Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3148: Chưa biết thực lực chân chính

Nữ tử váy trắng hoàn toàn không để ý đến Sửu thúc mà quay đầu liếc mắt nhìn thanh sam nam tử: "Ta đi đây! Giao hắn lại cho ngươi, nếu hắn chết, ta sẽ giết tất cả các ngươi!"

Nói xong, nàng quay người đi về phía xa.

Thanh sam nam tử vội vàng hỏi: "Ngươi không cân nhắc đến chuyện gia nhập Kiếm Minh sao?"

Nữ tử váy trắng không dừng lại: "Hắn là kiếm chủ của Kiếm Minh sao?"

Thanh sam nam tử cười đáp: "Sau này sẽ phải!"

Nữ tử váy trắng nói: "Đợi hắn lên làm rồi hãy tới nói với ta!"

Nói xong, nàng đã biến mất ở cuối tận cùng tinh không.

Rõ ràng, khi Diệp Huyền làm kiếm chủ thì nàng mới gia nhập vào Kiếm Minh.

Nói rồi, hắn ta nhìn về phía Sửu thúc ở bên cạnh kia, lúc này, Sửu thúc đã hoàn toàn ngu người rồi.

Hắn ta đã sống mấy chục vạn năm rồi đấy!

Lúc này, Nhị Nha bên cạnh hắn ta đột nhiên nói: "Dương ca, nàng ta vẫn khoa trương như vậy!"

Vậy mà hắn ta lại bị người miểu sát!

Nàng chỉ dễ nói chuyện với một người mà thôi, đó chính là Diệp Huyền!

Một nhát kiếm mà đối phương chém ra kia trông tùy tiện đến vậy, thong thả đến vậy...

Thanh sam nam tử lắc đầu cười, nữ nhân này vẫn không dễ nói chuyện như vậy.

Hắn ta chưa từng cảm thấy bản thân mình vô địch nhưng theo quan điểm của hắn ta, trên thế gian này, người có thể giết chết hắn ta sẽ không quá mười người!

Toàn bộ thiện chí và sự dịu dàng của nàng đều chỉ dành cho một mình hắn.

Không đúng!

Hắn ta thật sự không có cách nào chấp nhận được sự thật mình đã bị miểu sát.

Thanh sam nam tử chợt cười hỏi: "Hắn ở Diệp tộc vẫn ổn cả chứ?"

Thanh sam nam tử cười ha ha: "Đúng là rất khoa trương!"

Sửu thúc nhìn về phía hắn ta với vẻ hơi hoang mang: "Nàng ta là ai... ?"

Mà vừa rồi, hắn ta thậm chí còn không có sức đánh trả!

Nhưng tại sao?

"Mạnh?"

"Thiên Mệnh!"

Mà Sửu thúc nghe xong cả người lại hơi run lên, hắn ta nhìn về phía thanh sam nam tử, run rẩy hỏi: "Chỉ sau ngươi?"

Sửu thúc gật đầu.

Nhị Nha và Tiểu Bạch nghe xong mà lắc đầu nguầy nguậy.

Thanh sam nam tử cười hỏi: "Ý ngươi là nữ nhân vừa rồi ấy hả?"

Sửu thúc ở trước mặt thanh sam nam tử có hơi nghi ngờ: "Ngươi thật sự còn mạnh hơn nàng ta sao?"

Người này vô sỉ hơn người kia!

Hai cha con nhà này đều là người không biết xấu hổ!

Thanh sam nam tử cười đáp: "Nàng ta tên là Thiên Mệnh!"

Thanh sam nam tử nghiêm túc nói: "Đúng rồi!"

Sửu thúc nuốt nước bọt: "Ngươi còn mạnh hơn cả nàng ta?"

Thanh sam nam tử cười đáp: "Chuyện đó là đương nhiên rồi!"

Trong mắt Sửu thúc lóe lên vẻ hoang mang: "Chưa từng nghe qua... vậy mà bên ngoài Vĩnh Sinh Giới còn có người mạnh như thế..."

Hai tiểu gia hoa này đều có hơi trợn tròn mắt.

Nghe vậy, Nhị Nha và Tiểu Bạch ở bên cạnh không nhịn được mà liếc mắt nhìn hắn ta...

Thanh sam nam tử cười bảo: "Đúng là rất mạnh, trong vũ trụ hiện nay mà nói thì thực lực của nàng ta chỉ đứng sau ta mà thôi!"

Thanh sam nam tử cười bảo: "Nào, để ta chứng minh cho ngươi xem!"

Nói rồi, hắn ta vỗ một chưởng vào vai đối phương.

Ầm!

Trong nháy mắt, một sợi kiếm khí trực tiếp bảo hộ tâm mạch của Sửu thúc, mà linh hồn vốn đã tan biến của hắn ta lập tức khôi phục lại như thường.

Thanh sam nam tử chớp mắt: "Bây giờ ta phải rút kiếm đây!"

Sửu thức lại quay người bỏ chạy!

Tốc độ của hắn ta cực nhanh, chỉ trong chớp mắt đã biến mất ở cuối tinh không!

Nơi này cách Vĩnh Sinh Giới quá xa, hắn ta hoàn toàn không thể liên hệ được với Diệp Lăng Thiên, vì thế, hắn ta nhất định phải quay về thông báo cho nàng ta để nàng ta chuẩn bị sẵn tâm lý!

Nữ tử váy trắng quá ki quá đáng sợ!

Không thể chơi!

Diệp tộc còn chơi kiểu gì nữa?

Nữ tử váy trắng đã khủng khiếp như thế rồi, mà còn có một thanh sam nam tử nữa...

Ngay khi hắn ta hoàn toàn biến mất, trong đầu chợt lóe lên một suy nghĩ cuối cùng như vậy.

"Diệp tộc ta xong đời rồi!"

Mà Sửu thúc đứng đằng sau đã càng lúc càng hư ảo.

Nói rồi, một đám người đi về phía sâu trong tinh không xa xăm.

Lúc này, Nhị Nha bên cạnh thanh sam nam tử đột nhiên hỏi: "Dương ca, hay là tiêu diệt diệp tộc kia luôn đi?"

Sửu thúc đằng sau nghe vậy, vẻ mặt lập tức cứng đờ.

Thanh sam nam tử lắc đầu cười: "Bỏ đi! Nếu hắn đã không sử dụng Kiếm Chủ Lệnh vậy chứng minh hắn muốn dựa vào bản thân đẻ đối kháng với Diệp tộc, cứ để hắn chơi chút đi!"

Nhị Nha hơi chần chừ sau đó hỏi: "Không phải đã nói Diệp tộc lợi hại hơn Tiểu Huyền Tử quá nhiều hay sao?"

Thanh sam nam tử nghĩ ngợi một lúc rồi quay đầu liếc mắt nhìn, sâu trong ánh mắt hắn ta lóe lên vẻ lo lắng, một lúc sau, hắn ta búng ngón tay về phía bên phải, một sợi kiếm quang trực tiếp chui vào sâu trong tinh không.

Hắn ta xoa cái đầu nhỏ của Nhị Nha, cười bảo: "Đã sắp xếp xong rồi! Đi thôi!"

Nhị Nha gật nhẹ đầu.

Không lâu sau, nhóm người đã biến mất ở nơi xa.

Thanh sam nam tử nở nụ cười sau đó nói: "Chúng ta đi thôi! Đi tìm Tiêu huynh! Làm sao Kiếm Minh này có thể không có hắn ta gia nhập được chứ? Ha ha..."

Sửu thúc: "..."

Thanh sam nam tử nhìn Sửu thúc, cười hỏi: "Ngươi cảm thấy một nhát kiếm này của ta thế nào?"

Bấy giờ, đám người thanh sam nam tử đã xuất hiện trước mặt hắn ta.

Một thanh kiếm không biết đã đâm thủng mi gian của hắn ta từ khi nào!

Mà đúng lúc này, đột nhiên Sửu thúc dừng lại!

Điều quan trọng nhất là cho đến tận bây giờ, Diệp tộc vẫn chưa biết thực lực chân chính của hai người này!...
Bạn cần đăng nhập để bình luận