Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3692. Mệnh của ta do ta quyết chứ không phải do ông trời!



Chương 3692. Mệnh của ta do ta quyết chứ không phải do ông trời!




Lúc này, Niệm Chấp đột nhiên nói: “Chấp Pháp Tông chúng ta gặp nguy cơ hủy diệt gì sao?”
Tiêu Hiếu cung kính hành lễ: “Sư tổ!”
Cường giả Chấp Pháp Tông cũng đồng loạt hành lễ: “Tham kiến sư tổ!”
Niệm Chấp đột nhiên nhìn Diệp Huyền, mí mắt Diệp Huyền giật giật, hắn lùi sang bên cạnh Dương Niệm Tuyết. Đối mặt với cường giả như quái vật thế này hắn vẫn nên cẩn thận thì hơn!
Niệm Chấp nhìn Diệp Huyền một lát rồi nói: “Tại sao ngươi muốn hủy diệt Chấp Pháp Tông chúng ta?”
Diệp Huyền nói: “Tiền bối, không phải ta muốn hủy diệt Chấp Pháp Tông các ngươi mà là Chấp Pháp Tông các ngươi muốn cướp kiếm của ta!”
Nói đoạn, hắn bèn nhìn Hư Vọng. Lúc này linh hồn của Hư Vọng đã được khôi phục, hắn sử dụng tâm niệm, Thanh Huyền Kiếm bèn bay đến trước mặt Niệm Chấp: “Chính là thanh kiếm này đây!”
Niệm Chấp nhìn Thanh Huyền Kiếm, hắn ta đang định cầm lấy nhưng không biết vì sao hắn ta lại không làm vậy.
Một lát sau, Niệm Chấp quay đầu nhìn Tiêu Hiếu: “Đầu ngươi có vấn đề hả?”
Tiêu Hiếu sững sờ: “Sư tổ…”
Niệm Chấp nhíu mày: “Ngươi không cảm nhận được sự kinh khủng của thanh kiếm này sao?”
Tiêu Hiếu trầm giọng nói: “Cũng chỉ là một thanh kiếm mà thôi!”
Niệm Chấp nhìn hắn ta: “Ngươi tu luyện lên Vô Đạo cảnh kiểu gì thế?”
Vẻ mặt Tiêu Hiếu có hơi khó coi.
Niệm Chấp thở dài một hơi: “Theo lí mà nói thì Mệnh Tri cảnh phải cảm nhận được nhân quả đáng sợ của thanh kiếm này rồi! Mà sau khi ngươi đạt Vô Đạo cảnh lại không cảm nhận được… Hoặc nói một cách khác, ngươi đã cảm nhận được nhưng vẫn còn tham lam… ôi…”
Tiêu Hiếu trầm giọng nói: “Tiên tổ biết hắn là ai ư?”
Niệm Chấp lắc đầu: “Không phải người chúng ta chọc vào được đâu!”
Tiêu Hiếu siết chặt tay, vẻ mặt hắn ta u ám vô cùng.
Niệm Chấp vừa nới xong thì vẻ mặt các cường giả Chấp Pháp Tông cũng trở nên khó coi!
Sư tổ của bọn họ bảo là không chọc vào được?
Thế thì còn đánh gì nữa?
Niệm Chấp đột nhiên nhìn Diệp Huyền: “Vị tiểu hữu này, người tạo ra thanh kiếm này đang ở đâu vậy? Có phải là Vô cảnh không?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ta không biết nàng ấy đang ở đâu, còn về nàng ấy có phải Vô cảnh hay không thì ta cũng không biết.”
Niệm Chấp trầm mặc một hồi rồi nói: “Tiểu hữu, hay là chúng ta bắt tay làm hòa nhé?”
Bắt tay làm hòa!
Diệp Huyền sững sờ.
Hắn không ngờ lão đầu này lại muốn bắt tay làm hòa!
Lúc này, Tiêu Hiếu ở phía không xa đột nhiên gào lên: “Không được!”
Hắn ta vừa dứt lời thì mọi người đều quay sang nhìn hắn ta. Trung Sơn Vương đi đầu cười lạnh lùng: “Tiêu tông chủ, ngươi đúng là lợi hại, ngươi đang chống lại sư tổ nhà ngươi hả?”
Niệm Chấp nhìn Tiêu Hiếu, Tiêu Hiếu trầm giọng nói: “Sư tổ, Chấp Pháp Tông ta với người này có thù không đội trời chung. Nếu như hôm nay không diệt trừ người này, một khi để người này trưởng thành thì Chấp Pháp Tông chúng ta sẽ gặp nguy mất!”
Niệm Chấp nhìn hắn ta: “Ngươi tưởng ngươi giết được hắn sao?”
Vẻ mặt Tiêu Hiếu dần trở nên dữ dằn: “Tại sao không thể? Chấp Pháp Tông chúng ta còn chưa ra con bài cuối cùng mà, muốn giết hắn cũng đâu hề khó!”
Nói đoạn, hắn ta bèn hành lễ: “Sư tổ, Chấp Pháp Tông chúng ta phát triển đến ngày hôm nay cũng không dễ dàng gì. Chúng ta tu hành đến bước này càng không dễ dàng gì! Hôm nay nếu như diệt trừ Diệp Huyền và Ngôn Bán Sơn thì cường giả Vô Đạo cảnh của Chấp Pháp Tông chúng ta có thể đạt tới Vô cảnh thật sự! Vậy thì Chấp Pháp Tông chúng ta sẽ trở thành thế lực mạnh nhất Đạo Lâm Giới!”
Vô cảnh!
Nghe Tiêu Hiếu nói vậy, các cường giả Vô Đạo cảnh của Chấp Pháp Tông bèn động lòng!
Phải biết rằng Diệp Huyền và Ngôn Bán Sơn đang có truyền thừa của A Đạo Linh. Giết Diệp Huyền là có thể ngăn cản Ngôn Bán Sơn tu luyện lên Vô cảnh, đồng thời cướp được truyền thừa của Ngôn Bán Sơn. Một khi có được truyền thừa, tới khi ấy bọn họ sẽ có cơ hội đạt được Vô cảnh trong truyền thuyết!
Lúc này, Niệm Chấp thở dài một hơi: “Ngươi nghĩ hay quá ha, ngươi có biết kiến thức trong thanh kiếm này đã vượt ngoài phạm trù vũ trụ của chúng ta rồi không? Như vậy cũng có nghĩa là người tạo ra thanh kiếm này thấp nhất cũng phải là cường giả Vô cảnh, mà ở vũ trụ này của chúng ta, cũng chỉ có Quân Đạo Lâm là đạt Vô cảnh, nhưng chắc thanh kiếm này cũng không phải do hắn ta tạo ra, ngươi biết điều này có nghĩa là gì không? Nghĩa là còn có thế giới và cường giả siêu cấp mà chúng ta không biết!”
Trung Sơn Vương đứng bên cạnh Diệp Huyền bật ngón cái: “Đúng là tiên tổ có khác, trí thông minh khác biệt thật! Bái phục!”
Tiêu Hiếu trầm mặc, vẻ mặt hắn ta âm u, không biết đang nghĩ gì.
Lúc này, Niệm Chấp tiếp tục nói: “Con người có lòng tham cũng bình thường thôi, thế nhưng đừng để lòng tham che mắt! Có vài người có thể đối địch, nhưng có vài người tuyệt đối không được đối địch, đạo sinh tồn này ngươi hiểu không?”
Tiêu Hiếu nhìn hắn ta: “Cuối cùng ta cũng hiểu tại sao cả đời này sư tổ chỉ dừng lại ở Bán Bộ Vô cảnh rồi! Bởi vì sư tổ cứ lo đầu lo đuôi, như vậy thì sao thành được đại sự?”
Nói đoạn, hắn ta phẫn nộ chỉ tay lên trời: “Tiêu Hiếu ta không tin mệnh, trừ ta ra thì ta chẳng tin ai hết. Mệnh của ta do ta định chứ không phải do ông trời!”
Vẻ mặt Niệm Chấp khựng lại: “…”
Hết chương 3692.



Bạn cần đăng nhập để bình luận