Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1562: Phù lục

Uỳnh!

Không gian trước mặt nữ phu tử lập tức hóa thành hư vô, một luồng khí vô hình như sóng triều phun ra khắp bốn phía. Chỉ trong chốc lát, không gian trong phạm vi vạn trượng đã trực tiếp hóa thành hư vô.

Có điều lần này, nữ phu tử không hề lùi lại!

Cả hai kẻ tám lạng người nửa cân!

Thế nhưng không chỉ có hoạt tử nhân kia xuất chưởng. Khi nữ phu tử ra tay, hai hoạt tử nhân khác cũng xuất hiện ở hai bên trái phải của nàng. Bọn họ cũng xuất chưởng về phía nữ phu tử!

Rất đơn giản, nhưng lại rất bạo lực!

Nữ phu tử híp mắt, nàng lùi về phía sau nửa bước, hai tay chắp lại. Ngay sau đó, cả người nàng bỗng trở nên hư ảo.

Uỳnh uỳnh!

Người tới chính là Diệp Huyền!

Nói đoạn, nàng túm lấy vai Diệp Huyền rồi đẩy hắn ra xa, khiến hắn phải lùi lại cả trăm dặm!

Một luồng sức mạnh cực lớn đột nhiên bùng phát khiến ba hoạt tử nhân kia phải lùi về phía sau cả trăm trượng. Có điều, nữ phu tử cũng bị đánh bay ra ngoài.

Nữ phu tử trông thấy Diệp Huyền vội bảo hắn: “Đi!”

Giây tiếp theo…

Rất rõ ràng, Nguyên Thiên muốn giết Diệp Huyền trước!

Hai hoạt tử nhân đánh về phía nữ phu tử, nhưng khi gần chạm đến nàng thì nàng lại biến mất.

Diệp Huyền sững sờ, lúc này lí trí bảo hắn hãy đi đi, nhưng sao hắn có thể đi cơ chứ!

Rầm rầm!

Nàng đã tiến vào tam trọng chiều không gian!

Diệp Huyền đỡ lấy nữ phu tử, bên khóe miệng nàng trào máu tươi.

Vụt!

Lúc nàng sắp rơi xuống, một nam tử đột nhiên xuất hiện ngay sau lưng nàng.

Hắn bị đánh bay ngược về phía sau, nhưng tên hoạt tử nhân kia cũng phải lùi lại cả chục trượng. Không chỉ có vậy, trên người hắn ta còn có một vết kiếm chém rất sâu!

Hắn lại định xông lên, thế nhưng còn chưa kịp hành động thì hai hoạt tử nhân đã xuất hiện trước mặt hắn. Một hoạt tử nhân khác thì vẫn đang chặn nữ phu tử.

Một hoạt tử nhân giơ nắm đấm về phía Diệp Huyền. Diệp Huyền khẽ híp hai mắt, rút kiếm chém về phía trước.

Chưa đến lúc bất đắc dĩ thì hắn thực sự không muốn sử dụng huyết mạch chi lực!

Đúng lúc này, ở trong tầng thứ chín, một giọng nói bỗng vang lên: “Nếu tên này chết tại đây thì liệu nữ nhân kia có trừ khử cả ta không nhỉ…”

Uỳnh!

Hắn ta vừa dứt lời thì hai hoạt tử nhân kia lập tức xông về phía Diệp Huyền!

Đôi đồng tử của Diệp Huyền co lại, giây tiếp theo hắn ngửi được khí tức của tử vong!

Ở phía xa xa, Nguyên Thiên bỗng nhiên nói: ‘Giết người này!”

Hoạt tử nhân đó đánh một chưởng vào khoảng không.

Diệp Huyền không đối đầu trực tiếp với đòn tấn công của đối phương mà lợi dụng không gian để tránh sang bên phải khoảng trăm trượng!

Thực lực của hoạt tử nhân trước mặt e là còn hơn cả lục đại cường giả!

Ở phía không xa, Diệp Huyền nhìn hai hoạt tử nhân xông về phía mình, hai mắt hắn bèn đỏ lên.

Không gian trước mặt hắn lập tức co lại, hình thành nên một bức tường không gian kiên cố.

Ầm ầm!

Hai hoạt tử nhân kia giáng từng đòn xuống, bức tường không gian mà Diệp Huyền tạo nên cũng dần nứt vỡ. Mà lúc này, một tàn ảnh bỗng nhiên vụt qua trước mặt hắn.

Diệp Huyền không hề thi triển huyết mạch chi lực, bởi lẽ nếu thi triển huyết mạch chi lực, thần trí của hắn sẽ bị sát ý và lệ khí chiếm trọn.

Diệp Huyền nhón mũi chân phải.

Thế nhưng không ngăn được cũng phải ngăn!

Tuy nhiên, khi đối mặt với lực công kích toàn diện của hai người này, hắn thực sự không chắc liệu có ngăn nổi bọn họ hay không!

Uỳnh!

Một chưởng của hắn ta kết thúc, cùng lúc đó không gian cũng hóa thành hư vô ngay lập tức.

Hoạt tử nhân kia quay đầu nhìn về phía Diệp Huyền. Đúng lúc ấy, Diệp Huyền bỗng nhảy bật lên. Hắn mở lòng bàn tay ra, một lá phù trong suốt bỗng chầm chậm bay lên.

Ở phía không xa, Nguyên Thiên lạnh lùng cười: “Lại còn dùng phù lục nữa? Đúng là vô tri!”

Hắn ta vừa dứt lời thì hai hoạt tử nhân kia đã xông thẳng về phía Diệp Huyền.

Đúng lúc đó, Diệp Huyền bỗng nghiến răng, hắn đè lòng bàn tay xuống: “Diệt!”

Dứt lời, lá phù lục của hắn bỗng rung lên kịch liệt. Giây tiếp theo, cả Linh Giới bèn rung chuyển, bầu trời cũng tối đi, âm u như thể sắp chạm đến đỉnh đầu con người. Một mảnh tinh không sâu không thấy đáy xuất hiện, vô số tinh thần chi lực đang đổ dồn về Linh Giới như những cơn sóng trào. Còn ở phía dưới, mặt đất bỗng nứt ra, vô số dòng nham thạch trào lên, lửa lớn bao trùm khắp Linh Giới!

Khoảnh khắc ấy chẳng khác gì ngày tận thế!

Còn hai hoạt tử nhân kia chưa kịp lại gần Diệp Huyền đã bị một luồng sức mạnh to lớn chặn lại, khiến bọn họ phải lùi mạnh về phía sau!

Ở phía xa xa, Nguyên Thiên nhìn Diệp Huyền bằng ánh mắt kinh ngạc: “Ngươi… phù lục của ngươi là gì vậy?”

Trên không trung, Diệp Huyền cụp mắt nhìn Nguyên Thiên, hắn nói: “Hủy diệt cho lão tử!”

Hắn vừa dứt lời thì lá phù lục bỗng tỏa ra một luồng sáng rực rỡ. Chỉ trong chốc lát, tinh thần chi lực trong tinh không bỗng nhiên xuyên qua không gian và tiến vào Linh Giới. Cùng lúc đó, mặt đất phía dưới và cả sông ngòi, núi non cũng dần đổ vỡ, vô số dòng nham thạch điên cuồng trào dâng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận