Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 763: Để Ta Chết Đi!

Chém xuống một kiếm này, lão giả áo tím kia muốn tránh cũng không được!

Mà giờ khắc này, lão giả áo tím cũng cảm nhận được rõ ràng chỗ đặc biệt trong một kiếm này của Diệp Huyền, sắc mặt lập tức đại biến, mà giờ khắc này, hắn căn bản là không có cách trốn tránh, bởi vì một kiếm này của Diệp Huyền quá mức xảo diệu, nắm bắt thời cơ vô cùng tốt, bởi vậy, hắn chỉ có thể lựa chọn mạnh mẽ chống đỡ!

Không có lựa chọn khác!

Lão giả áo tím gầm lên giận dữ, tay trái đấm ra một quyền, một quyền này ra, có thể nói là sức lực cả đời, không gian trước mặt hắn trực tiếp sụp đổ!

Kiếm của Diệp Huyền chém xuống!

Oanh!

Theo một tiếng nổ vang vang vọng, cả người Diệp Huyền trực tiếp bay ra ngoài, nhưng mà, trong nháy mắt khi hắn bay ra ngoài, kiếm của hắn cũng trảm lên trên cánh tay lão giả áo tím!

Trong chớp nhoáng này, lão giả áo tím kinh hãi muốn chết, không chút do dự, hắn quả quyết tự bạo thân thể, linh hồn cấp tốc lui lại phía sau!

Diệp Huyền nhìn chằm chằm nơi xa, linh hồn lão giả áo tím đang hư ảo, thế nhưng một lát sau, linh hồn của lão giả áo tím lại khôi phục như bình thường!

Nơi xa, lão giả áo tím ngẩng đầu nhìn Diệp Huyền, giờ phút này, trong mắt hắn đã là kiêng kị vạn phần.

An Lan Tú không tiếp tục ra tay, mà là quay người trở lại bên cạnh Diệp Huyền, khóe miệng Diệp Huyền, máu tươi không ngừng tràn ra.

Sắc mặt Diệp Huyền trầm xuống!

- Ngăn bọn hắn lại!

Lão giả áo tím nhìn chằm chằm Diệp Huyền chỉ chốc lát sau, hắn quay người trở lại bên trong tinh không.

Vừa lui, trực tiếp lui xa hơn mấy trăm trượng!

Một kiếm vừa rồi, suýt chút nữa đã trực tiếp trấn sát hắn!

Thanh âm vừa dứt, bốn tên người áo đen xuất hiện trước mặt lão giả áo tím.

An Lan Tú đang muốn đuổi theo, lão giả áo tím đột nhiên gầm thét:

Không chết!

Hiện tại hắn chỉ còn linh hồn thể, mà kiếm và kiếm kỹ của Diệp Huyền rõ ràng là Thiên khắc linh hồn thể, hiện tại nếu hắn tiếp tục ra tay, là cửu tử nhất sinh!

An Lan Tú nhẹ nhàng lau máu tươi trên khóe miệng Diệp Huyền, vẻ mặt dần dần trở nên băng lãnh.

Sau khi trở lại trong tinh không, lão giả áo tím cả giận nói:

Nếu không phải linh hồn của hắn đủ mạnh, hắn đã chết!

Giờ khắc này, hắn không dám tiếp tục đánh với Diệp Huyền và An Lan Tú!

Bên cạnh, An Lan Tú nói khẽ:

Giờ khắc này, Trật Tự Giả đã toàn quân xuất kích, không giữ lại một chút nào!

Thanh âm vừa dứt, hắn cầm kiếm phóng lên tận trời.

Thanh âm vừa dứt, bên trong tinh không vô tận, vô số cường giả đáp xuống.

Ngay cả những kỵ sĩ Thánh cảnh này, cũng không ngăn được phi kiếm của Diệp Huyền!

- Ra tay, tất cả mọi người ra tay!

Mà thực lực của An Lan Tú cũng là cực cường, trực tiếp nghiền ép cường giả Thánh cảnh, đặc biệt là khi hai người An Lan Tú và Diệp Huyền phối hợp, gần như có thể miểu sát được bất kỳ cường giả Thánh cảnh nào! Trong lúc nhất thời, đám người A Quỷ bắt đầu dần dần chiếm thượng phong!

Nhanh đến mức cường giả Thánh cảnh cũng không tránh được!

Phi kiếm kia, quá nhanh!

Rất rất nhiều, một mảnh đen nghịt!

Sau lưng Diệp Huyền, là An Lan Tú.

Diệp Huyền một lần nữa xông về phía đám kỵ sĩ thánh giai kia, bởi vì đám người A Quỷ đã bị áp chế toàn diện, nếu không có ai hỗ trợ, đám người A Quỷ sẽ chết hết!

Sau khi Diệp Huyền và An Lan Tú gia nhập, đám người A Quỷ lập tức dễ dàng hơn không ít, đặc biệt là phi kiếm của Diệp Huyền tương trợ từ trong bóng tối, có thể nói là giúp một đại ân!

