Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 384: Nếu Xuất Kiếm, Tất Sát Người!

Nói đến đây, hắn do dự một chút, sau đó lại nói:

- Có một chuyện... Ta cần chút trang bị, đan dược, võ kỹ...

Tư Đồ Minh nhìn chằm chằm Diệp Huyền, Diệp Huyền tầng tầng thở dài:

- Ai, ta biết, các ngươi cảm thấy ta tham, nhưng tự các ngươi ngẫm lại, ngẫm lại, một mình ta có thể đối kháng toàn bộ Trung Thổ Thần Châu? Ta không bồi dưỡng ra mấy người, làm sao đối kháng bọn hắn? Bọn hắn đốt tiền cũng có thể mài chết ta a! Nếu không, các ngươi phái người tới cùng đánh với ta cũng được, Diệp Huyền ta nguyện ý làm đầy tớ, ta...

Nói đến đây, hắn chân thành nói:

- Nếu các ngươi cảm thấy thực sự khó xử, cũng không việc gì, ta sẽ dẫn đệ tử Thương Lan học viện rời khỏi Thanh Châu, thực sự không được, ta sẽ đầu hàng, ngược lại, bây giờ ta và Hộ Giới Minh vẫn chưa tới mức không chết không thôi.

Tư Đồ Minh nhìn chằm chằm Diệp Huyền rất lâu, cuối cùng, hắn quay người rời đi, lúc đi tới cửa, hắn đột nhiên nói:

- Ngày mai cho ngươi câu trả lời chắc chắn!

Lần này, Diệp Huyền không tu luyện, mà là tắm rửa một phen, sau đó an ổn ngủ một giấc.

Mà sau khi để lại nạp giới, Tư Đồ Minh xoay người rời đi, một câu cũng không nói.

Bởi vì ngang qua thôn này, có lẽ sẽ không còn tiệm.

Lần này, Tư Đồ Minh mang tới 50 món trang bị chân giai, đều là chân giai thượng phẩm. Ngoài ra, còn có một số đan dược cực phẩm, đều là một chút đan dược tu luyện, thích hợp với tu sĩ Thần Hợp cảnh.

Với Diệp Huyền mà nói, hiện tại dĩ nhiên phải tham!

Trang bị chân giai!

Nói xong, người đã biến mất.

Diệp Huyền cũng không tức giận, cầm chiếc nhẫn cười không ngừng.

Bởi vì những thế lực Tư Đồ gia này cũng đang lợi dụng hắn, coi hắn là con cờ để đối phó Hộ Giới Minh, thời điểm này, tự nhiên là phải tranh thủ một chút lợi ích mới được.

Lòng tham không đáy?

Ngày mới sáng lên, Tư Đồ Minh lại tới.

Hưng phấn một hồi, Diệp Huyền thu hồi nạp giới, sau đó tiến vào phòng tu luyện đặc biệt của hắn.

Đối với bằng hữu, nên chân thành, đối với kẻ địch, tự nhiên là muốn âm thế nào thì âm!

Lần này, hắn không tu luyện Nhất Kiếm Định Sinh Tử, mà tu luyện Nhất Kiếm Định Hồn!

Bởi vì lần này, toàn bộ đạo binh Thương Lan học viện có thể đổi sang trang bị chân giai.

Ngay cả Trung Thổ Thần Châu, cũng chỉ có đạo binh của một vài thế lực đứng đầu nhất mới có loại trang bị này. Đơn giản mà nói, trang bị của 100 đạo binh Thương Lan này, cho dù đặt vào Trung Thổ Thần Châu, cũng tính là vô cùng đỉnh tiêm.

- Kẻ này có lòng tham, nên gõ một phen, nếu không, yêu cầu của hắn sẽ càng nhiều, sẽ xem chúng ta như là kim khố, mặc hắn làm thịt.

Qua rất lâu, Tư Đồ Minh ngừng lại, ở chung quanh hắn, là tầng mây dày đặc.

- Hai vị, thứ cho lão phu nói thẳng, nếu một chút đại giới chúng ta cũng không muốn tiêu, vậy mọi người vẫn sớm nên giải thể cho đáng. Phải biết, địch nhân của chúng ta, là Hộ Giới Minh kia. Còn Diệp Huyền này, nếu không cần hắn, ở Thanh Châu này, các ngươi cảm thấy còn có ai có thể ngăn cản những tu sĩ Trung Thổ Thần Châu này? Trừ phi hai vị nguyện ý hiện thân, tự đi ra chính diện cương với Hộ Giới Minh.

Không chỉ cảnh giới thấp, tạo nghệ Kiếm đạo của bản thân cũng thấp, mà bây giờ, hắn đã đạt đến Thần Hợp cảnh, phương diện Kiếm đạo cũng tăng lên rất nhiều, hắn muốn thử một chút.

Yên lặng một lát sau, trong tầng mây bên phải, một thanh âm vang lên:

Môn kiếm kỹ này là trước kia nữ tử thần bí lưu cho hắn, hắn cũng không quên, mà lúc ban đầu nghiên cứu Nhất Kiếm Định Hồn này, cảm giác bản thân vẫn xa xa chưa đủ, bởi vì lúc đó, hắn mới Thông U cảnh, cảnh giới quá thấp.

- Ngươi cảm thấy Diệp Huyền này đáng sợ, hay là Hộ Giới Minh?

Tư Đồ Minh liếc mắt nhìn bên phải:

- Ta chỉ sợ nuôi hổ gây họa!

Tư Đồ Minh rời khỏi Thương Lan học viện, sau đó thân hình run lên, thẳng vào mây trời.

Hai phía trầm mặc.

Tư Đồ Minh lại nói:

- Nếu nói người này quá tham, cũng không về phần, như hắn nói, với lực lượng cá nhân của hắn, căn bản không thể đối kháng Trung Thổ Thần Châu. Còn phương diện linh thạch trang bị, hắn yêu cầu chút ấy, với chúng ta mà nói, mọi người tự gánh phần mình một chút, cũng là không đau không ngứa. Hơn nữa, ngày sau lúc không cần hắn, chúng ta có thể tùy thời thu hồi lại, không phải sao?

Lúc này, trong tầng mây bên trái đột nhiên truyền đến một thanh âm:

Tư Đồ Minh liếc mắt nhìn hai phía:

- Xác thực như thế, hơn nữa, người này cực kỳ yêu nghiệt, tuổi còn nhỏ đã đạt đến Kiếm Hoàng, thiên phú như thế, ngay cả Trung Châu cũng hiếm có. Chúng ta trợ hắn như thế, khó tránh khỏi nuôi hổ gây họa...

Trong tầng mây bên phải, một thanh âm theo sát mà tới:

- Tự nhiên là người sau!

Thanh âm kia nói.

Tư Đồ Minh khẽ gật đầu:

- Chúng ta cấp yếu nhất lúc này, là đối phó Hộ Giới Minh, không chỉ phải âm thầm điều tra âm mưu của Hộ Giới Minh, càng phải lôi kéo càng nhiều thế lực gia nhập với chúng ta...

Nói đến đây, hắn ngẩng đầu liếc mắt nhìn chân trời, nói khẽ:

- Mấy nhà ở thượng giới, mấy lão bất tử ở hạ giới, còn có những người đã từng bị Hộ Giới Minh chèn ép... Bọn hắn sẽ gia nhập với chúng ta, bởi vì ai cũng không muốn bị người đè ép vĩnh viễn, càng không muốn bị Hộ Giới Minh suy yếu từng chút một, từng bước xâm chiếm. Còn Diệp Huyền này, ngày sau chúng ta lớn mạnh, tiện tay trừ bỏ là được! Mà bây giờ, thỏa mãn hắn trước, để hắn kiềm chế Hộ Giới Minh một thoáng.

Nói xong, Tư Đồ Minh quay người biến mất không thấy gì nữa.

...

Trong phòng tu luyện.

Diệp Huyền cầm kiếm kề sát giữa chân mày của bản thân, quanh người hắn, không có nửa điểm khí tức.

Nhất Kiếm Định Hồn!

Môn kiếm kỹ này có chút đặc thù, chỗ đặc thù chính là nhằm vào linh hồn, có lực sát thương cực kỳ lớn với linh hồn.

Đặc biệt là với linh hồn thể, có thể nói là Thiên khắc.

Về phần với người bình thường, có lẽ cũng không bằng Thập Trượng Nhất Sát và Nhất Kiếm Định Sinh Tử của hắn.

Bởi vì, nếu hắn xuất kiếm, tất sát người! Tách rời linh hồn? Quá phiền toái!

Mà tu luyện Nhất Kiếm Định Hồn này, hoàn toàn là vì lưu lại hậu chiêu, đề phòng ngày sau gặp trúng tu sĩ loại linh hồn.

Ngay lúc Diệp Huyền điên cuồng tu luyện, thế cục Thanh Châu dần trở nên có chút vi diệu.

Bởi vì sau khi Diệp Huyền và Liên Vạn Lý trở về, những tu sĩ đến từ Trung Thổ Thần Châu không thể tiếp tục cướp bóc không chút kiêng kỵ như vậy.

Đại Vân cảnh, có Liên Vạn Lý trấn thủ, mà bên ngoài Đại Vân cảnh, lại có Diệp Huyền.

Một vài quốc gia nơi vắng vẻ, đều đã bị cướp sạch sành sanh. Đơn giản mà nói, hiện tại, những tu sĩ đến từ Trung Thổ Thần Châu này, với bọn hắn mà nói, chỉ còn lại Đại Vân cảnh và chỗ Diệp Huyền là có thể cướp.

Mà Đại Vân cảnh, Thương Lan học viện, đây cũng là hai địa phương mập nhất Thanh Châu.

Đặc biệt là Thương Lan học viện, bởi vì Thương Lan học viện có Diệp Huyền, giết Diệp Huyền, trực tiếp phất nhanh, hơn nữa còn có hộ giới lệnh.

Tiền thưởng kinh người như thế, khẳng định là có người động tâm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận