Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1375: Ép hắn xuất đầu

“Hửm?”

Ở phía xa xa, có một giọng nói vang lên. Ngay sau đó, một nam tử bỗng xuất hiện trước mặt Diệp Huyền và Lý Vân Khởi.

Nam tử đó mặc trường bào màu đen, trên trường bào là một con rồng vàng cực lớn.

Nam tử liếc nhìn Diệp Huyền: “Ngươi là ai!”

Giọng nói của hắn ta đanh thép vô cùng!

Diệp Huyền nói: “Mạc Thu Ngôn.”

Nam tử nhìn về phía Lý Vân Khởi, Lý Vân Khởi nói: “Vừa mới quen thôi, hắn cũng tới Tứ Duy vũ trụ để gặt hái lợi ích.”

Nam tử kia thờ ơ nói: “Hữu dụng?”

Không gian xung quanh hắn rung lên kịch liệt rồi vỡ tan, còn hắn thì chẳng bị làm sao cả!

Nam tử nhìn Diệp Huyền: “Ngươi hấp thụ long uy của ta!”

Diệp Huyền không động đậy, hắn cứ để mặc luồng long uy kia oanh tạc trên người.

Còn ánh mắt Lý Vân Khởi thì thoáng vẻ ngạc nhiên.

Long uy?

Nam tử tên Quân Vô Nhan kia do dự trong chốc lát rồi không ra tay nữa. Hắn ta liếc nhìn Diệp Huyền, chẳng nói chẳng rằng.

Diệp Huyền mỉm cười: “Ngươi cứ thử đi là biết!”

Diệp Huyền mỉm cười: “Không được sao?”

Đời này Diệp Huyền không sợ nhất chính là long uy. Phải biết rằng đã từng có một con cự long từ thời xa xưa hợp nhất với linh hồn của hắn!

Nam tử liếc nhìn Diệp Huyền. Ngay sau đó, một luồng long uy cực lớn trực tiếp xông về phía Diệp Huyền.

Trông thấy cảnh tượng ấy, hai mắt nam tử kia khẽ híp lại.

Quân Vô Nhan xòe lòng bàn tay ra, một ngọc tỉ màu vàng xuất hiện trong lòng bàn tay hắn ta, lẩm bẩm vài câu xong, rất nhanh sau đó không gian gần chỗ ba người kia đột nhiên nứt vỡ.

Ầm!

Quân Vô Nhan thu lại ngọc tỉ: “Đi thôi!”

Nam tử đang định ra tay một lần nữa thì đúng lúc đó, Lý Vân Khởi lên tiếng: “Quân Vô Nhan, đừng quên mục đích của chúng ta!”

Lý Vân Khởi bảo: “Bọn họ đâu?”

Nam tử đó khoảng hơn hai mươi tuổi, tóc xõa trên vai, sau lưng đeo một chiếc cổ cầm. Trong tay hắn ta còn có một ống sáo màu xanh lục.

Diệp Huyền liếc mắt nhìn xung quanh, sau đó hắn cũng rời đi.

Lý Vân Khởi nhìn mọi người rồi nói: “Chư vị, mục đích lần này của chúng ta là giết Diệp Huyền! Chắc chư vị cũng chưa rõ lắm về Diệp Huyền. Vậy thì để ta nói cho mọi người, Diệp Huyền tuổi còn trẻ nhưng kiếm đạo của hắn đã đạt đến Phá cảnh ở thế giới của bọn họ. Ngoài ra, cảnh giới của hắn cũng đã đạt đến Phá Mệnh cảnh, mà trong tay hắn còn có hai thanh kiếm cực kì mạnh. Một là Thiên Tru kiếm, thanh kiếm này sắc bén vô cùng, được xưng là thanh kiếm bén nhất tại Tứ Duy vũ trụ. Nết như gặp người này thì chư vị không nên đối đầu trực tiếp với thanh kiếm ấy.”

Lý Vân Khởi nhìn Diệp Huyền: “Đi thôi!”

