Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 824: Còn Nhiều Người Gấp Hơn Chúng Ta

Diệp Huyền vội vàng nói:

- Còn xin tiền bối chỉ giáo!

Lầu thứ sáu nói:

- Khống chế cỗ khí kia, để nó tản ra khắp toàn thân ngươi, hòa làm một thể với nó!

Diệp Huyền vội vàng làm theo, rất nhanh, Hỗn Độn Chi Khí bị hắn tản ra khắp toàn thân...

Một lát sau, Diệp Huyền phát hiện, bản thân hắn vậy mà trở nên như ẩn như hiện.

Diệp Huyền có chút không hiểu:

- Tiền bối, đây là gì?

Diệp Huyền lại hỏi:

- Ở trong lòng ngươi, có phải ta là không gì không biết hay không?

Lầu thứ sáu nói:

Lầu thứ sáu trầm mặc một lát, sau đó nói:

Diệp Huyền hỏi:

- Lần sau ngươi muốn hỏi ta vấn đề gì, có thể hỏi một vài vấn đề tương đối cao thâm hay không? Loại vấn đề này... Thật đúng là cấp thấp!

Lầu thứ sáu nói:

Diệp Huyền: "..."

- Tiền bối, Hỗn Độn Chi Khí này chỉ có thể dùng để che giấu khí tức thôi sao?

- Cỗ khí kia của ngươi, sinh ra trong hỗn độn, nó và thiên địa hỗn độn này vốn là một thể, ngươi hòa làm một thể với nó, cũng chính là hòa làm một thể với thiên địa hỗn độn này, ngoại trừ một vài người đặc biệt, người bình thường căn bản không có cách phát hiện ra ngươi, dĩ nhiên, trong thời gian này ngươi cũng không thể ra tay, nếu ra tay, phát ra khí tức, người khác cũng có thể phát hiện!

- Còn có tác dụng khác sao?

- Tiền bối, những cường giả hiện tại ta đang gặp phải đây, có phải ở trong mắt ngươi là rất yếu hay không a?

- Tự nhiên không phải, vật này có thể tịnh hóa thân thể, hiện tại thân thể ngươi đang dần dần phát sinh biến hóa, chẳng qua là ngươi chưa từng cảm nhận được thôi! Tác dụng của khí này đối với ngươi, là kéo dài, nó có khả năng một mực tịnh hóa thân thể ngươi, đến cuối cùng, ngươi sẽ phát hiện chỗ tốt chân chính của nó.

Lầu thứ sáu không trả lời, mà là hỏi lại:

Lầu thứ sáu lại nói:

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó lại hỏi:

Diệp Huyền nói:

Lầu thứ sáu nói:

Diệp Huyền: "..."

Diệp Huyền gật đầu:

- Đạo chính là điểm cao nhất sao?

- Lầu phía dưới ta, là lầu thứ năm đấy, có phải là một vị Đế không?

Diệp Huyền lại hỏi:

- Tự nhiên không phải, đối với chúng ta mà nói, Chứng Đạo chẳng qua chỉ là bắt đầu. Chỉ mỗi Đạo mà thôi, đã chia làm bốn loại cảnh giới, nhận thức Đạo, quá khứ Đạo, hiện tại Đạo, tương lai Đạo.

Lầu thứ sáu nói:

- Hắn nói là hắn đã Phong Đế! Nhưng mà, ta không rõ lời này có nghĩa gì!

Lầu thứ sáu nói:

- Cái gọi là Đạo chính là chân lý chung cực, bản nguyên, pháp tắc, quy luật, nguyên lý, cảnh giới các loại. Đạo sinh vạn vật, Đạo ở bên trong vạn sự vạn vật, dùng muôn vàn hình thức tồn tại ở tự nhiên. Đạo, cái chữ này bao hàm vô số pháp tắc, hiện tại đã biết là Đạo, không biết cũng là đạo, cách làm Chứng Đạo chính là siêu thoát, không ngừng thăng hoa, tìm kiếm bản nguyên sinh mệnh của vạn vật, thành tựu Vĩnh Hằng. Lầu thứ năm kia, hắn đã làm được chuyện này, cho nên có thể Phong Đế.

Diệp Huyền trầm mặc một lát, sau đó hỏi:

- Cái gọi là Phong Đế, có nghĩa là hắn đã Chứng Đạo, ngươi có biết cái gì gọi là Chứng Đạo không?

- Ngươi đang nói nhảm sao?

Lầu thứ sáu trầm mặc một hồi, sau đó nói:

- Có phải là chứng nhận Đại Đạo?

- Phía trên nữa?

Lầu thứ sáu trầm mặc một lát, sau đó nói:

- Chính là Phá Đạo trong truyền thuyết. Thân ở bên trong Đạo, chịu Đạo hạn chế, nếu Phá Đạo, chính là Vĩnh Hằng!

Diệp Huyền lại hỏi:

- Vậy phía trên Phá Đạo thì sao?

Lầu thứ sáu yên lặng một lát, sau đó nói:

- Hiện tại, ta cho phép ngươi hỏi một vài vấn đề cấp thấp!

Diệp Huyền: "..."

Nghe Lầu thứ sáu nói, Diệp Huyền ngượng ngập cười cười:

- Ta cũng không biết Đạo cảnh này của các ngươi là thứ đồ chơi gì!

Lầu thứ sáu trầm mặc một lát, sau đó nói:

- Tiền bối, lão giả kiếm tu ta vừa mới gặp phải kia, đối phương cũng là cường giả Đạo cảnh, Đạo cảnh này và Chứng Đạo tiền bối nói tới, không biết là có điểm gì khác biệt không?

Dường như nghĩ đến chuyện gì, Diệp Huyền lại hỏi:

Như Lầu thứ sáu nói, chuyện trọng yếu nhất lúc này của hắn chính là đi cho vững đoạn đường trước mắt. Chứng Đạo gì đó, Phá Đạo gì kia, hiện tại hắn vẫn còn cách xa lắm.

- Thụ giáo!

- Hóa ra là Thông U... Ta còn tưởng rằng ngươi đã Chứng Đạo nha!

Diệp Huyền ngạc nhiên:

- Tiền bối có ý gì?

Lầu thứ sáu lãnh đạm nói:

- Ngay cả cảnh giới bây giờ ngươi cũng chưa hiểu rõ hết, ngươi đi mò mẫm Phá Đạo cảnh làm cái gì? Có phải là ăn no căng bụng quá rồi?

Diệp Huyền: "..."

Lầu thứ sáu lại nói:

- Mắt có thể nhìn xa một chút, thế nhưng, đi tốt đường mới dưới chân là đứng đắn!

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

Lầu thứ sáu nói:

- Thông U, sắp sửa đột phá Vạn Pháp.

Diệp Huyền nói:

- Bây giờ cảnh giới của ngươi là gì?

Lầu thứ sáu đột nhiên hỏi:

- Tiền bối, Phá đạo này có nghĩa là gì?

Diệp Huyền: "..."

Không tiếp tục nói chuyện phiếm với Lầu thứ sáu, Diệp Huyền lặng lẽ rời khỏi dãy núi, mà khi hắn vừa rời khỏi núi sâu, sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi, bởi vì có mấy đạo khí tức đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu hắn.

Phát hiện hắn rồi sao?

Diệp Huyền không có hiện thân, vẫn như cũ ẩn trong bóng tối.

Lúc này, mấy đạo thần thức đột nhiên quét qua vị trí của hắn, vẻ mặt Diệp Huyền trầm xuống, chuẩn bị tùy thời động thủ, nhưng mà rất nhanh, mấy đạo thần thức kia biến mất.

Ba người không chút dấu hiệu nào xuất hiện ở trên đỉnh đầu hắn không xa, có điều đối phương cũng không phát hiện ra hắn.

Ba người này, cầm đầu là một nam tử trung niên, người này đúng là Tông chủ Kiếm tông Lý Huyền Phong.

Mà bên cạnh Lý Huyền Phong, còn có một lão giả ôm kiếm.

Lão giả này Diệp Huyền cũng nhận biết, chính là lão giả đã đại chiến với hắn trước đó!

Mà ở bên cạnh lão giả này, còn có một nam tử khôi ngô đeo đại kiếm.

Trên không, Lý Huyền Phong nhìn lướt qua bốn phía:

- Không có bất kỳ khí tức gì!

Lão giả ôm kiếm nói:

- Công pháp ẩn nấp của người này thật sự rất lợi hại!

Nam tử khôi ngô đột nhiên nói:

- Tại sao Hà lão lại lỡ tay?

Lý Huyền Phong cũng nhìn về phía lão giả ôm kiếm.

Lão giả ôm kiếm trầm giọng nói:

- Thực lực của người này rất không tầm thường!

Lý Huyền Phong nhíu mày:

- Mạnh đến mức Hà lão cũng không cách nào thuấn sát hắn?

Lão giả ôm kiếm lắc đầu:

- Nếu đánh chính diện, hắn tự nhiên không phải đối thủ của ta, nhưng nếu muốn miểu sát hắn, ta cũng không làm được. Dĩ nhiên, nếu liều lĩnh truy đuổi hắn, ta cũng nắm chắc có thể chém giết hắn.

Lý Huyền Phong lắc đầu:

- Không thể để cho thế nhân biết Kiếm tông ta động thủ với hắn! Bằng không, cho dù chúng ta chém giết hắn, thu hoạch được món bảo vật kia, những thế lực âm thầm kia cùng sẽ hợp tác để nhằm vào Kiếm tông ta, khi đó, sẽ cực kỳ bất lợi đối với Kiếm tông ta!

Lão giả ôm kiếm khẽ gật đầu:

- Chính vì lo lắng việc này, ta mới không dám truy sát hắn!

Một bên, nam tử khôi ngô đeo đại kiếm đột nhiên nói:

- Vậy hiện tại chúng ta nên làm thế nào?

Nói xong, hắn và lão giả ôm kiếm đều nhìn về phía Lý Huyền Phong.

Lý Huyền Phong cười nói:

- Không vội, có rất nhiều người còn gấp hơn chúng ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận