Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1119: Bọn họ đều là chị dâu sao?

Đế thi!

Trong phần mộ, thi thể của Ma Chủ lẳng lặng đứng trước mặt Diệp Huyền.

Lúc này, xung quanh thi thể của Ma Chủ có một dòng khí màu đen chảy quanh, khí tức tản ra trên người hắn ta cực kỳ mạnh mẽ.

Vị Tri cảnh!

Thực lực của Đế thi này chí ít cũng là Vị Tri cảnh!

Nhìn Đế thi trước mặt, Diệp Huyền im lặng rất lâu, cuối cùng hắn hơi hành lễ: “Tiền bối ủy thác, ta nhất định sẽ khắc sâu trong lòng.”

Nói xong, hắn quay người rời khỏi phần mộ.

Hắn không dẫn Đế thi ra khỏi phần mộ vì trong phần mộ này có âm linh chi khí cực kỳ tinh thuần, có thể luôn nuôi dưỡng nhục thân của Ma Chủ mãi.

Luyện đan!

Diệp Huyền ngồi trước mặt nàng, cười bảo: “Mới thất bại một lần mà thôi, đừng sợ, cứ từ từ!”

Diệp Huyền đi đến trước mặt Tiểu Linh Nhi, hỏi: “Ngươ đang làm gì vậy?”

Tiểu Linh Nhi gật đầu!

Diệp Huyền vung tay phải, trực tiếp xua tan màn khói đặc đó, sương khói tản đi, trước mắt hắn là mảnh vỡ của lò đan rải đầy đất, Tiểu Linh Nhi ngồi trước lò đan, toàn bộ gương mặt nhỏ của nàng đen nhẻm giống như bị nhọ nồi trét qua vậy.

Nghe thế, Tiểu Linh Nhi nhảy bật dậy, nàng hào hứng bảo: “Ngươi cho ta luyện đan sao?”

Tầng sáu, Diệp Huyền đứng trước quan tài băng kia, hắn nhìn quan tài băng rất lâu rồi thấp giọng thở dài, sau đó đang định rời khỏi Giới Ngục tháp, mà lúc này, trong tầng hai bên dưới đột nhiên truyền tới một tiếng nổ.

Tiểu Linh Nhi nhìn Diệp Huyền: “Ngươi không mắng ta sao?”

Tiểu Linh Nhi lau mặt, có hơi chán nản.

Trong lòng Diệp Huyền kinh hãi, vội vàng xuất hiện ở tầng hai, vừa mới đến tầng hai, một làn khói đặc đã phả tới!

Diệp Huyền liếc mắt nhìn xung quanh, sau đó hỏi: “Thất bại rồi?”

Tiểu Linh Nhi vội vàng gật đầu: “Không phải chuyện xấu!”

Tiểu Linh Nhi liếc mắt nhìn Diệp Huyền, có hơi lo lắng vô cùng: “Luyện... luyện đan!”

Diệp Huyền nhẹ nhàng xoa cái đầu nhỏ của Tiểu Linh Nhi: “Chẳng qua, ngươi phải cẩn thận, tuyệt đối đừng làm chuyện gì quá nguy hiểm! Hơn nữa, có vấn đề gì nhất định đừng tự mình làm bậy, phải hỏi ta hoặc đám người Viêm Già tỷ tỷ, biết chưa?”

Diệp Huyền cười đáp: “Cũng không phải ngươi đang làm chuyện xấu!”

Diệp Huyền mỉm cười: “Đương nhiên, đây cũng không phải chuyện xấu, không phải sao?”

Tiểu Linh Nhi nhoẻn miệng cười: “Bây giờ ta đi luôn!”

Tiểu Linh Nhi chớp mắt: “Nàng ta sẽ nói cho ta biết sao?”

Lục Đạo Chân Ngôn này rốt cuộc mạnh cỡ nào?

Nghe được lời của Diệp Huyền, Tiểu Linh Nhi vội vàng gật đầu: “Được!”

Sau một lúc, Diệp Huyền quay người rời đi.

