Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 525: Giỏi Tìm Đường Chết

Diệp Huyền đi tới ngoài sơn môn, nhưng hắn lại phát hiện, lão giả kia đã đi mất!

Rời đi?

Diệp Huyền nhăn mày lại, chỉ nghĩ chốc lát, hắn khẽ lắc đầu, sau đó rời đi bí cảnh dưới đất này.

Cổ Vu tộc.

Bên trong nhà trên cây, Diệp Huyền ngồi xếp bằng dưới đất, giờ phút này, hắn dị thường hưng phấn, của cải của hắn hiện tại, thật sự là quá kinh khủng.

Khoản tài phú Xiển U tông lưu lại, đủ để hắn dùng cực kỳ lâu.

Đương nhiên, nếu không có thực lực, khoản tài phú này cũng không thể tiêu.

Mối nguy còn chưa giải trừ!

Thế là, Diệp Huyền đến hỏi Tiểu Linh Nhi, mà tiểu nha đầu này một mặt ủy khuất, nói Đại thần lầu hai đoạt đi bảo bối của nàng.

An ủi Tiểu Linh Nhi một thoáng, sau đó Diệp Huyền bắt đầu tu luyện.

Thế nhưng cũng không lâu lắm, Tiểu Linh Nhi lập tức xám mặt chạy ra, mà Đại thần lầu hai lại cũng mất động tĩnh!

Diệp Huyền biết, sợ là không bao lâu nữa, Đại thần lầu hai này đã có thể ra đến!

Trong lòng mọi người đều rõ ràng, Hộ Giới minh nhất định sẽ quay lại lần nữa.

Có thể tăng lên, chỉ có duy nhất là cảnh giới kiếm đạo!

Tu luyện!

Mà lần này, hắn chỉ đơn giản là ngộ.

Bên trong Giới Ngục tháp, từ khi đạo tắc thứ hai trở lại Giới Ngục tháp, lập tức bị Đại thần lầu hai dẫn tới lầu hai, dĩ nhiên, cũng mang theo Tiểu Linh Nhi đi vào.

Sau khi Diệp Huyền và Vị Ương Thiên cáo biệt, lập tức trở về Thương Kiếm tông, mà giờ khắc này, Thương Kiếm tông cũng vô cùng đề phòng, tất cả mọi người đang trận địa sẵn sàng đón quân địch.

Rõ ràng, chính là đạo tắc thứ hai!

Nếu có thể chứng đạo Kiếm Tiên, khi đó, cho dù là loại cường giả như Lục tôn chủ, hắn cũng có thể đánh một trận!

Diệp Huyền nhiều lần liên lạc đều không được, hơn nữa, hắn cũng không vào được lầu thứ hai, mặc dù hắn có khả năng cưỡng ép đi vào, nhưng mà không thể làm như thế.

Ngộ!

Hiện tại, kiếm kỹ và cảnh giới của hắn đều đã vô phương tăng lên nữa! Đặc biệt là cảnh giới, tăng lên quá nhanh cũng không phải một chuyện tốt!

Kiếm Tiên!

Lâm Tòng Vân cũng tới nhìn thoáng qua Diệp Huyền, nhưng trong mắt của hắn, tràn đầy lo lắng.

Ngoại trừ hai nữ, Tông chủ Trần Bắc Hàn cũng đã tới, cũng không quấy rầy Diệp Huyền, cả Kiếm Huyền cũng đã tới một lần.

Hộ Giới minh.

Mà lần ngồi xuống này, hơn mười ngày.

- Năm ngày, năm ngày sau chủ thượng sẽ đích thân tới giới này.

Hậu sơn Vân Kiếm phong, Diệp Huyền xếp bằng ở đỉnh núi, cả người tựa như lão tăng nhập định.

Năm ngày sau, chính là tận thế của Thương Kiếm tông!

Nghe vậy, mặt đám người phía dưới lập tức lộ vẻ vui mừng.

Năm ngày!

Mà trong lúc này, mỗi ngày, Việt Kỳ và Cố Tiểu Nhàn đều sẽ đến này, mỗi lần hai nữ đều sẽ đứng đây một hai canh giờ, sau đó lặng lẽ rời đi.

Sau ngày đó đánh với Thương Kiếm tông một trận, Hộ Giới minh không có bất cứ động tĩnh gì, mà bây giờ, Hộ Giới sơn cũng rất bình tĩnh.

Trong điện, Lục tôn chủ ngồi xếp bằng trên ghế, hai mắt khép hờ, hai cánh tay đặt trên đầu gối, quanh người hắn, một cỗ khí lưu chậm rãi phiêu đãng.

Nhưng vào lúc này, Lục tôn chủ đột nhiên mở ra hai mắt, phía dưới, đám người đều nhìn về phía hắn, yên lặng một lát sau, Lục tôn chủ nói khẽ:

Kiếm Huyền đứng đấy cũng khá lâu, trọn vẹn hơn nửa ngày, ngay từ đầu, trong mắt hắn có vẻ lo âu, thế nhưng lúc cuối cùng rời đi, lo lắng trong mắt hắn đã biến thành vui mừng.

...

Một lát sau, Lâm Tòng Vân lắc đầu thở dài, sau đó quay người rời đi.

Lần này, nếu cứu binh của Linh Hư tinh cung không đến trước, vậy chuyện sẽ phiền phức lớn a.

...

Trong tinh không mịt mờ, một chiếc Tinh Vân hạm cấp tốc xuyên qua, tốc độ của chiếc Tinh Vân hạm này đã đạt đến cực hạn.

Cuối cùng, không biết qua bao lâu, chiếc Tinh Vân hạm này dừng trước một cung điện trong tinh không.

Một lão giả từ trên hạm bay ra, người này, chính là Tần Trấn gấp gáp trở về từ Thanh Thương giới.

Rơi xuống Tinh Vân hạm, Tần Trấn lập tức đi thẳng đến Linh Hư tinh điện, hắn vừa tới cửa đại điện, một lão giả xuất hiện trước mặt hắn.

Người tới, chính là Lâm Hư cung chủ Linh Hư tinh cung.

Tần Trấn thi lễ thật sâu:

- Cung chủ, tìm được!

Lâm Hư ngây người, sau đó nói:

Nửa tháng!

- Ở rìa Vị Ương tinh vực, cách nơi này nửa tháng lộ trình...

Tần Trấn vội vàng nói:

- Ở nơi nào!

Nữ tử váy trắng nhìn về phía Tần Trấn:

- Tiền bối...

- Một thế lực tam lưu, nhưng mà, thực lực của chủ nhân thế lực đó có chút cường hãn, ta và Tòng Vân đều không phải đối thủ của hắn.

Lâm Hư trầm giọng nói:

- Ngươi không báo ra Linh Hư tinh cung ta?

Tần Trấn cười khổ:

- Báo! Nhưng bọn hắn căn bản chưa từng nghe qua Linh Hư tinh cung... Tinh vực bọn hắn quá mức vắng vẻ....

Lâm Hư trầm mặc một lát, đang muốn nói chuyện, đúng lúc này, hắn đột nhiên quay người, trước mặt hắn không xa, một nữ tử đứng đấy.

Chính là nữ tử váy trắng!

Sắc mặt nữ tử váy trắng băng lãnh, cho người ta một lực áp bách cực lớn!

Lâm Hư vội vàng thi lễ:

Tần Trấn lắc đầu:

- Là thế lực nào?

Nghe vậy, vẻ mặt Lâm Hư lập tức đại biến:

- Không mang về được, ở tinh vực kia, có thế lực một mực không giết hắn không được, hiện tại, hắn vô cùng nguy hiểm!

Tần Trấn cười khổ:

- Ở nơi nào? Không đúng, vì sao ngươi không mang hắn về?

Nữ tử váy trắng nhăn mày lại, sau một khắc, nàng trực tiếp biến mất tại chỗ.

Thấy thế, Lâm Hư lập tức thở dài một hơi!

Đi!

Cuối cùng cũng đi!

Trong khoảng thời gian này, có thể nói, tất cả người Linh Hư tinh cung run như cầy sấy, bởi vì đại thần này quá kinh khủng!

Tất cả mọi người sợ rằng nếu người nàng muốn tìm xảy ra chuyện, nàng sẽ một kiếm diệt Linh Hư tinh cung....

Bên cạnh Lâm Hư, Tần Trấn trầm giọng nói:

- Cung chủ, có biết người này là người phương nào?

Lâm Hư lắc đầu:

- Không biết, nhưng mà, theo ta suy đoán, người này có thể là người giới kia....

Nghe vậy, sắc mặt Tần Trấn biến hóa:

- Năm Chiều giới?

Lâm Hư nói khẽ:

- Vô cùng có khả năng a!

Tần Trấn lau mồ hôi lạnh trên trán:

- Nếu thật là...

Lâm Hư lắc đầu thở dài:

- Việc này cũng đã cảnh tỉnh ta, Linh Hư tinh cung ta mặc dù không kém, thế nhưng ở trước mặt cường giả tuyệt thế chân chính, vẫn không chịu nổi một kích, chúng ta, vẫn cần phải tiếp tục cố gắng a! Không có tối cường, chỉ có càng mạnh!

Nói đến đây, dường như hắn nghĩ đến chuyện gì, nhìn về phía Tần Trấn:

- Ngươi mau dẫn một đội người đi tới Vị Ương tinh vực, bất kể thế nào, Hộ Giới minh kia miệt thị Linh Hư tinh cung ta như vậy, cho dù tiền bối kia buông tha bọn hắn, chúng ta cũng không thể buông tha bọn hắn.

Tần Trấn vội vàng gật đầu:

- Thuộc hạ cũng có ý đó.

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Mà lúc này, Lâm Hư lại nói:

- Tận lực kết giao thiếu niên kia, hiểu rõ?

Tần Trấn gật đầu:

- Thuộc hạ hiểu rõ!

Sau khi Tần Trấn đi, Lâm Hư chậm rãi đóng hai mắt lại, nói khẽ:

- Hộ Giới minh... Ngươi đúng là giỏi tìm đường chết a....

...
Bạn cần đăng nhập để bình luận