Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3472. Phồn diễn chi đạo! (2)



Chương 3472. Phồn diễn chi đạo! (2)




Diệp Huyền lắc đầu cười.
Cái đám thần nhân này rất coi trọng Thanh Huyền Kiếm, nhưng bọn họ lại chẳng coi trọng Thanh Nhi!
Nghiên cứu Thanh Nhi ư?
Hắn không biết rốt cuộc Thanh Nhi đang ở trình độ nào, thế nhưng hắn biết thực lực của Thanh Nhi hơn đứt Thần Nhân tộc!
Nghĩ đến đây, Diệp Huyền đột nhiên hỏi: “Tiểu tháp, ngươi thấy Thanh Nhi ở trình độ nào?”
Tiểu tháp đã đi theo cha hắn một thời gian dài, chắc là cũng hiểu chút chút!
Tiểu tháp trầm mặc rồi nói: “Đỉnh cao!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Đỉnh cao?”
Tiểu tháp nói: “Ai hiểu được thì hiểu!”
Diệp Huyền: “…”
Đúng lúc ấy, Nguyên Thanh đột nhiên nhìn Diệp Huyền: “Nhân loại, cho ta mượn thanh kiếm này nghiên cứu một thời gian được không?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Cái này thì ngươi phải hỏi Ngạn Tri cô nương rồi!”
Ngạn Tri lập tức thu Thanh Huyền Kiếm lại, nàng ta trừng mắt với Nguyên Thanh: “Thanh kiếm và nhân loại này hiện giờ thuộc về ta!”
Nguyên Thanh trầm mặc nói: “Chỉ nghiên cứu một tháng thôi! Một tháng sau ta sẽ trả lại cho ngươi!”
Ngạn Tri lắc đầu: “Không được!”
Nguyên Thanh lại nói: “Mười ngày!”
Ngạn Tri trầm mặc rồi bảo: “Được, có điều ta cần tâm đắc về ‘thời không vật chất luận’ của ngươi!”
Nghe vậy, chúng thần nhân bèn cạn lời.
Nữ nhân này quá đê tiện!
Đó là công trình nghiên cứu cả đời này của người ta đấy!
Nguyên Thanh trầm mặc một hồi rồi nói: “Được!”
Nói đoạn, nàng xòe tay ra, một cuốn cổ tịch dày cộp xuất hiện trước mặt Ngạn Tri.
Ngạn Tri cười he he, nàng ta cất cuốn cổ tịch đi, sau đó đưa Thanh Huyền Kiếm cho Nguyên Thanh: “Chỉ mười ngày thôi đấy!”
Nói đoạn, nàng ta lại liếc nhìn xung quanh, sau đó nói: “Các ngươi có hứng thú với nhân loại này không? Hắn cũng lợi hại lắm, hiểu rất nhiều kiến thức của nhân loại, nếu các ngươi muốn tìm hiểu về nhân loại thì có thể hỏi hắn!”
Diệp Huyền mỉm cười, nữ nhân này muốn cho thuê hắn hả!
Lúc này, một nữ tử đột nhiên mỉm cười: “Ta có hứng thú!”
Diệp Huyền liếc nhìn nữ tử kia, nữ tử nhếch khóe miệng: “Nhân loại kia, ta thấy rất hứng thú về đạo sinh sản của nhân loại các ngươi, chúng ta có thể bàn luận một chút!”
Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Ta cũng thấy hứng thú với đạo sinh sản của Thần Nhân tộc các ngươi, chúng ta có thể bàn luận chi tiết!”
Chúng thần nhân: “…”
Cuối cùng, Diệp Huyền cũng không bàn luận cùng nữ tử kia.
Bởi vì Ngạn Tri không cho phép!
Nàng ta sợ Diệp Huyền và nữ tử kia sẽ xảy ra gì đó, vi phạm luân lí!
Trong khoảng thời gian tiếp theo, đám thần nhân bắt đầu thảo luận giao lưu, còn Diệp Huyền thì đứng một bên yên lặng nghe.
Mặc dù hiện giờ hắn đã có thể tiến vào đệ tứ trùng của thời không, tuy nhiên hắn vẫn còn nhiều chỗ chưa hiểu lắm, nhất là về thời không chi đạo.
Dần dần, sắc mặt Diệp Huyền trở nên nghiêm nghị.
Bởi lẽ hắn phát hiện, học sĩ ở Thần Nhân tộc đều rất lợi hại. Thực lực có lẽ không quá mạnh nhưng thực sự rất tài giỏi, nhất là có một vài kiến thức bọn họ hiểu rất tường tận.
Đó là một đám người chuyên nghiên cứu tương lai của Thần Nhân tộc!
Cũng bởi vậy nên đám học sĩ này mới có địa vị cao ở Thần Nhân tộc!
Còn nhân loại thì không có những người như vậy!
Đúng lúc ấy, một giọng nói đột nhiên vang lên: “Nhân loại đâu? Nhân loại đâu rồi?”
Nghe vậy, mọi người bèn quay đầu nhìn. Ở phía không xa, một thần nhân trẻ tuổi mỉm cười bước ra. Trông thấy người đó, chúng học sĩ bèn nhíu mày!
Thanh niên kia nhìn Diệp Huyền: “Ngươi là nhân loại?”
Diệp Huyền khẽ cười: “Đúng vậy!”
Thần nhân trẻ tuổi quan sát Diệp Huyền, đoạn lắc đầu cười: “Quả nhiên là sinh vật thấp kém, trông xấu hoắc!”
Diệp Huyền chớp mắt: “Sinh vật thấp kém đang nói ai thế?”
Thần nhân trẻ tuổi lập tức đáp: “Nói ngươi đó!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Đúng là một sinh vật thấp kém đang nói ta!”
Chúng thần nhân: “…”
Thần nhân trẻ tuổi sững sờ, rất nhanh sau đó vẻ mặt hắn ta trở nên hung dữ: “Ngươi dám sỉ nhục ta?”
Diệp Huyền lập tức giơ tay tát.
Bốp!
Mọi người còn chưa kịp phản ứng thì thần nhân trẻ tuổi kia đã bị tát bay đi cả chục trượng!
Chúng thần nhân sững sờ!
Sao đột nhiên lại ra tay vậy?
Bên cạnh Diệp Huyền, Ngạn Tri trầm giọng nói: “Sao ngươi lại đánh thần nhân!”
Diệp Huyền phẫn nộ: “Hắn ta sỉ nhục các ngươi!”
Chúng thần nhân sững sờ!
Sỉ nhục chúng ta ư?
Có sao?
Ngạn Tri nhìn Diệp Huyền: “Hắn ta đang sỉ nhục nhân loại chứ? Sao lại biến thành sỉ nhục chúng ta?”
Diệp Huyền nói: “Nhân loại do thần nhân tạo ra mà?”
Ngạn Tri gật đầu: “Đúng vậy!”
Diệp Huyền nói: “Thế hắn ta sỉ nhục nhân loại thì khác gì sỉ nhục thần nhân?”
Chúng thần nhân: “…”
Ngạn Tri nhíu mày: “Logic này của ngươi có phải hơi sai sai rồi không?”
Diệp Huyền đột nhiên nói: “Có phải ngươi ngứa mắt hắn ta đúng không?”
Ngạn Tri nói: “Ta ngứa mắt hắn ta, nhưng…”
Nói đến đây, nàng ta đột nhiên dừng lại.
Nàng ta vừa nói gì cơ?
Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói: “Ngươi ngứa mắt hắn ta thì ta cũng ngứa mắt hắn ta, Ngạn Tri cô nương, ngươi yên tâm, có chuyện gì thì cứ để ta lo!”
Nói đoạn, hắn bèn xông đến trước mặt nam tử kia, sau đó đánh một quyền lên mặt nam tử.
Uỳnh!
Nam tử kia lại bị đánh bay đi!
Diệp Huyền lại xông lên, vừa đánh vừa mắng: “Cho ngươi chọc Ngạn Tri cô nương tức giận này, ta cho ngươi hay, có gì thì ngươi cứ nhắm vào ta đây, đừng có chọc Ngạn Tri cô nương tức giận…”
Ở một bên khác, Nguyên Thanh nhìn Ngạn Tri: “Ngạn Tri, chúng ta đều ngứa mắt hắn ta, nhưng ngươi lại bảo một nhân loại đi đánh hắn ta như thế có phải hơi quá đáng rồi không?”
Ngạn Tri: “…”
Hết chương 3472.



Bạn cần đăng nhập để bình luận