Phía dưới, Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn một mảnh đen nghịt bên trong tinh không kia, chau mày, không biết đang suy nghĩ gì.

- Tận lực là được!

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

- Tận lực là được!

Bên trong tinh không, lão giả áo tím nhìn chằm chằm Diệp Huyền và An Lan Tú ở phía dưới, ánh mắt của hắn như kiếm, lập loè sát ý lạnh lẽo!

Đúng lúc này, Diệp Huyền đang giết người đột nhiên quay đầu, sau một khắc, hắn trực tiếp biến mất ngay tại chỗ.

Xuy!

Một sợi kiếm quang trực tiếp gọt bay đầu một tên cường giả.

Mà trước mặt tên cường giả này, một tên thanh niên nam tử chậm rãi rơi xuống từ trên không!

Người này, chính là Chiến Quân!

Thời khắc này, Chiến Quân chỉ còn lại một cánh tay!

Diệp Huyền đỡ lấy Chiến Quân, từ trên xuống dưới khắp toàn thân Chiến Quân, trải rộng vết thương, khí tức cũng càng ngày càng yếu.

Vừa nhìn thấy Diệp Huyền, Chiến Quân nhếch miệng cười một tiếng, nụ cười này, trong miệng lập tức có vô số máu tươi tuôn ra.

Nhìn những cường giả xông tới kia, vẻ mặt Diệp Huyền dần dần dữ tợn lên, lúc những người kia vọt tới vị trí vài chục trượng trước mặt hắn, hai tay của hắn đột nhiên chụp một cái ——

Ở trước mặt hắn, một tên cường giả trực tiếp bị một kiếm này của hắn chém thành hai nửa, thế nhưng rất nhanh, càng ngày càng nhiều cường giả vọt tới phía hắn và Chiến Quân!

Xuy!

Thanh âm vừa dứt, hắn đột nhiên quay người chém xuống một kiếm.

- Nghe, sống sót thật tốt, sống sót cho lão tử!

Diệp Huyền nhẹ nhàng đặt Chiến Quân nằm dưới đất, hai tay hắn gắt gao ôm lấy bả vai Chiến Quân:

- Hiện tại, ta đã không còn chiến lực, sống sót, chỉ làm liên lụy các huynh đệ, cái chết đối với ta mà nói, là một loại giải thoát.

Diệp Huyền cả giận nói:

- Con mẹ nó sao nói nhảm nhiều như vậy? Cái gì mà ngươi sống sót sẽ chỉ làm liên lụy các huynh đệ?

Chiến Quân nói khẽ:

- Diệp huynh, để cho ta chết đi!

Chết!

Hắn tự nhiên rất muốn sống, thế nhưng giờ phút này, hắn biết rõ, sống sót, chỉ làm liên lụy người khác.

Bởi vì hiện tại, hắn đã không còn sức chiến đấu, mà nếu như những huynh đệ bên cạnh tới bảo hộ hắn, sẽ bị hắn làm liên lụy!

Hắn muốn sống, nhưng càng không muốn liên lụy những huynh đệ bên cạnh này!

Chiến Quân nhẹ nhàng lắc đầu:

Nói xong, hắn xuất ra một đống Tử Nguyên tinh đặt ở trong ngực Chiến Quân.

- Còn có thể cứu!

Diệp Huyền lắc đầu:

- Diệp huynh, ta, có thể ta phải đi trước một bước.

Diệp Huyền nhẹ nhàng đặt Chiến Quân nằm trên mặt đất, Chiến Quân ngẩng đầu nhìn về cuối chân trời, nói khẽ:

Ong ong!

Hai tiếng kiếm reo đột nhiên vang vọng, ngay sau đó, hai thanh kiếm đột nhiên bay ra, trong lúc nhất thời, trước mặt Diệp Huyền, gần như là cùng một thời khắc, đầu lâu của hơn mười người trực tiếp dọn nhà. Thế nhưng sau một khắc, lại có càng nhiều người vọt tới!

Chiến Quân nhìn Diệp Huyền, thần sắc của hắn có chút phức tạp:

- Diệp huynh...

Diệp Huyền đột nhiên cả giận nói:

- Ngươi câm miệng cho lão tử, tranh thủ thời gian dưỡng con mẹ nó thương cho lão tử.

Thanh âm vừa dứt, hắn cầm kiếm chặt nghiêng một cái, một đạo kiếm khí bắn tung tóe ra, trong nháy mắt, mười mấy người phía bên phải trực tiếp bị miểu sát!

Nhưng mà, chân trời càng ngày càng nhiều cường giả, mà giờ khắc này, mặc kệ là Ma Kha tộc hay là Vị Ương Tinh Vực, càng ngày càng nhiều người đang ngã xuống!

Vị Ương Tinh Vực và Ma Kha tộc đã bị áp chế toàn diện!
Bạn cần đăng nhập để bình luận