chính giữa lại không có bất cứ vấn đề gì!

Không chỉ như thế, không gian xung quanh hắn vậy mà bắt đầu khôi phục như bình thường từng chút một!

Nhìn thấy một màn này, lão giả lưng còng nhíu mày:

- Làm sao có thể?

Trong mắt Vị Ương Thiên cũng có một tia kinh ngạc.

Mạc Tà nhìn Diệp Huyền:

- Chớ nói nhảm nhiều lời, tiếp tục chiến đi!

Nơi xa, Mạc Tà khẽ nhíu lại lông mày.

Diệp Huyền dẫn theo kiếm đi đến phía Mạc Tà:

Sau khi hắn bắt đầu nghịch cảnh tu hành, khả năng nắm bắt và nhận biết đối với không gian chi lực đã hoàn toàn khác biệt so với trước đó, mà lần này, hắn chỉ đơn thuần lợi dụng lực lượng không gian xung quanh để chống đỡ Mạc Tà!

Không gian dưới chân run lên, Diệp Huyền hóa thành một đạo kiếm quang bắn mạnh ra.

Không gian!

Thanh âm vừa dứt, hắn đột nhiên giẫm chân phải một cái.

Dưới sự điều khiển của Diệp Huyền, không gian xung quanh bắt đầu khôi phục như bình thường từng chút một.

Lần này, Diệp Huyền cũng không hề sử dụng Không Gian đạo tắc, mà chỉ đơn thuần lợi dụng không gian chi lực!

- Thật đúng là vượt ra ngoài dự liệu của ta, ngươi vậy mà có thể vận dụng không gian đến trình độ này.

Oanh!

Chỉ chốc lát, không gian xung quanh Diệp Huyền đã hoàn toàn khôi phục như bình thường.

Thiên địa run lên kịch liệt!

Oanh!

Nơi xa, tay phải Mạc Tà nắm chắc thành quyền, đấm ra một quyền.

Một kiếm này, trực chỉ giữa chân mày!

Mà hắn vừa lui, lại cho Diệp Huyền cơ hội!

Diệp Huyền liên tục lùi lại!

Ban đầu Mạc Tà muốn mạnh mẽ chống đỡ, đột nhiên vẻ mặt hắn khẽ biến, sau một khắc, thân hình hắn run lên, trực tiếp lui về sau mười trượng!

Nhưng mà, Mạc Tà cũng bị đẩy lui về sau mấy trượng!

Một quyền này, mạnh mẽ bức ngừng Diệp Huyền, nhưng ngay lúc Diệp Huyền vừa mới dừng lại, linh hồn hắn đột nhiên thoát khỏi thể xác, cùng lúc đó, một thanh kiếm trực tiếp chém về phía Mạc Tà!

Ầm!

Mạc Tà không hề trốn tránh, mặc cho một kiếm kia của Diệp Huyền chém lên yết hầu của hắn, thế nhưng, gần như đồng thời, quả đấm của hắn cũng đánh vào phần bụng Diệp Huyền!

Vừa lui, Diệp Huyền ở xa xa lại lần nữa lấn người mà lên, tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt đã lao đến trước mặt Mạc Tà, cùng lúc đó, tay hắn cầm Tiên Linh kiếm chém nhanh tới yết hầu Mạc Tà.

Một kiếm này, là Nhất Kiếm Định Hồn, bởi vậy, Mạc Tà không hề lựa chọn mạnh mẽ chống đỡ, cũng không dám mạnh mẽ chống đỡ, bởi vì một kiếm này nhằm vào linh hồn, đối đầu với một kiếm này, Thiên Địa Pháp Thân của hắn căn bản là vô dụng!

Mạc Tà đang chuẩn bị thừa thắng xông lên, nhưng mà hai đạo kiếm quang lại đột nhiên chém thẳng xuống từ đỉnh đầu hắn.

Phanh phanh!

Kiếm quang vỡ tan!

Mạc Tà vừa dừng lại, mấy đạo kiếm quang đột nhiên trảm lên người hắn, cùng lúc đó, Diệp Huyền lại một lần nữa xuất hiện ở trước mặt hắn, tiếp theo, lại một kiếm đâm thẳng tới phía hắn!

Ầm!

Mạc Tà không lựa chọn lui lại nữa, hai tay của hắn hợp lại, trực tiếp kẹp lấy kiếm của Diệp Huyền, cùng lúc đó, hắn lấn người mà lên, trực tiếp đụng vào trên thân Diệp Huyền.

Vẫn như cũ là Nhất Kiếm Định Hồn!

Diệp Huyền liên tục lùi lại, vừa lui, trực tiếp thối lui đến dưới tường thành.

Mạc Tà vừa muốn tiến lên, mấy đạo phi kiếm đột nhiên chém tới, mạnh mẽ bức cho hắn ngừng lại tại chỗ!

Mạc Tà nhìn Diệp Huyền dưới tường thành phía xa, sau một khắc, hắn biến mất, cả người tựa như một đạo ánh sáng chợt lóe lên từ giữa sân.

Nơi xa, sắc mặt Diệp Huyền biến hóa, nhẹ nhàng điểm mũi chân một cái, nghiêng người một cái, chân Mạc Tà sượt qua phần bụng Diệp Huyền trực tiếp đá lên trên tường thành.

Ầm!

Tường thành run lên kịch liệt, trực tiếp rạn nứt ra, thế nhưng rất nhanh đã khôi phục lại.

Dưới tường thành, lúc Mạc Tà đá trượt một cước, Diệp Huyền ở bên cạnh hắn đột nhiên chém ngang qua một kiếm, một kiếm này trực tiếp trảm vào phần bụng Mạc Tà.

Ầm!

Kiếm run lên kịch liệt, Mạc Tà nhíu mày, cánh tay hắn đột nhiên quét ngang về phía đầu Diệp Huyền, thân thể của Diệp Huyền khẽ cong ra sau, trực tiếp tránh thoát một quyền này, cùng lúc đó, mấy đạo phi kiếm đột nhiên trảm lên trên yết hầu và giữa chân mày Mạc Tà.

Phanh phanh phanh...

Mạc Tà có thân thể vô địch, tốc độ phản ứng chiến đấu cực nhanh, năng lực ứng biến cực kì khủng bố, mà Diệp Huyền lại có kiếm pháp sắc bén, chiêu chiêu trực chỉ yếu hại, đặc biệt là phi kiếm, phi kiếm của Diệp Huyền thật sự quá xuất quỷ nhập thần, mỗi một lần phóng xuất phi kiếm, đều khiến người khó lòng phòng bị!

Giữa sân, tất cả mọi người đang nhìn Mạc Tà và Diệp Huyền bên ngoài tường thành, hai người đã bắt đầu cận chiến.

Hơn nữa, hắn phát hiện, Diệp Huyền phía dưới càng đánh lại càng mạnh!

Hắn không nghĩ tới Diệp Huyền vậy mà ương ngạnh như thế, mạnh mẽ đánh cân sức ngang tài với Mạc Tà!

Trên không, Vị Ương Thiên và lão giả lưng còng lẳng lặng nhìn phía dưới, Vị Ương Thiên mặt không biểu tình, vẻ mặt lão giả lưng còng lại có chút âm u.

Thế nhưng, hắn lại có thể tránh!

Nơi xa, Diệp Huyền dẫn theo kiếm đi về phía Mạc Tà, giờ phút này, vẻ mặt hắn cũng cực kỳ ngưng trọng.

Không thể không nói, Mạc Tà trước mắt này chính là người mạnh nhất trong thế hệ tuổi trẻ hắn từng gặp qua! Mặc dù đối phương không dám mạnh mẽ chống đỡ Nhất Kiếm Định Hồn của hắn, nhưng tốc độ cùng với phản ứng chiến đấu của đối phương là cực nhanh, có thể tránh thoát một kiếm này của hắn!

Mà chỉ cần không phải Nhất Kiếm Định Hồn, đối phương sẽ dám mạnh mẽ chống đỡ!

Nhưng mà, hắn cũng không thể nào một mực thi triển Nhất Kiếm Định Hồn này, bởi vì tiêu hao quá lớn!

Một trận chiến này, Diệp Huyền rất rõ ràng, không có bất cứ đường tắt nào khác, chỉ có thể ngạnh chiến!

Khi đi tới vài chục trượng trước mặt Mạc Tà, Diệp Huyền đột nhiên giẫm chân phải một cái, cả người hóa thành một đạo kiếm quang bắn tới phía Mạc Tà.

Mà gần như đồng thời, Mạc Tà cũng đột nhiên biến mất.

Hai người một lần nữa chiến thành một đoàn!

Đối mặt Nhất Kiếm Định Hồn của Diệp Huyền, hắn căn bản không dám mạnh mẽ chống đỡ!

Nhìn thấy một kiếm này, Mạc Tà vừa vọt tới trước mặt Diệp Huyền lập tức biến sắc, thân hình lóe lên trực tiếp lui về phía sau, vừa lui, lui trọn vẹn hơn ba mươi trượng!

Nhất Kiếm Định Hồn!

Nơi xa, sắc mặt Diệp Huyền biến hóa, hai tay hắn cầm kiếm đột nhiên chém ra phía trước một kiếm!

Kiếm quang vỡ tan, thế nhưng Mạc Tà cũng bị chấn cho lùi lại vài chục trượng, thế nhưng sau một khắc, hắn đột nhiên biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận