Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3663. Chúng ta vô địch, ngươi cứ thoải mái!



Chương 3663. Chúng ta vô địch, ngươi cứ thoải mái!




Nghe lão giả nói vậy, sắc mặt mấy người Phàm Giản ở phía dưới bèn mất tự nhiên.
Tài nguyên!
Ban đầu bọn họ cho rằng mình đã đứng trên đỉnh cao của vũ trụ, nhưng hiện giờ xem ra suy nghĩ đó của bọn họ thực sự quá trẻ con!
Cường giả trên thế giới này rất nhiều, chỉ là bọn họ chưa tiếp xúc đến mà thôi!
Giống như trong thế tục, ngươi tưởng ngươi rất giàu có mà không biết, người giàu có nhiều vô số kể!
Con người đừng quá xem trọng chính mình.
Trong thời không thông đạo, Tuyết Sơn Vương đột nhiên bật cười: “Ngươi không đưa thì ta tự lấy vậy!”
Dứt lời, hắn ta đột nhiên biến mất, một luồng sức mạnh to lớn lập tức cuộn trào!
Trước thạch môn, vẻ mặt lão giả lạnh tanh, hắn ta giơ tay lên rồi đầy mạnh xuống!
Uỳnh!
Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, một bóng người rơi xuống từ nền trời.
Là Tuyết Sơn Vương!
Sau khi Tuyết Sơn Vương dừng lại, thời không phía sau hắn ta lập tức hóa thành hư vô!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt tất cả mọi người đều trở nên nghiêm trọng!
Rất rõ ràng, Tuyết Sơn Vương không phải là đối thủ của lão giả kia!
Lão giả này mạnh đến mức độ nào chứ?
Ở phía dưới, Diệp Huyền liếc nhìn lão giả, hắn thấy hơi đau đầu!
Hôm nay bị làm sao vậy?
Sao mà nhiều cường giả siêu cấp xuất hiện quá vậy?
Trước thạch môn, lão giả cúi đầu nhìn Tuyết Sơn Vương ở bên dưới, ánh mắt hắn ta tràn ngập vẻ lạnh lùng: “Châu chấu mà đòi đá voi!”
Tuyết Sơn Vương bật cười ha ha: “Lại đi!”
Dứt lời, hắn ta đột nhiên biến mất.
Trước thạch môn, lão giả nhíu mày. Tiếp đó, hắn ta nhắm hai mắt lại, giơ tay lên chắn.
Uỳnh uỳnh!
Mọi người còn chưa kịp phản ứng thì một luồng sức mạnh to lớn đã ập lên hai cánh tay của lão giả. Lão giả vội lùi về phía sau cả vạn trượng, mà khi hắn ta vừa mới dừng lại thì một bóng người cũng rơi thẳng xuống.
Lão giả ngẩng phắt đầu lên, hắn ta đang định ra tay thì Tuyết Sơn Vương đột nhiên biến mất.
Lão giả nhíu mày, ánh mắt hắn ta thoáng hiện vẻ nghiêm trọng: “Trên cả lăng giá thời không…”
Lúc này, đôi đồng tử của lão giả co lại, chỉ thấy thời không xung quanh hắn ta đột nhiên sụp đổ!
Uỳnh!
Lão giả lại lùi đi vạn trượng!
Sau khi dừng lại, ánh mắt lão giả hiện vẻ dữ dằn. Hắn ta bước lên phía trước một bước, sau đó đánh một quyền!
Uỳnh uỳnh!
Thời không trước mặt hắn ta cuộn trào sau đó tan vỡ!
Thế nhưng Tuyết Sơn Vương không hề ở trong thời không đó!
Lão giả lại nhíu mày, liếc nhìn xung quanh. Lúc này, một quyền ấn xuất hiện trước mặt hắn ta. Hắn ta phản ứng vô cùng nhanh, quyền ấn vừa xuất hiện là hắn ta đã xuất quyền!
Uỳnh uỳnh!
Quyền ấn đã bị một quyền của hắn ta đánh tan!
Mà lúc này, lão giả đột nhiên quay người, đánh một chường.
Rầm!
Thời không quanh đó cả chục vạn trượng lập tức sụp đổ!
Ở phía dưới, vẻ mặt mấy người Diệp Huyền thay đổi, bọn họ thi nhau lùi lại. Rất rõ ràng, để giết Tuyết Sơn Vương, lão giả này hoàn toàn không quan tâm đến sự sống chết của Táng Vực!
Mấy người Diệp Huyền lùi lại khoảng mấy chục vạn trượng, còn Tuyết Sơn Vương thì xuất hiện ở chỗ cách lão giả ngàn trượng. Lão giả nhếch miệng tỏ vẻ trào phúng: “Ngươi tưởng mình có thể lăng giá thời không là giết được ta sao? Đúng là nực cười!”
Nói đoạn, hắn ta bèn bước lên trước một bước. Một bước này lấy hắn ta làm trung tâm, thời không xung quanh bắt đầu bùng cháy!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt mấy người Diệp Huyền bèn thay đổi, lão đầu này thực sự không hề quan tâm đến sống chết của Táng Vực!
Cứ đánh thế này thì Táng Vực sẽ tiêu tan mất!
Ở phía xa xa, Tuyết Sơn Vương đột nhiên xòe tay ra. Chỉ trong chớp mắt, một cái khiên băng mờ ảo đã xuất hiện trước mặt hắn ta. Khiên băng vừa xuất hiện thì một quyền ấn đã ập tới!
Rầm rầm!
Thời không xung quanh Tuyết Sơn Vương lập tức bị nghiền nát, Tuyết Sơn Vương bay đi hàng ngàn trượng. Khi hắn ta vừa mới dừng lại thì lão giả kia lại xuất hiện trước mặt hắn ta!
Đôi mắt Tuyết Sơn Vương thoáng hiện lệ khí. Hắn ta không lùi, ngược lại còn tiến công, bước lên phía trước một bước, sau đó đánh một quyền!
Uỳnh uỳnh!
Tuyết Sơn Vương bị đánh vào vực thẳm thời không. Cùng lúc đó, thời không xung quanh đó mấy trăm vạn trượng cũng biến thành một màu đen. Không chỉ có vậy, dư chấn từ sức mạnh của lão giả và Tuyết Sơn Vương còn không ngừng lan tràn khắp bốn phía!
Cả Táng Vực đều bị trọng thương!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt mấy người Phàm Giản và Cổ Sầu bèn trở nên khó coi!
Thực ra dù là mấy người Phàm Giản hay Ác tộc thì đều không mong muốn vũ trụ này bị hủy diệt, bởi lẽ với bọn họ mà nói thì vũ trụ này chính là nhà!
Do vậy khi Tuyết Sơn Vương và Cổ Sầu đại chiến, hai người đều vào thế giới thời không ở tít xa!
Mà hiện giờ, lão giả này đánh như vậy thì không bao lâu nữa, Táng Vực sẽ hoàn toàn bị hủy diệt!
Lúc này, Cổ Sầu đột nhiên nhìn Diệp Huyền, hắn ta do dự một lát rồi nói: “Diệp huynh, có thể giúp chúng ta bảo vệ thời không này không?”
Diệp Huyền liếc nhìn lão giả đang giao thủ với Tuyết Sơn Vương: “Nếu như bọn họ không dừng tay thì chúng ta cũng chẳng bảo vệ được đâu!”
Cổ Sầu trầm mặc.
Mặc dù Thanh Huyền Kiếm trong tay Diệp Huyền có thể khôi phục thời không, thế nhưng như lời hắn nói, nếu như Tuyết Sơn Vương và lão giả kia không dừng tay, dù là Thanh Huyền Kiếm cũng chẳng bảo vệ được Táng Vực!
Đúng lúc ấy, Tuyết Sơn Vương ở phía xa xa đột nhiên dừng lại, hắn ta nhìn lão giả: “Đổi nơi khác không?”
Rất rõ ràng, hắn ta cũng không muốn hủy diệt Táng Vực!
Hết chương 3663.



Bạn cần đăng nhập để bình luận