Lý Vân Khởi nói: “Thanh kiếm này chủ yếu nhắm vào linh hồn, nó có khả năng khống chế linh hồn. Khi cùng Diệp Huyền giao thủ, các ngươi đừng để hắn phá hủy nhục thân của mình, bằng không thanh kiếm kia của hắn sẽ dễ dàng hủy diệt linh hồn của các ngươi!”

Nói đoạn, hắn bèn tiến vào không gian bị nứt ra kia.

Lúc này, nữ tử tựa bên cây cột bỗng mở mắt, nàng hỏi: “Huyết mạch gì cơ?”

“Huyết mạch?”

Nói đến đây, hắn ta ngừng lại một lát rồi lại tiếp tục: “Có điều sức mạnh chân chính của Diệp Huyền không nằm ở hai thanh kiếm này mà là ở huyết mạch của hắn. Huyết mạch của người này vô cùng kì lạ, một khi Diệp Huyền thi triển huyết mạch, hắn sẽ biến thành một tên điên, sức chiến đấu của hắn cũng tăng vọt một cách bất thường!”

Nói đoạn, hắn ta cũng đi theo Quân Vô Nhan.

Lúc này, nữ tử ngồi trên tảng đá phía không xa bỗng nhiên nói: “Mạnh như vậy sao?”

Lý Vân Khởi gật đầu: “Ta đã từng điều tra rồi, dù có ở Ngũ Duy thì thanh kiếm này cũng được coi là một thần khí, thế nên tốt nhất là chư vị đừng có coi thường uy lực của thanh kiếm ấy. Bằng không, các ngươi có thể sẽ phải trả giá bằng chính tính mạng của mình đấy!”

Lúc này, nam tử đeo đàn cổ bỗng hỏi: “Thế còn Trấn Hồn kiếm thì sao?”

Sau khi tiến vào không gian kia, khung cảnh bèn thay đổi. Ba người tới trước một đại điện không biết tên. Diệp Huyền phát hiện trước tòa đại điện đó có hai nữ tử và một nam tử.

Trông thấy Diệp Huyền và mấy người còn lại tới, nam tử đeo đàn cổ kia liếc Diệp Huyền một cái, hắn ta không nói gì.

Phía đối diện nàng ta là một nữ tử mặc váy dài đang tựa trên một cây cột dài, hai tay khoanh lại như đang nghỉ ngơi.

Ở phía đối diện nam tử đó có một nữ tử đang ngồi trên một hòn đá, hai chân bắt chéo, trên cánh tay nàng ta còn có một dây xích sắt màu đen.

Lý Vân Khởi mỉm cười: “Thiên Mặc, suýt nữa thì ta quên mất, ngươi cũng có huyết mạch đặc biệt nhỉ.”

Nữ tử tên Thiên Mặc kia liếc nhìn hắn ta rồi hỏi: “Huyết mạch của hắn là gì?”

Lý Vân Khởi lắc đầu: “Ta cũng không biết, ta chỉ biết huyết mạch của hắn kinh khủng vô cùng. Một khi hắn sử dụng huyết mạch thì sức chiến đấu sẽ tăng vọt! Thế nên nếu chúng ta ra tay, tốt nhất là phải đánh nhanh thắng nhanh, không được để cho hắn cơ hội thi triển huyết mạch!”

Nói đến đây, Lý Vân Khởi ngừng lại một lat rồi tiếp tục: “Theo những gì ta điều tra thì Huyền Hoàng Đại Thế Giới còn có vài người khác cũng khá mạnh. Mấy người này đều là bạn của tên Diệp Huyền kia, sức chiến đấu của bọn họ cũng không hề thấp. Ngoài ra, cường giả của Lưỡng Giới Thiên cũng đã tới Huyền Hoàng Đại Thế Giới, do vậy chúng ta không thể trực tiếp tấn công vào Huyền Hoàng Đại Thế Giới mà chỉ có thể dụ Diệp Huyền xuất hiện thôi.”

Quân Vô Nhan đột nhiên bảo: “Làm sao để dụ hắn xuất hiện?”

Lý Vân Khởi mỉm cười: “Rất đơn giản, lợi dụng muội muội của hắn!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận