Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1643: Chắc chắn

Tiểu Linh Nhi đang nói chuyện với ai vậy?

Diệp Huyền nghi hoặc trong lòng, hắn đi qua, Tiểu Linh Nhi che cái hộp lại, xoay người nhìn hắn, chớp mắt.

Diệp Huyền cười nói: “Nói chuyện với ai vậy?”

Tiểu Linh Nhi chớp mắt vài cái rồi hơi cúi đầu.

Diệp Huyền cười nói: “Không thể nói sao?”

Tiểu Linh Nhi khẽ nói: “Bí mật!”

Diệp Huyền xoa nhẹ đầu nàng, cười nói: “Được! Ca ca không hỏi nữa!”

Tiểu Linh Nhi liên tục gật đầu.

Tầng thứ chín nói: “Có thể nói như vậy. Có điều sợi bản nguyên tử khí này sẽ có thời gian tiêu hao, đương nhiên là không thể đến mười mấy năm.”

Diệp Huyền có chút nghi hoặc, hắn nhìn Tiểu Linh Nhi: “Ngươi lấy bản nguyên tử khí này từ đâu ra?”

Lúc này, tầng thứ chín đột nhiên nói: “Ngu ngốc, đây là bản nguyên tổ khí, có một sợi bản nguyên tử khí ở đây, nàng ta có thể sản sinh ra loại tử khí này không ngừng. Đương nhiên là có chênh lệch không nhỏ với bản thể Linh Tổ. Nhưng mà trong thiên địa này, đây là loại tử khí cực kỳ hiếm thấy lắm rồi đấy!”

Bản nguyên tử khí!

Tiểu Linh Nhi chớp mắt rồi lòng bàn tay nàng mở ra, một luồng tử khí hiện ra trong tay nàng.

Tiểu Linh Nhi gật đầu.

Diệp Huyền khẽ nói: “Chúng ta còn bao nhiêu tử khí?”

Tiểu Linh Nhi nói: “Bạch!”

Diệp Huyền có chút khó hiểu: “Đây là?”

Tử khí!

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ta hiểu rồi!”

Lúc trước Tiểu Linh Nhi được hai cái hộp, không cần phải nói, bản nguyên tổ khí này chắc chắn chính là lấy được từ trong hộp.

Diệp Huyền có chút kích động nói: “Cũng chính là nói, Tiểu Linh Nhi có thể lợi dụng sợi bản nguyên tử khí này để sản sinh ra vô số tử khí?”

Lúc này tầng thứ chín đột nhiên nói: “Đừng để nữ nhân bên ngoài biết nàng ta có bản nguyên tổ khí, nữ nhân này rất khao khát loại tử khí này, cẩn thận một chút!”

Diệp Huyền nói: “Là tiểu gia hoả màu trắng hả?”

Nghe vậy Diệp Huyền đã hiểu.

Tầng thứ chín trầm mặc một lát rồi nói: “Tiểu tử, nói thật lòng, ta rất thích tính cách của ngươi. Cả đời này chuyện gì cũng có thể làm, nhưng không thể làm chuyện thiệt thòi. Điểm này ngươi rất giống với ta.”

Tầng thứ chín nói: “Ngươi cũng đừng quá lo lắng, phòng bị một chút là được, nàng ta đã chứng kiến thực lực của nữ tử váy trắng, sẽ không ngu xuẩn hại ngươi như vậy đâu!”

Một lát sau, Diệp Huyền rời khỏi Giới Ngục tháp, hắn nhìn Tiểu Đạo cô nương trước mặt nói: “Tiểu Đạo cô nương, di tích thời tiền sử mà ngươi nói rốt cuộc là nơi nào? Có nguy hiểm không?”

Tầng thứ chín nói: “Không được, người này quá thần bí! Trước đó nàng ta cư xử rất đúng mực với nữ tử váy trắng, rất không đơn giản!”

Một lát sau, Diệp Huyền trầm giọng nói: “Được, ta cho ngươi ba trăm sợi tử khí!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Tiền bối có thể cảm nhận được thực lực của nàng ta không?”

Diệp Huyền liếc nhìn Tiểu Đạo rồi nói: “Tiểu Đạo cô nương, ngươi gọi là Tiểu Đạo, mà tiệm cầm đồ của ngươi lại gọi là tiệm cầm đồ Thiên Đạo, ngươi không phải là Thiên Đạo chi linh gì chứ?”

Tiểu Đạo mở miệng nhỏ ra, trong lòng thoáng vui vẻ, tử khí tràn vào trong miệng nàng, rất nhanh sắc mặt nàng đã lộ ra vẻ say sưa.

Nói xong hắn búng tay một cái, ba trăm sợi tử khí rơi xuống trước mặt Tiểu Đạo.

Diệp Huyền gật đầu: “Ta sẽ cẩn thận.”

Tiểu Đạo mỉm cười: “Ngươi yên tâm, chỗ đó sẽ không làm ngươi thất vọng!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ba trăm sợi tử khí không phải là một con số nhỏ!”

Tiểu Đạo cười mà không nói.

Diệp Huyền cười nói: “Tiền bối, ngươi không làm khó ta cũng là vì nữ tử váy trắng sao?”

Diệp Huyền: “...”

Lúc này tầng thứ chín lại nói: “Có điều da mặt của ta cũng không dày bằng ngươi, rất nhiều lúc ngươi hoàn toàn không biết xấu hổ.”

Diệp Huyền cười ha ha: “Xem ra tiền bối cũng là người có cá tính!”

“Thiên Đạo?”

Tiểu Đạo chớp mắt, lắc đầu cười: “Ta không phải Thiên Đạo, Thiên Đạo chân chính đã ngủ say trong dòng sông dài lịch sử rồi, về phần thân phận và lai lịch của ta, ngươi phải cho rất nhiều tiền ta mới có thể nói với ngươi!”

Diệp Huyền lắc đầu: “Ta nghèo lắm!”

Tiểu Đạo cười ha ha một tiếng: “Ngươi cũng không nghèo, bảo vật của ngươi tùy tiện lấy ra một món cũng có giá trị liên thành.”

Diệp Huyền cười rồi nói: “Tiểu Đạo cô nương, ngươi có bảo vật gì đặc biệt hay không? Để ta mở mang tầm mắt chút đi!”

Tiểu Đạo chớp chớp mắt: “Ngươi sẽ không cướp đấy chứ?”

Diệp Huyền lắc đầu: “Cô nương nói đùa sao! Làm sao ta dám cướp của ngươi?”

Tiểu Đạo cười ha ha một tiếng rồi lòng bàn tay nàng mở ra, một cây bút lông dài hiện ra trong lòng bàn tay nàng.

Diệp Huyền vội vàng hỏi: “Đây là vật gì vậy?”

Tiểu Đạo mỉm cười: “Vật này tên là Thiên Đạo Bút, đã từng là bảo vật tuỳ thân của Thiên Đạo tối cao, cây bút này rất lợi hại.”

Diệp Huyền hỏi: “Lợi hại ra sao?”

Miệng Tiểu Đạo khẽ nhếch lên: “Cây bút này đại diện cho ý chí của Thiên Đạo, có thể dễ dàng điều động sức mạnh của chúng sinh trong chư thiên vạn giới cho riêng mình dùng, cũng có thể phán sinh tử của chư thiên vạn giới, đầu bút này có thể dễ dàng chặt đứt một kỷ nguyên vũ trụ.”

Diệp Huyền khẽ nhíu mày: “Khoa trương vậy sao?”

Tiểu Đạo cười nói: “Cái này cũng không phải khoa trương, thứ này thật sự rất lợi hại.”

Diệp Huyền nói: “Làm mẫu một chút xem?”

Tiểu Đạo lắc đầu: “Không thể thử!”

Diệp Huyền có chút khó hiểu: “Vì sao?”

Tiểu Đạo khẽ nói: “Bút này là Thiên Đạo Bút, chỉ có Thiên Đạo mới có thể sử dụng được, hoặc là Thiên Tuyển Chi Tử do Thiên Đạo tán thành cũng được, người bình thường không cách nào kích hoạt được nó! Tất nhiên là ta có thể, nhưng mà đang yên đang lành ta thử nó làm gì?”

Diệp Huyền do dự một chút rồi nói: “Để ta thử xem?”

Tiểu Đạo nhìn Diệp Huyền: “Ngươi sao?”

Diệp Huyền gật đầu: “Ta cảm thấy vận khí của mình rất tốt, không chừng chính là Thiên Tuyển Chi Tử trong truyền thuyết!”

Tiểu Đạo cười ha ha một tiếng: “Ngươi thật thú vị, được, cho ngươi thử xem! Nếu ngươi có thể kích hoạt được nó, ta sẽ tặng nó cho ngươi!”

Nghe vậy mí mắt Diệp Huyền giật giật: “Ngươi chắc chắn chứ?”

Tiểu Đạo điểm đầu: “Chắc chắn!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận