Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1345: Xông vào đi

Mất hết kiên nhẫn!

Diệp Huyền trầm mặc.

Hắn biết, người trước mặt này là đến từ Ngũ Duy, không phải bản thể, hẳn là một sợi phân thân hoặc là ảo ảnh.

Mất hết kiên nhẫn!

Đối phương không chỉ muốn xuống tay với mình mà còn muốn xuống tay với nữ tử váy trắng!

Diệp Huyền nhìn về phía nam tử: "Các ngươi cố lên!"

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Nam tử lạnh lùng nhìn Diệp Huyền: "Thứ kiến hôi Tứ Duy!"

Ví dụ như là nữ tử váy trắng!

Bởi vì chủ quan, bởi vì không hiểu rõ!

Thật ra thì đối với Ngũ Duy vũ trụ, Tứ Duy vũ trụ thật sự rất yếu. Ở trong mắt cường giả Ngũ Duy vũ trụ, Tứ Duy vũ trụ chính là một đám dã nhân chưa hề mở mang trí tuệ.

Tại sao lại thua thiệt?

Ánh mắt của nam tử giống như là một vị thần cao cao tại thượng nhìn xuống loài sâu kiến ở dưới đất.

Đáng tiếc là bọn họ đã mất đi con cờ Kiếm tông. Thiếu đi Kiếm tông nằm vùng, vẫn gây ra ảnh hưởng không nhỏ đối với bọn họ.

Vừa nói dứt câu, cơ thể của hắn ta dần dần mờ đi.

Mà bây giờ, họ đã tính sơ được thực lực của nữ tử váy trắng, cũng đã chắn chắn.

Tự đại?

Miệt thị!

Đối với nữ tử váy trắng đó, bọn họ đã thua thiệt một lần.

Nam tử lạnh lùng nhìn thoáng qua hướng Diệp Huyền rời đi, rất nhanh, hắn ta đã hoàn toàn biến mất.

Nhưng mà bọn họ cũng thừa nhận là ở trong Tứ Duy vũ trụ này cũng có người mạnh mẽ tồn tại!

Nơi xa, Diệp Huyền chậm rãi đi thật xa.

Nam tử nhìn thoáng qua bên phải, nơi đó là hướng Kiếm Giới.

Đương nhiên, Tu La Nữ Đế xuất hiện là chuyện bọn họ không thể ngờ tới, đương nhiên bọn họ không dám đi tìm Tu La Nữ Đế, nhưng mà Diệp Huyền thì bọn họ cũng không cố kỵ gì!

Diệp Huyền có chút không hiểu: "Như vậy mà bọn họ còn đi tìm nàng ta?"

Diệp Huyền dừng bước lại, hắn nhìn về phía Liên Thiển, Liên Thiển nói khẽ: "Cho dù là chủ nhân tại thế, sợ là cũng không giết được nàng ta."

Liên Thiển gật đầu trả lời: "Phải!"

Diệp Huyền hỏi: "Nàng ta sẽ gặp nguy hiểm sao?"

Diệp Huyền nhìn lướt qua, trong nạp giới có khoảng chừng ba mươi thanh kiếm!

Bên cạnh hắn, Liên Thiển nói khẽ: "Bọn họ hẳn là sắp có hành động lớn! Không chỉ nhằm vào ngươi mà còn nhằm vào nữ tử váy trắng đó!"

Diệp Huyền cất nạp giới đi: "Đa tạ!"

Diệp Huyền có chút chấn kinh trong lòng, những thanh kiếm này mặc dù không tốt như Thiên Tru kiếm và Trấn Hồn kiếm, nhưng có thể nói đây đều là kiếm có cấp bậc cao nhất trong thế giới này, bây giờ có thể mang lại sự trợ giúp rất lớn cho hắn.

Toàn bộ đều là kiếm cấp cao nhất!

Liên Thiển trầm giọng trả lời: "Ngươi hẳn nên hỏi bọn họ có gặp nguy hiểm không mới đúng!"

Diệp Huyền nói: "Ta hiểu rồi!"

Liên Thiển định muốn nói chuyện thì lúc này, Trần các lão đi tới, hắn ta đến trước mặt Diệp Huyền, mỉm cười: "Tiểu hữu, kiếm mà ngươi cần đây!"

Nói xong, hắn ta đưa một cái nạp giới cho Diệp Huyền.

Nữ nhân đó mạnh mẽ đến không hợp thói thường.

Diệp Huyền gật đầu: "Nói cách khác, nàng ta không gặp nguy hiểm, người gặp nguy hiểm chính là ta!"

Nói đến đây, nàng dừng một chút, lại nói: "Thật ra thì cho dù là ta cũng không biết thực lực chân chính của nàng ta!"

Liên Thiển cười khổ: "Bởi vì bọn họ không biết thực lực chân chính của nàng ta... hoặc là bọn họ đã tính sai thực lực của nàng ta."

Trần các lão cười nói: "Việc rất nhỏ thôi, nếu tiểu hữu có cần gì nữa thì cứ dặn dò một tiếng là được!"

Diệp Huyền gật đầu: "Có thể đến lúc đó sẽ có rất nhiều chuyện phiền phức cần tới các hạ!"

Trần các lão nói: "Tiểu hữu đừng khách khí, nếu như đủ khả năng, lão phu định sẽ không chối từ!"

Nói xong, hắn ta nhìn thoáng qua Liên Thiển, sau đó lại bảo: "Ta sẽ không quấy rầy hai vị!"

Nói xong, hắn ta lui xuống.

Lúc này, Liên Thiển nói khẽ: "Ngươi muốn đột phá Mệnh cảnh?"

Diệp Huyền gật đầu: "Bây giờ cảnh giới của ta chưa đủ!"

Liên Thiển lắc đầu.

Diệp Huyền có chút không hiểu: "Sao vậy?"

Nhưng mà hắn lại hơi lo lắng, cũng không phải hắn nhân từ mà là hắn sợ cái đám này vẫn chưa hoàn toàn chết...

Thật ra thì Diệp Huyền rất muốn đem những thi thể này đi luyện chế thành ma thi.

Chỉ chốc lát, Liên Thiển dẫn theo hắn đi tới một mảnh tinh không, mà trên đỉnh đầu bọn họ chính là bức tường Ngũ Duy, ngoại trừ bức tường Ngũ Duy thì còn có một số thi thể nổi lơ lửng khác nữa.

Hắn biết, Liên Thiển sẽ không để hắn đi chịu chết.

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó cũng đi theo.

Nói xong, nàng đi đến nơi xa.

Liên Thiển gật đầu: "Chiến đấu rất dễ kích phát tiềm năng của một người, mà cái ngươi cần bây giờ chính là chiến đấu sinh tử!"

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Đánh với ai?"

Liên Thiển nghĩ một chút, sau đó nói: "Cường giả Ngũ Duy vũ trụ!"

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói: "Ta có khả năng bị đánh chết không đó?"

Liên Thiển gật đầu: "Có thể sẽ!"

Diệp Huyền: "..."

Liên Thiển nhìn về phía hắn: "Sợ sao?"

Diệp Huyền lắc đầu: "Sợ thì sẽ không sợ, chỉ là..."

Liên Thiển đột nhiên nói: "Đừng có lề mề, đi thôi!"

Diệp Huyền nhíu mày: "Chiến đấu?"

Liên Thiển cười nói: "Chiến đấu!"

Diệp Huyền hỏi: "Phương pháp gì?"

Liên Thiển nghĩ ngợi, sau đó nói: "Đổi một phương pháp khác!"

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Vậy phải làm thế nào?"

Liên Thiển nói: "Ngươi đột phá cảnh giới như thế là quá nóng lòng cầu thành, dục tốc bất đạt ngược lại sẽ tạo thành chuyện xấu."

Một khi cái đám này chưa hoàn toàn chết mà hắn lại có ý đồ với thi thể của người ta thì đúng là có hơi xấu hổ.

Lúc này, Liên Thiển đột nhiên nói: "Nhìn thấy bức tường Ngũ Duy không?"

Diệp Huyền nhìn về phía Ngũ Duy bích chướng, gật đầu: "Sao vậy?"

Liên Thiển nói khẽ: "Xông vào!"

Diệp Huyền do dự một chút: "Thật sao?"

Liên Thiển gật đầu: "Thật!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận