Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 385: Lừa Gạt

Không chỉ tiền thưởng, một khi giết Diệp Huyền, bọn hắn có thể tiến vào Khương quốc, Ninh quốc, Đường quốc, muốn làm gì thì làm, hơn nữa, còn có Thương Lan học viện, Thương Lan học viện hiện tại, cũng có không ít tài sản, hơn nữa còn có cực phẩm linh mạch. Có thể nói, người muốn Diệp Huyền chết, rất rất nhiều!

Cảnh nội Khương quốc, trên một mảnh bình nguyên, ba nhánh dong binh đoàn đang chạy tới đế đô Khương quốc.

Ở Trung Thổ Thần Châu, có thập đại dong binh đoàn, mà ba nhánh dong binh đoàn trước mắt này, chính là ba nhánh dong binh đoàn xếp ba vị trí đầu ở Trung Thổ Thần Châu.

Phân biệt là Hoàng Tuyền dong binh đoàn, Vương Giả dong binh đoàn, Cuồng Sư dong binh đoàn.

Ba nhánh dong binh đoàn, ngoại trừ đoàn trưởng của bọn hắn, nhân số thành viên cộng lại vừa đến 30!

Trong đó, bên trái chính là Cuồng Sư dong binh đoàn, Cuồng Sư dong binh đoàn chỉ có mười hai người, mười hai người này, đều là Thần Hợp cảnh đỉnh phong, khí tức hùng hậu, trong đó có vài khí tức, càng là vượt khỏi phạm trù Thần Hợp cảnh.

Mười hai người đều thân mặc khôi giáp màu ám hắc, trên khôi giáp, có lưu quang quấn quanh. Mà bên hông bọn hắn, mỗi người đều đeo một thanh trường đao màu đen sẫm, đao dài khoảng bốn thước, mỗi chuôi đao đều tản ra một đạo đao mang như sương lạnh.

Sau lưng mười hai người, là một mặt khiên tròn màu đen đặc, dường như khiên tròn dùng lân phiến gì đó chế tạo thành, viền sắc bén, uyển như lưỡi đao.

Đều là chân giai thượng phẩm.

Một loại yêu thú có tốc độ cực nhanh, bắt đầu chạy, nhanh hơn gió mạnh, tốc độ còn trên Hắc Diễm Mã.

Bên phải là Vương Giả dong binh đoàn, chỉ có mười người, khí tức của mười người còn mạnh hơn Cuồng Sư dong binh đoàn.

Tật Phong Lang!

Ngoài ra, dưới thân mười hai người, đều cưỡi Hắc Diễm Mã, có điều, hình thể của Hắc Diễm Mã này phải lớn hơn kỵ của đạo binh Thương Lan một vòng.

Ở Trung Thổ Thần Châu, cái tên này phi thường nổi danh, bởi vì, hắn chính là đệ tam yêu nghiệt bảng!

Chân giai thượng phẩm!

Đoàn trưởng Vương Giả dong binh đoàn là một nam tử bạch y, rất trẻ trung, chỉ có hai mươi tuổi, họ Vương tên Giả!

Mà đoàn trưởng Cuồng Sư dong binh đoàn là một tên mập mạp, tên là Cuồng Sư, hình thể khổng lồ, ít nhất khoảng ba trăm cân, hắn cũng không mặc áo, một thân thịt mỡ không giữ không lưu hiển lộ trong không khí, mà trên ngực hắn, có hoa văn một đầu cuồng sư muốn phệ người!

Trang bị mười hai người đang mang, đều là chân giai thượng phẩm.

Dưới thân mười người, cũng đều có một đầu yêu thú, nhưng không phải Hắc Diễm Mã, đám yêu thú này có hình dạng như sói, tứ chi dài, lại vô cùng tráng kiện, mỗi một lần chạm đất, đều sẽ lưu lại trên mặt đất một dấu chân thật sâu.

Giữa Cuồng Sư dong binh đoàn và Vương Giả dong binh đoàn, chính là Hoàng Tuyền dong binh đoàn xếp thứ nhất ở Trung Thổ Thần Châu.

Mười người thân mặc kim giáp, cầm trong tay kim thương, sau lưng mỗi người đều đeo một thanh trường cung màu vàng, Ngoài ra, trên cánh tay mười người này, cột từng mũi tên nhỏ màu vàng...

Nhân số không nhiều, bao gồm cả đoàn trưởng, chỉ có chín người, thế nhưng lại có tiếng tăm lừng lẫy ở Trung Thổ Thần Châu, ngay cả một vài thế lực đỉnh tiêm cũng không dám tùy tiện trêu chọc. Thậm chí còn có lời đồn, Hộ Giới Minh đã từng mời chào nhánh dong binh đoàn này...

Vương Giả!

Vương Giả, sinh ra đã là Vương Giả! Đây là câu nói cửa miệng của hắn.

Lúc còn cách đế đô Khương quốc không đến trăm dặm, đoàn trưởng Hoàng Tuyền dong binh đoàn đột nhiên dừng lại, sau lưng nàng, chín người đồng thời dừng lại.

Mà đoàn trưởng Hoàng Tuyền dong binh đoàn, là một nữ tử, không biết tính danh, mang khăn che mặt, không nhìn thấy dung nhan chân thực.

Kỹ càng đến khiến người tê cả da đầu, ngay cả một ngày Diệp Huyền ăn cái gì cũng ghi chép rõ ràng...

Mà chín người hoàn toàn không có khí tức, căn bản không nhìn được sâu cạn!

Vương Giả nhìn về phía nữ tử:

Trong chín người, có nam có nữ, đều thân mặc tố y, đầu đội mũ rộng vành, phía sau là một áo choàng màu xám trắng.

- Thực lực của người này, không xứng với tiền thưởng cao như thế, trong này có bẫy.

Nữ tử thu hồi quyển trục:

- Có vấn đề?

Dưới thân bọn hắn, chỉ là một con ngựa, một thớt ngựa bình thường...

Một lát sau, nữ tử thu hồi quyển trục, ngẩng đầu nhìn về phía đế đô Khương quốc:

- Mười chín tuổi, Kiếm Hoàng, trên thân có hai thanh kiếm Thiên giai, kiếm kỹ không rõ, thấp nhất là Thiên giai, tám phần mười là trên Thiên giai, hai loại kiếm ý, một công một thủ...

Nói đến đây, nàng khẽ nhíu chân mày.

Một đường không nói chuyện, ba nhánh dong binh đoàn chạy thẳng đến đế đô Khương quốc, mục tiêu, chính là Diệp Huyền.

Nữ tử mở ra quyển trục, bên trong, đều là tư liệu về Diệp Huyền.

Đoàn trưởng Hoàng Tuyền dong binh đoàn đưa tay phải ra, trong đám mây ở chân trời, một quyển trục rơi xuống, rất nhanh, quyển trục kia vững vàng rơi xuống trong tay nàng.

Mà lúc này, Cuồng Sư dong binh đoàn và Vương Giả dong binh đoàn cũng dừng lại, sau đó dồn dập nhìn về phía đoàn trưởng Hoàng Tuyền dong binh đoàn.

Vương Giả nhíu mày:

- Hộ Giới Minh có âm mưu?

Nữ tử không nói gì, mà Cuồng Sư ở một bên khác đột nhiên nói:

- Không quản bọn hắn âm mưu gì, xử lý hắn trước rồi hãy nói, Hộ Giới Minh rõ ràng sẽ không quỵt nợ!

Nữ tử không để ý tới Cuồng Sư, mà nhìn về phía cách đó không xa, không chỉ nữ tử, tất cả mọi người giữa sân đều ngẩng đầu nhìn về phía đối diện không xa, nơi đó, một nam tử đang đi tới, nam tử thân đeo hộp kiếm, trong tay cầm một thanh kiếm.

Nam tử đi đến trước mặt đám người nữ tử, mỉm cười:

- Tự giới thiệu một chút, tại hạ là Diệp Huyền.

Diệp Huyền!

Đám người nữ tử nhìn Diệp Huyền, không nói gì.

Mọi người: "..."

Nói xong, hắn quay người rời đi.

- Lời gì cũng đừng nói nữa! Diệp Huyền ta ở ngoài thành chờ các ngươi, mọi người quyết trận tử chiến.

Nói xong, hắn cầm kiếm chỉ chỉ đám người nữ tử:

- Ta không hề nói gì... Ân, Diệp Huyền ta và Hộ Giới Minh không có chút quan hệ nào...

Diệp Huyền ngây người, sau đó vội vàng lắc đầu:

- Để hắn nói!

Cuồng Sư nhìn thoáng qua nữ tử, nữ tử nhìn cũng chưa từng nhìn hắn, Cuồng Sư do dự một chút, nhưng vẫn không động thủ, hiển nhiên là có chút kiêng kị, thế nhưng lúc hắn nhìn về phía Diệp Huyền, trong mắt càng đậm sát ý.

Diệp Huyền bỏ qua Cuồng Sư, tiếp tục nói:

- Với thực lực của Hộ Giới Minh, muốn giết ta, không cần phiền toái như vậy? Tùy tiện phái một cường giả chân Ngự Pháp cảnh là có thể giải quyết ta! Thế nhưng, vì sao bọn hắn không làm như thế?

Nói đến đây, hắn nhìn qua đám người nữ tử:

- Các ngươi biết tại sao không?

Nữ tử nhìn Diệp Huyền, không nói gì.

Vương Giả đột nhiên nói:

- Đừng nói với ta, bọn hắn đang lịch luyện ngươi!

Nói xong, hắn đã muốn động thủ, nữ tử bên cạnh đột nhiên nói:

- Lão tử không quản nhiều như vậy...

Cuồng Sư đột nhiên nhe răng cười:

- Các vị có biết vì sao Hộ Giới Minh phải dùng tiền thưởng cao như vậy để truy nã ta sao?

Diệp Huyền tiến lên phía trước một bước lần nữa, nghiêm mặt nói:

Mà một bên khác, Cuồng Sư nắm chặt nắm đấm, trong mắt, có hàn mang lấp lánh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận