Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 815: Chỉ Phân Mạnh Yếu

Mặc Vân Khởi nói: "Phát triển rất tốt, đã trở thành đệ nhất học viện tại Thanh Thương giới, mà còn có quan hệ rất tốt với Thương Kiếm tông chúng ta, hiện tại, toàn bộ người của Thanh Thương giới đều lấy việc có thể vào được học viện Thương Lan làm vinh dự!"

Diệp Huyền khẽ gật đầu."Như vậy cũng tốt!"

Mặc Vân Khởi đột nhiên cười nói: "Diệp thổ phỉ, ngươi đi quá nhanh, chúng ta cũng thiếu chút nữa không đuổi kịp ngươi! Nếu như không phải ngươi nhờ người ta đưa cho chúng ta những Tử Nguyên đó thì sợ là cả đời này chúng ta không thể gặp lại nhau."

Diệp Huyền nói: "Tư chất của các ngươi không kém, chỉ cần có đầy đủ tài nguyên, sẽ không thua bất kỳ người nào!"

Mặc Vân Khởi cười hắc hắc."Ta cũng cảm thấy như vậy!"

Diệp Huyền lắc đầu cười một tiếng, cái tên này vẫn luôn láu cá như thế.

Lúc này, Khương Cửu đột nhiên nói: "Các ngươi có dự định gì đây?"

Dự định!

Diệp Huyền nói: "Hiện tại các ngươi đã gia nhập Võ viện?"

Mặc Vân Khởi và những người khác liếc mắt, sau đó Khương Cửu trầm giọng nói: "Ngươi yên tâm, chúng ta sẽ không ra khỏi VỖ viện đâu!"

Quy tắc của thế giới này, chính là cường giả vi tôn, có thực lực sẽ được tôn trọng!

Diệp Huyền khẽ gật đầu, "Trong khoảng thời gian gần đây các ngươi đửng ra khỏi Võ viện, ở bên ngoài có mấy gia hỏa đang dòm ngó tới ta, ta sợ bọn hắn sẽ ra tay với các ngươi!"

Mặc Vân Khởi khẽ gật đầu." Việc này chúng ta hiểu rõ!"

Diệp Huyền nhẹ gật đầu.

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói: "Không có dự định gì, việc hiện tại cần làm chính là trở nên mạnh lên hết sức có thể!"

Diệp Huyền nhẹ gật đầu, sau đó nhìn về phía Chiến Quân."Chiến huynh, ngươi giúp ta một chuyện, tìm giúp ta ở tinh vực này có thể dùng tiền thuê cường giả hay không !"

Từ lúc từ Thanh thành tới đây, bọn họ đều phát hiện được rằng là không có thực lực, tất cả mọi thứ chỉ là mây khói!

Mạnh lên!

Mặc Vân Khởi gật đầu, "Võ viện tương đối thích hợp chúng ta, ngươi cũng biết tất cả chúng ta đều dốt đặc cán mai đối với kiếm!"

Hiện tại thứ hắn không bao giờ thiếu chính là Tử Tinh nguyên.

Nó tàn khốc như vậy đấy!

Tìm giúp đỡ!

Chiến Quân ngây cả người, sau đó nói: "Ngươi muốn thuê người?"

Lần này, hắn không định làm mọi thứ một mình!

Diệp Huyền nói: "Thấp nhất phải là tạo hóa cảnh!"

Chiến Quân đứng dậy." Bây giờ ta đi tìm ngay đây."

Mà lại, hắn đã liên hệ với Thần tộc, nói Thần tộc đưa tới chút Tiên khí !

Chiến Quân suy nghĩ một chút, sau đó nói: "Việc này giao cho ta, chỉ cần có tiền, ta chắc chắn sẽ có rất nhiều cường giả ra tay giúp sức."

Hiện tại đối với bọn hắn mà nói, Võ viện mới là chỗ an toàn nhất.

Giúp đỡ càng nhiều càng tốt!

Mặc Vân Khởi trầm giọng nói: "Bốn người chúng ta thì thực lực của Cửu công chúa rất mạnh, đã tới Nguyên Cảnh, gần cảnh giới Thánh cảnh nhất, thế nhưng. . ."

Bốn người Khương Cửu ngồi vây quanh bàn.

Võ viện, trong một tòa tiểu viện.

Diệp Huyền gật đầu, "Nếu như có thể mà nói, giúp ta tìm xung quanh tinh vực một chút, xem thử có những cường giả là tán tu hay không."

Thần tộc mấy trăm kiện Tiên khí. . . Đối với những cường giả Tạo Hóa cảnh thì những Tiên khí này đã khiến cho bọn hắn máu chiến hơn rồi!

Dù sao, không phải Tạo Hóa cảnh nào cũng có bảo vật của!

Một lúc lâu sau, bọn người Khương Cửu đã về tới Võ viện.

Nói đến đây, hắn do dự một chút, sau đó hỏi, "Vậy thì cấp bậc yêu cầu về các cường giả là gì?"

Hắn đi thẳng một đường, giết vô số cường giả, những linh hồn của cường giả kia đều bị Tiểu Hồn thôn phệ, thế nhưng tài phú bọn hắn mang theo trên người vẫn còn đó !

Diệp Huyền cười nói: "Việc này không cần quan tâm, thứ ta không thiếu nhất chính là tiền!"

Chiến Quân trầm giọng nói: "Loại cường giả cấp bậc này, chắc chắn sẽ cần rất nhiều Tử Tinh nguyên!"

Nói đến đây, hắn lắc đầu cười một tiếng, " Kẻ địch của Diệp thổ phỉ quá cường đại, mấy tên chúng ta chỉ sợ là gánh nặng của hắn!"

Bạch Trạch gật đầu "Vướng víu!"

Khương Cửu yên lặng, vẻ mặt âm u lại.

Lúc này, Kỷ An Chi đột nhiên nói khẽ: "Không nên nghĩ như vậy!"

Mọi người nhìn về phía Kỷ An Chi, Kỷ An Chi nói: "Làm bằng hữu, có thể giúp đỡ, cũng có thể không thể giúp, chỉ cần tận lực là đủ. Việc chúng ta có thể làm bây giờ chính là tu luyện cho thật tốt, chớ nên nghĩ nhiều."

Khương Cửu đứng dậy, "Tu luyện đi!"

Nói xong, nàng và Kỷ An Chi quay người rời đi.

Mặc Vân Khởi nhìn về phía Bạch Trạch."Kỳ thật, ta luôn muốn đè hắn ra mà đánh một trận."

Bạch Trạch khẽ gật đầu, "Ta cũng muốn, vấn đề là, đánh không lại, đành chuyển đối tượng là ngươi vậy!"

Quá nhẹ!

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó thu hồi thanh Hoang U này, như Việt Vô Trần nói, nắm chuôi kiếm này, hắn cũng có cảm giác rằng mình đang nắm không khí.

Việt Vô Trần lắc đầu cười một tiếng, "Ta không am hiểu nhiều về phi kiếm lắm, kiếm này rất thích hợp với ngươi, đừng khách sáo nữa, nhận lấy đi!"

Diệp Huyền lắc đầu."Tiền bối, đây chính là kiếm của ngươi."

Việt Vô Trần nói: "Đây là bội kiếm của ta, tên là Hoang U, cũng là một thanh phi kiếm, nó được chế tạo từ một chất liệu đặc thùi, nhẹ như lông hồng, dối với ngươi mà nói thì thứ này rất hợp với ngươi!"

Diệp Huyền nhìn về phía Việt Vô Trần, "Tiền bối?"

Việt Vô Trần yên lặng.

Diệp Huyền hỏi, "Làm sao vậy?"

Việt Vô Trần trầm giọng nói: "Nếu ngươi chỉ cần một thanh, ta cũng có thể cho ngươi một thanh kiếm cấp bậc Tiên khí, thế nhưng, ngươi lại muốn rất nhiều. . ."

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói: "Ta có khả năng mua."

Việt Vô Trần lắc đầu, "Những thanh kiếm này, Kiếm tông ta chắc chắn sẽ không bán! Bởi vì những thanh kiếm này mà đặt trong tay đệ tử Kiếm tông chúng ta, sẽ phát ra năng lực vô tận, vì vậy tông môn rất coi trọng những thanh kiếm mình có được."

Diệp Huyền khẽ gật đầu, "Đã hiểu rõ."

Đúng lúc này, Việt Vô Trần vung tay phải lên, một thanh kiếm đã xuất hiện trước mặt Diệp Huyền.

Kiếm này dài năm thước, so sánh với những thanh kiếm bình thường khác thì dài hơn một phần ba, lưỡi kiếm cực mỏng, giống như cánh ve vậy.

Trừ thứ đó ra, thanh kiếm này... không có chuôi kiếm!

Diệp Huyền gật đầu." Phải, rất nhiều kiếm!"

Việt Vô Trần nhìn Diệp Huyền đứng ở trước mặt với vẻ mặt hiếu kỳ.

"Ngươi muốn kiếm?"

Sau khi Diệp Huyền trở lại Kiếm tông, lập tức đi tìm Việt Vô Trần.

. . .

Mặc Vân Khởi trong nháy mắt nổi sùng lên. . .

Mặc dù thanh kiếm này không phải là kiếm cấp bậc Tạo Hóa cảnh, nhưng ở bên trong dòng Tiên khí, tuyệt đối là tồn tại cấp bậc đỉnh tiêm.

Việt Vô Trần nhìn thoáng qua Diệp Huyền, "Nhớ kỹ, chớ có ra khỏi thành."

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Diệp Huyền thu hồi Hoang U kiếm, sau đó xếp bằng ngồi dưới đất, chẳng biết tại sao, hắn hiện tại có chút sốt ruột, giống như là có ít chuyện không hay sắp phát sinh!

Lúc này, một âm thanh vang lên trong đầu Diệp Huyền."Nếu ngươi từ bỏ muội muội của ngươi, lĩnh ngộ về kiếm của ngươi sẽ đạt tới mức không thể tưởng tượng nổi. Chấp niệm của ngươi đối với muội muội ngươi sâu bao nhiêu thì kiếm của ngươi sẽ mạnh bấy nhiêu."

Diệp Huyền lắc đầu."Muội muội ta chính là thế giới của ta, vì nàng, ta có thể từ bỏ tất cả, bao gồm cả kiếm! Dĩ nhiên, muội muội của ta cũng không xung đột với kiếm!"

Âm thanh đó lại nói: "Nhưng nếu ngươi từ bỏ nàng, chuyên chú vào kiếm, ngươi sẽ càng mạnh hơn."

Diệp Huyền nói khẽ: "Khi đó, ta sẽ đánh mất đi ý nghĩa vì sao ta tu kiếm. . ."

"Đây là chấp niệm. . ."

"Ồ. . . Chấp niệm thì là chấp niệm đi!"

"Chấp niệm. . . Tức sẽ thành ma!"

"Muốn thành ma thì cứ ma đi!"

"Ngươi nguyện ý thành ma?"

"Ma cùng thần khác nhau ở chỗ nào sao?"

"Ây. . . ở trong suy nghĩ của thế nhân, ma là xấu, thần là tốt!"

"Trong mắt của ta, thứ gọi là ma đầu, không nhất định là phải xấu, mà thứ gọi là thần, cũng không nhât định phải tốt."

"Ngươi nói có lý, vậy thì. . . Ngươi có hứng thú nhập ma hay không?"

"Ma mạnh hay không mạnh?"

"Có, rất mạnh. . ."

Diệp Huyền trầm mặc một lát, sau đó hỏi."Tiền bối là ma sao?"

Âm thanh đó lại nói: "Bọn hắn đều gọi ta là Đại Ma Đầu. . . . . Kỳ thật, ta cảm thấy ta là người tốt."

Diệp Huyền hỏi."Vậy sao ngươi bị giam?"

Âm thanh đó nói: "Người bị nhốt trong thấp này, không phân tốt xấu, chỉ phân mạnh yếu."

Diệp Huyền: ". . ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận