Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3856. Ngươi cùng một giuộc với bọn họ đúng không? (2)



Chương 3856. Ngươi cùng một giuộc với bọn họ đúng không? (2)




Lúc này, một nam tử xuất hiện cách Diệp Huyền khoảng trăm trượng!
Người tới là nghịch hành giả!
Lúc này, cánh tay phải của hắn ta đã khôi phục, vết thương trên người cũng hồi phục được bảy, tám phần!
Nghịch hành giả đột nhiên hạ tay phải xuống, cây trường thương quay ngược mũi thương lại bằng một cách cực kì quỷ dị. Ngay sau đó, cây trường thương xuất hiện trước mặt tử y nữ tử phía xa xa.
Nghịch hành chi lực!
Ở phía xa xa, vẻ mặt tử y nữ tử kia vẫn bình tĩnh. Nàng giơ tay phải lên, sau đó siết chặt. Cái siết tay này khiến cây trường thương kinh khủng kia rơi thẳng xuống tay nàng.
Uỳnh!
Không gian xung quanh tử y nữ tử lập tức bị hủy diệt, thế nhưng nàng không hề lùi lại, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như vậy!
Nàng đã chống đỡ được nghịch hành chi lực của nghịch hành giả, thế nhưng không gian xung quanh nàng thì không thể!
Nghịch hành giả nhìn tử quần nữ tử, sau đó hắn ta xuất hiện bên cạnh Diệp Huyền: “Diệp huynh, không sao chứ?”
Diệp Huyền lắc đầu cười: “Ba tên này không có võ đức gì cả, lại còn đánh hội đồng ta!”
Nghịch hành giả nói: “Trước đó, bọn họ không chỉ đánh hội đồng ta mà còn đánh úp ta, vô liêm sỉ hơn ngươi nhiều!”
Diệp Huyền quay đầu nhìn nghịch hành giả, vẻ mặt kinh ngạc: “Câu nói này của ngươi là nhắm vào bọn họ à? Sao ta cứ cảm giác như đang nhắm vào ta ấy nhỉ?”
Nghịch hành giả nghiêm túc nói: “Ngươi vô liêm sỉ nhưng vẫn còn có giới hạn, còn bọn họ vô liêm sỉ không giới hạn luôn, vẫn khác nhau đó!”
Mặt Diệp Huyền đen lại, nghịch hành giả còn muốn nói gì đó thì hắn vội bảo: “Dừng, chúng ta không nói chuyện này nữa!”
Nghịch hành giả: “…”
Diệp Huyền nhìn ba người bạch y nam tử phía xa xa: “Bọn họ là?”
Nghịch hành giả lắc đầu: “Không biết!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Ngươi không biết?”
Nghịch hành giả gật đầu: “Không biết đến từ đâu! Dù sao thì lúc ta và Thiên Trần đấu nhau, ba tên này đột nhiên xuất hiện rồi đánh úp ta, nếu như ta không trốn nhanh thì chắc toi đời rồi!”
Diệp Huyền liếc nhìn bạch y nam tử, cười nói: “Bạch Trú thành gọi các ngươi tới đấy!”
Bạch y nam tử gật đầu: “Đúng vậy!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Các ngươi là người của Bạch Trú Thành?”
Bạch y nam tử lắc đầu: “Không phải, chỉ lấy tiền của người ta rồi diệt trừ người ta thôi!”
Nghe vậy, Diệp Huyền và nghịch hành giả bèn hiểu ngay!
Mẹ kiếp!
Ba người này được Bạch Trú thành mời tới!
Diệp Huyền liếc nhìn nghịch hành giả: “Xem ra Bạch Trú thành hành động rồi!”
Nghịch hành giả trầm giọng nói: “Chúng ta phải quay về thôi!”
Diệp Huyền nhìn ba người bạch y nam tử: “Bọn họ có cho chúng ta đi không?”
Nghịch hành giả do dự một lát rồi bảo: “Diệp huynh, ta biết ngươi rất giỏi đánh nhau, hay là ngươi ngăn chặn bọn họ, ta về trước, về xong ta dẫn người tới cứu ngươi!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ngươi về dẫn người tới nhặt xác ta thì có!”
Nghe vậy, vẻ mặt nghịch hành giả bèn khựng lại.
Diệp Huyền lắc đầu, mặc dù hắn tự tin nhưng chắc chắn hắn không thể một địch ba, kể cả khi dùng Thanh Huyền Kiếm với huyết mạch chi lực cũng không thể!
Thực lực của bạch y nam tử không thua kém gì nghịch hành giả, còn tử y nữ tử kia cũng rất mạnh, Hắc Diêm cũng không hề yếu!
Đừng nói một địch ba, đến hai người bọn họ đấu với ba người này cũng chưa đủ nữa là!
Ở phía xa xa, bạch y nam tử liếc nhìn Diệp Huyền: “Mục tiêu của chúng ta là hắn ta, nếu như ngươi đi chúng ta cũng sẽ không ngăn cản!”
Diệp Huyền vội vàng hỏi: “Thật à?”
“Đậu má!”
Nghịch hành giả nhìn Diệp Huyền: “Diệp huynh… ngươi đừng có dọa ta!”
Nếu như Diệp Huyền đi, hắn ta sẽ bị đánh hội đồng, mà vừa rồi hắn ta cũng đã bị đánh hội đồng rồi đấy!
Ở phía xa xa, bạch y nam tử gật đầu: “Thật!”
Diệp Huyền hơi do dự.
Trông thấy cảnh tượng ấy, vẻ mặt nghịch hành giả bèn thay đổi: “Diệp huynh, nói cho ta biết ngươi không phải là loại người đấy đi!”
Diệp Huyền nhìn hắn ta: “Ta… ngươi thấy đấy, mục tiêu của bọn họ là ngươi, ta ở lại cũng không ổn cho lắm!”
Nghịch hành giả vội vàng nói: “Có gì mà không ổn? Chúng ta chung hội chung thuyền đấy, đồng môn sư huynh đệ, một giọt máu đào hơn ao nước lã!”
Diệp Huyền nghiêm túc nói: “Trước kia ngươi còn cướp tinh mạch của ta! Ngươi quên rồi hả?”
Nghịch hành giả sững sờ, sau đó nói: “Diệp huynh… đó đâu phải của ngươi? Ta nhớ, tên Ngự Thiên Thần kia…”
Nói đến đây, hắn ta đột nhiên lấy một cái nạp giới ra len lén đưa đến trước mặt Diệp Huyền, đoạn bảo: “Diệp huynh, trước kia chỉ là hiểu lầm, hiểu lầm thôi. Ta vẫn giữ tinh mạch đây, chưa dùng, ngươi lấy đi!”
Diệp Huyền nhận lấy nạp giới, sau đó gào lên: “Ngươi đang làm gì thế hả?”
Nghịch hành giả sững sờ.
Diệp Huyền quát: “Chúng ta đều là người của Vĩnh Dạ thành, phải chung hội chung thuyền, ngươi lại đưa thứ này cho ta, ngươi… ngươi đang sỉ nhục ta đấy ngươi biết không?”
Vẻ mặt nghịch hành giả hóa đá.
Diệp Huyền đau đớn nói: “Chúng ta là đồng môn sư huynh đệ, một giọt máu đào hơn ao nước lã! Thế mà ngươi lại lấy tinh mạch ra để đong đếm tình nghĩa đồng môn giữa chúng ta… Ngươi… ngươi coi Diệp Huyền ta là loại người gì hả? Ta… ta xem thường ngươi! Ta xem thường ngươi!”
Nghịch hành giả trợn mắt há mồm nhìn hắn: “Diệp… Diệp huynh… ngươi cùng một giuộc với bọn họ đúng không?”
Diệp Huyền: “…”
Hết chương 3856.



Bạn cần đăng nhập để bình luận