Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3201: Không muốn đối đầu trực diện

Bọn họ đã đánh giá thấp Diệp Huyền rồi!

Đã đánh giá quá thấp hắn!

Cái tên này không phải một bình hoa bày ra cho có, hắn là một cường giả thực sự!

Thiên Diệp là cường giả Đăng Thiên cảnh đấy, hơn nữa còn là cường giả Đăng Thiên cảnh lão làng!

Thế mà Diệp Huyết suýt nữa đã miểu sát hắn ta!

Chuyện này kinh khủng cỡ nào chứ?

Khoảng khắc ấy, Kiều Ngữ bỗng thấy hoang mang.

Thế nhưng nàng ta đã không còn đường lui nữa rồi.

Nếu như không có đường bạch quang kia, một kiếm ban nãy của hắn đã có thể hủy diệt Thiên Diệp rồi!

Diệp Huyền nhìn phía sau Thiên Diệp, cách hắn ta không xa có một lão giả bước ra.

À không, phải nói là đã đánh giá thấp Diệp Huyền một cách nghiêm trọng!

Đáng tiếc!

Tất cả mọi người đều đánh giá thấp Diệp Huyền!

Lão giả nhìn các cường giả Kiếm Minh, khẽ nói: "Không ngờ Thiên Tộc ta cũng có ngày bị người ta kéo đến cửa đánh!"

Ở phía dưới, Thiên Diệp nhìn chằm chằm Diệp Huyền: "Tẩm ngẩm tầm ngầm mà đâm chết voi!"

Lão giả này tóc bạc phơ, trông cực kì già nua!

Bao gồm cả hắn ta!

Tẩm ngẩm tầm ngầm mà đâm chết voi!

Mà chỉ khi thuấn sát Thiên Diệp, sĩ khí của Thượng Cổ Thiên Tộc mới tụt dốc.

Lão giả nhìn hắn ta: "Suýt nữa bị một tiểu tử hơn hai mươi tuổi miểu sát, ngươi thấy thế nào?"

Diệp Huyền liếc nhìn đường bạch quang xung quanh Thiên Diệp, trong lòng thầm than tiếc thật.

Sắc mặt Thiên Diệp khó coi vô cùng.

Ban nãy người ra tay cứu Thiên Diệp chính là lão giả!

Thiên Diệp ở bên cạnh trầm giọng nói: "Nhị thúc!"

Xin lỗi?

Diệp Huyền mỉm cười: "Ta muốn xin lỗi Thiên Diệp tộc trưởng!"

Ở phía xa xa, Kiếm Điên nhìn Kiếm Mộc bên cạnh: "Thiếu chủ đang ra vẻ hả?"

Thiên Diệp hành lễ: "Nhị thúc dạy phải!"

Lão giả bên cạnh Thiên Diệp mỉm cười: "Giết người cũng không được bừa bãi. Tiểu tử này, ngươi không có võ đức gì cả!"

Lão giả thở dài: "Ta đã từng bảo ngươi là đừng có coi thường người khác! Ngươi ấy! Cứ không chịu nghe, giờ đã thấy thiệt chưa?"

Xin chết!

Nói đoạn, Diệp Huyền bèn chĩa kiếm về phía lão giả: "Thượng Cổ Thiên Tộc, các ngươi muốn giết ta cơ mà? Giờ ta ở ngay đây đây, tới đi, ta xin chết đó!"

Diệp Huyền bật cười ha ha: "Lão già, các ngươi đều muốn giết chết ta mà còn đòi ta phải có võ đức? Võ đức con mẹ nhà ngươi ấy chứ!"

Lão giả quay đầu nhìn Diệp Huyền phía không xa, cười nói: "Tiểu tử, ngươi rất ưu tú đó! Mới trẻ vậy mà đã có thực lực Đăng Thiên cảnh, không đơn giản đâu!"

Kiếm Mộc: "..."

Nghe Diệp Huyền nói vậy, Thiên Diệp tức gần chết!

Hắn ta nhìn chằm chằm Diệp Huyền, ánh mắt sắc như có thể giết người!

Nghe vậy, mọi người bèn sững sờ.

Mọi người: "..."

Diệp Huyền nhìn Thiên Diệp, nghiêm túc nói: "Xin lỗi, ta không biết ngươi lại yếu như vậy, nếu như biết trước ngươi yếu thế, ban nãy ta đã không cần cố vậy rồi!"

Lão giả nhìn hắn, cười hỏi: "Xin lỗi gì cơ?"

Diệp Huyền vừa dứt lời thì các kiếm tu lập tức huyết dịch sôi trào, đồng loạt gào lên: "Xin chết! Xin chết!"

Tiếng hô của bọn họ như sấm rền vang vọng khắp trời cao!

Xin chết!

Không thể không nói, giờ khắc này khí thế của mấy người Diệp Huyền nhanh chóng lên đến đỉnh cao!

Ban đầu các kiếm tu đều cho rằng hắn cần được bọn họ bảo vệ!

Tuy nhiên lại không phải thế!

Thiếu chủ nhà bọn họ không những đạt tới Đăng Thiên cảnh mà còn có thể miểu sát cường giả Đăng Thiên cảnh!

Khí thế, lúc này, không chỉ kiếm tu Kiếm Minh hưng phấn, Lâm Tiêu và Ngôn Chân Khanh cũng hưng phấn vô cùng!

Phải biết rằng, giờ Diệp Huyền mới bao nhiêu tuổi!

Tuy nhiên, thực sự thì bọn họ không đông người bằng đối phương. Do đó, một vài người vẫn xông được tới trước mặt Diệp Huyền!

Các kiếm tu Kiếm Minh xung quanh bèn xông ra!

Ở phía dưới, Kiếm Si đột nhiên nói: "Ngăn bọn họ lại!"

Diệp Huyền không chết thì bọn họ khó lòng an yên!

Hiện giờ bọn họ đã không còn đường lui nữa rồi!

Kiều Ngữ và Lý Đạo Nhiên nhìn nhau, ngay sau đó hai người cũng đưa các cường giả xông về phía Diệp Huyền!

Suýt chút nữa thì hắn ta đã bị Diệp Huyền giết, với hắn ta mà nói đây là một sự sỉ nhục!

Sự sỉ nhục này chỉ có cách lấy mạng Diệp Huyền thì mới xóa sạch được!

Nghĩ đến đây, Thiên Diệp đột nhiên gào lên: "Tộc binh đâu!"

Dứt lời, hơn ba mươi luồng khí tức lớn mạnh xông lên từ trong Thượng Cổ Thiên Tộc, tất cả đều là cường giả Hư Vô cảnh đỉnh phong!

Thiên Diệp nhìn chằm chằm Diệp Huyền: "Giết!"

Dứt lời, hơn ba mươi người kia lập tức xông về phía Diệp Huyền!

Ngoài ra, còn hai cường giả Đăng Thiên cảnh xông về phía hắn nữa!

Rất rõ ràng, Thiên Diệp muốn giết chết Diệp Huyền trước!

Lúc này, hắn ta đột nhiên nhìn Kiều Ngữ và Lý Đạo Nhiên trên tầng mây: "Ra tay!"

Nhục nhã!

Phía đối diện Diệp Huyền, sắc mặt Thiên Diệp khó coi vô cùng!

Đánh bại cường giả Đăng Thiên cảnh và miểu sát cường giả Đăng Thiên cảnh là hai khái niệm khác nhau!

Phía xa xa, các cường giả Thượng Cổ Thiên Tộc thì tỏ vẻ thận trọng!

Nghĩ đến đây, Lâm Tiêu và Nhan Chân Khanh lại càng hưng phấn hơn!

Hắn còn trẻ như vậy mà đã có thực lực có thể giết cường giả Đăng Thiên cảnh, nếu để hắn tiến bộ thêm một khoảng thời gian nữa...

Kiếm Si thì lao thẳng tới chỗ Kiều Ngữ!

Lý Đạo Nhiên thì xông về phía Diệp Huyền!

Có điều, tốc độ của hắn ta lại chậm đi!

Hắn ta vẫn chưa quên uy lực trong đường kiếm ban nãy của Diệp Huyền đâu!

Hắn ta không muốn đối đầu trực diện với Diệp Huyền!
Bạn cần đăng nhập để bình luận