Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3306: Vẫn nên về thôi

Trong một sơn mạch nào đó, một nữ tử ngồi khoanh chân trên đại thụ đột nhiên nhíu mày lại, nàng nhìn về phía thanh kiếm của mình, chỉ thấy nó đang hơi rung lên.

Nữ tử nhẹ giọng nói: "Có người đang gọi kiếm!"

Nói rồi, nàng nhìn về phía tận cùng chân trời: "Người nào đang gọi kiếm?"

Trước mặt nữ tử, thanh kiếm kia vẫn đang rung lên.

Một lúc sau, nữ tử nhẹ giọng nói: "Sợ rằng không phải người của Kiếm Minh đi!"

Nói rồi, nàng im lặng một lúc lâu rồi đột nhiên vung tay phải: "Đi!"

Thanh kiếm kia trực tiếp hóa thành một tia sáng xanh biến mất ở tận cùng chân trời!

Trong tinh không, vô số kiếm quang giống như sao băng xẹt qua!

Một bên khác, sắc mặt của Tiêu Lâm Lang cũng trở nên nặng nề hơn hẳn!

Ngược lại là Lý Yêu Dạ kia, vẻ mặt của hắn ta vẫn luôn rất bình tĩnh!

Kiếm tu đỉnh cấp!

Nàng đã đánh giá vị kiếm tu trước mặt này quá thấp!

Một màn này khiến tất cả đám người đều kinh ngạc!

Diệp Huyền hơi nhíu mày lại, đây là một thanh kiếm đã có chủ!

Cuối cùng, toàn bộ mấy đường kiếm quang này đều tập trung lại trên đỉnh đầu Diệp Huyền!

Cách đằng xa, Diệp Huyền ngẩng đầu liếc mắt nhìn một lượt, cuối cùng, một thanh kiếm đột nhiên tự động rơi xuống trước mặt hắn.

Kiếm tu!

Mười mấy vạn thanh kiếm!

Đánh giá thấp rồi!

Tại sao đối phương lại đồng ý cho hắn mượn kiếm của mình?

Nghiêm Lễ đứng trước mặt Diệp Huyền mà sắc mặt càng lúc càng nặng nề!

Không nghĩ nhiều nữa, Diệp Huyền trực tiếp cầm lấy thanh kiếm đó, vì thanh kiếm này chính là thanh tốt nhất trong mười mấy vạn thanh kiếm này.

Kiếm dài bốn thước, rộng khoảng một ngón tay, toàn bộ thân kiếm màu xanh, chỗ mũi kiếm còn có một chấm đỏ cực nhỏ trông giống máu tươi.

Hơn nữa, chủ nhân của nó chắc hẳn còn rất mạnh!

Vừa dứt lời, hắn đột nhiên cầm kiếm lao lên!

Diệp Huyền nhìn về phía Nghiêm Lễ: "Tiếp tục thôi!"

Ầm ầm!

Sâu khi cầm được thanh kiếm, Diệp Huyền liếc mắt nhìn máy thanh kiếm trên đỉnh đầu kia: "Tản!"

Nghiêm Lễ vừa mới dừng lại thì cánh tay phải của hắn ta đã nứt tóc, sau đó từ từ biến mất từng chút một!

Về phần có thể chịu được Bạt Kiếm Định Sinh Tử của hắn hay không thì phải thử mới biết được!

Diệp Huyền này đã chặt đứt một cánh tay của Tiểu Thánh Nhân!

Nhìn thấy một màn này, trong mắt đám người có mặt ở đó đều tràn đầy vẻ nặng nề.

Mà ở đằng xa, khóe miệng của Diệp Huyền cũng nhiễu máu tươi!

Vừa dứt lời, vô số thanh kiếm lại hóa thành những đạo kiếm quang biến mất ở cuối tận cùng chân trời!

Một tiếng nổ giống như sấm sét chợt vang vọng trong tinh không tĩnh mịch này!

Kiếm quang vỡ tan, Diệp Huyền và Nghiêm Lễ đồng thời lùi lại!

Một lần này, đôi bên đều lui khoảng mấy nghìn trượng!

Lại tiếp tục!

Cách đằng xa, Nghiêm Lễ híp hai mắt lại, hắn ta cũng bước lên một bước sau đó tung một quyền!

Một đạo kiếm quang lóe lên trong sân!

Vút!

Đây là thực lực gì vậy?

Hắn thật sự chỉ mới là Đăng Thiên cảnh thôi sao?

Mọi người đã hơi nghi ngờ rồi!

Vì một Đăng Thiên cảnh hoàn toàn không có khả năng làm được như vậy!

Cảnh giới của đôi bên chênh lệch thật sự quá mức lớn.

Lúc này, Nghiêm Lễ nhìn về phía Diệp Huyền: "Vẫn đánh giá thấp ngươi rồi!"

Diệp Huyền mỉm cười: "Nghiêm trưởng lão, còn tiếp tục không? Nếu tiếp tục vậy lần này chúng ta phân sinh tử luôn!"

Phân sinh tử!

Mọi người đều im lặng.

Người này thật đúng là một tên biến thái!

Bây giờ, hắn ta phải nhanh chóng trở về nội môn thông báo cho toàn bộ đệ tử nội môn, sau này đừng ăn no rửng mỡ tới chọc tên này làm gì!

Nghiêm Lễ còn không làm gì dược tên này thì thôi, hắn ta lại càng không thể!

Sau khi Nghiêm Lễ rời đi, Trương Hằng kia liếc mắt nhìn Diệp Huyền một cái sau đó cũng quay người rời đi!

Vì bọn họ chính là những người bảo vệ trật tự ở Đại Linh Thần Cung nhưng bây giờ lại không có người nào có thể khống chế được Diệp Huyền!

Thật ra, bây giờ Chấp Pháp Điện cũng hơi bối rối!

Nghiêm Lễ trầm giọng nói: "Vương Tu sỉ nhục ngươi vậy tại sao ngươi không báo cáo lên tông môn?"

Diệp Huyền cười hỏi: "Có tác dụng sao?"

Nghiêm Lễ im lặng.

Diệp Huyền mỉm cười: "Nghiêm trưởng lão, ngươi đi đi!"

Nghiêm Lễ gật đầu sau đó quay người rời đi.

Hắn ta không thể dẫn Diệp Huyền đi được!

Toàn bộ Chấp Pháp Điện chỉ có mỗi hai vị đã đạt đến Đại Thánh Nhân kia mới có thể dẫn được Diệp Huyền đi.

Mà bây giờ, hai người này có một người đang bế quan, một người thì lại không ở Đại Linh Thần Cung.

Nếu muốn tiếp tục bắt Diệp Huyền vậy chỉ có cung chủ đích thân lên tiếng thôi!

Diệp Huyền lắc đầu: "Ta không có ý này, ta chỉ không muốn bị người bắt nạt mà thôi!"

Nghiêm Lễ nhìn Diệp Huyền: "Cho dù ta không thể làm gì được ngươi nhưng Chấp Pháp Điện có người có thể xử ngươi! Mà ngươi muốn đánh với toàn bộ Chấp Pháp Điện và toàn bộ Đại Linh Thần Cung sao?"

Hơn nữa còn dám giết!

Bây giờ người này thật sự có thể giết được Tiểu Thánh Nhân!

Rõ ràng là không phải!

Diệp Huyền nói câu này có quá khoa trương không?

Diệp Huyền quay đầu nhìn về phía Cổ Thanh, cười nói: "Cổ Thanh trưởng lão, không sao chứ?"

Cổ Thanh cười khổ: "Cái này..."

Diệp Huyền mỉm cười: "Người là do ta giết, tự ta sẽ đi giải quyết."

Cổ Thanh hơi chần chừ một lúc sau đó gật đầu: "Được."

Diệp Huyền quay đầu nhìn về phía Lý Tu Nhiên và Đạo Nhất: "Các ngươi còn tham gia buổi tụ hội ở Lâm Lang các nữa không?"

Đạo Nhất cười đáp: "Ta có tham gia hay không đều được hết!"

Lý Tu Nhiên lại hơi do dự sau đó nói: "Vẫn nên về thôi!"

Hắn ta phát hiện ra mình vẫn hơi ngại tới tham gia tụ hội ở Lâm Lang Các!

Bởi vì thư mời này thật sự không phải mời bọn họ!

Diệp Huyền gật nhẹ đầu: "Vậy chúng ta về Đại Linh Thần Cung!"

Ba người đang định rời đi thì đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên từ bên cạnh: "Diệp công tử dừng bước!"

Diệp Huyền quay người nhìn qua, cách đó không xa có một nữ tử đang chậm rãi bước tới!
Bạn cần đăng nhập để bình luận