Hắn phát hiện ra Tiểu Linh Nhi tuổi nhỏ nhưng rất ngang bướng, chỉ tạo áp lực đơn thuần là không được, càng không cho nàng làm thì nàng càng có thể làm, hơn nữa sẽ còn lén lút làm, vì thế, hắn quyết định ngăn cản còn không bằng khuyến khích, dùng cách dẫn đường để dạy dỗ nàng.

Thảo nguyên xanh rờn, không thấy điểm cuối.

Diệp Huyền không lập tức về Bắc Cảnh, hắn muốn ở bên Diệp Linh!

Bên ngoài Giới Ngục tháp.

Diệp Huyền cười bảo: “Ngươi luyện đan, nếu có chỗ nào không hiểu thì có thể đi hỏi Liên Thiển tỷ tỷ vừa mới tới, nàng ta chắc hẳn hiểu rất nhiều.”

Trong lòng hắn cũng không rõ nữa!

Vì Liên Thiển không cho hắn thử lung tung!

Nhưng dựa theo suy đoán của hắn thì chắc hẳn nó không yếu, vì dù sao cũng là do chủ tháp để lại cơ mà.

Diệp Huyền đáp với vẻ nghiêm túc: “Sẽ!”

Một lúc sau, hắn đã tới cửa tháp, nhìn Lục Đạo Chân Ngôn kia mà im lặng.

Diệp Huyền sững sờ, sau đó lắc đầu cười.

Nói xong, nàng quay người chạy đi!

Diệp Huyền nắm bàn tay nhỏ của Diệp Linh, hai huynh muội chậm rãi đi như thế, sau lưng hai người là một đàn cừu nhỏ.

Mấy con cừu này đều là do Liên Thiển nuôi!

“Ca!”

Đột nhiên Diệp Linh nhìn về phía Diệp Huyền: “Sau này chúng ta cũng tìm một chỗ như vậy từ từ sống đi, có được không?”

Diệp Huyền cười hỏi: “Ngươi thích nơi này?”

Diệp Linh gật đầu: “Thích! Nơi này không có chiến tranh, không có tàn sát!”

Diệp Huyền liếc mắt nhìn xung quanh, không thể không nói nơi này quả thật rất tốt, đặc biệt là đối với hắn! Quanh năm, hắn vẫn luôn lưỡng lự giữ giết người và bị giết, rất ít được trải qua loại thanh thản dễ chịu này.

Hắn có hơi chán ghét giết chóc!

Nhưng hắn biết rất rõ, hắn nhất định phải tiếp tục giết.

Chỉ có cường giả mới có quyền được chọn trải qua cuộc sống thế nào mà thôi!

Kẻ yếu không có sự lựa chọn!

Rất nhiều người nói cuộc sống bình phàm cũng tốt, nhưng thật ra, cái gọi là cuộc sống bình phàm chỉ là cái cớ tự tìm cho mình, vì hắn ta chỉ có thể trải qua cuộc sống bình phàm.

Chưa từng đạt đến đỉnh phong thì làm gì có tư cách nói bình phàm?

Trên thảo nguyên, hai huynh muội chậm rãi đi.

Dọc theo đường đi, hai huynh muội có nói có cười, một khắc này, cả hai người đều vô cùng vui vẻ!

“Ca... sau này ta có mấy chị dâu?”

“Hả... tại sao lại hỏi như vậy?”

“Ca, ngươi xem, bây giờ có An tỷ, còn có Liên tỷ, trong tháp cũng có mấy vị tiểu tỷ tỷ, còn có Tiểu Cửu tỷ tỷ... mấy tỷ tỷ này, ngươi đều không cần sao?”

Diệp Huyền: “...”

Diệp Linh nghiêm túc nói: “Bọn họ đều sẽ là chị dâu của ta sao?”

Diệp Huyền nghiêm túc nói: “Đừng nói lung tung!”

Diệp Linh hỏi: “Lẽ nào ngươi không thích bọn họ sao?”

Diệp Huyền: “...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận