Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1531: Tư duy logic khác loại

Nữ tử cười nói: "Mới đầu, ta cũng chưa hiểu chức trách của mình nhưng khi ta sống chung với nhân loại một thời gian thì ta phát hiện ra nhân loại rất tàn nhẫn, ích kỷ, dục vọng vô cùng vô tận, cướp đoạt không biết tiết chế… nói tóm lại là ta rất ghét nhân loại!"

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Ngươi không ghét ta sao?"

Nữ tử trừng mắt nhìn: “Hình như không ghét, ngươi mang tới cho ta cảm giác quen thuộc, ta không ghét ngươi nổi. ngươi là nhân loại thứ hai không khiến cho ta ghét!"

Diệp Huyền hỏi: “Tại sao? Còn nữa, người đầu tiên là ai?"

Nữ tử nói: "Vấn đề thứ nhất, không biết. Vấn đề thứ hai, không thể nói!"

Diệp Huyền trầm mặc.

Không thể không nói, nữ nhân này có chút thần bí!

Diệp Huyền nhìn nữ tử: “Tiền bối xưng hô như thế nào?"

Diệp Huyền giật mình, vội vàng nói: "Tiền bối, ngươi muốn làm gì?"

Diễn Vũ đang ở trước mặt cách hắn không xa!

Vẻ mặt Diệp Huyền trở nên có chút cổ quái, đây là tên gì vậy trời?

Diệp Huyền còn tính nói thêm điều gì đó nhưng không gian trong này đã triệt để vỡ vụn, mà khi hắn xuất hiện lần nữa thì đã ở trước cung điện trước đó!

Nữ tử gật đầu: “Đúng!"

Thần hồn câu diệt!

Nữ tử nói: "Đệ Cửu!"

Nhìn thấy Diệp Huyền, Diễn Vũ hơi nhíu mày lại: “Ngươi..."

Đệ Cửu!

Diệp Huyền nhíu mày: “Đệ Cửu? Ngươi tên Đệ Cửu?"

Đạo thứ chín: "Rời khỏi đây!"

Diệp Huyền: "..."

Lúc này, Đệ Cửu đột nhiên vung tay phải lên, trong chốc lát, không gian bốn phía bắt đầu vỡ thành mảnh nhỏ!

Nhưng vào lúc này, không gian nơi xa đột nhiên chấn động, rất nhanh, một nữ tử đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, người tới chính là Võ Thắng Nam!

Đúng lúc này, Đệ Cửu đang đứng bên cạnh đột nhiên vung tay phải lên, linh hồn Diễn Vũ trực tiếp hóa thành một đạo khói xanh biến mất sạch sẽ!

Diệp Huyền quay đầu nhìn Đệ Cửu, Đệ Cửu nói: "Ta không muốn nhìn thấy nhân loại!"

Đệ Cửu lắc đầu: “Nhìn thấy nhân loại, ta nhất định phải giết!"

Đệ Cửu nói: "Nói nàng ta biến mất khỏi mắt ta trong vòng ba hơi thở, nếu không, ta sẽ giết nàng ta!"

Diệp Huyền vội vàng nói: "Võ cô nương, chạy mau!"

Đệ Cửu trừng mắt nhìn, sau đó quay sang nhìn Diệp Huyền: “Ngươi biết?"

Diệp Huyền xấu hổ.

Mà lúc này, Đệ Cửu định ra tay, nhưng Diệp Huyền tay mắt lanh lẹ đã ôm chặt lấy nàng: “Đệ Cửu cô nương, bình tĩnh! Bình tĩnh đã!"

Đệ Cửu nhún vai: “Nhìn thấy, hầu như đều sẽ giết!"

Hắn nghĩ ngợi, sau đó nói: "Tiền bối, có phải ngươi muốn giết người không?"

Lại hỏi câu này nữa!

Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy, bằng hữu của ta, người một nhà!"

Võ Thắng Nam nhìn thoáng qua Diệp Huyền và Đệ Cửu dưới đất, không chút do dự mà quay người biến mất ở cuối chân trời.

Bởi vì trong nháy mắt vừa rồi, nàng đã cảm nhận được khí tức tử vong!

Trên đất, Đệ Cửu nhìn Diệp Huyền: “Tại sao ta lại không muốn giết ngươi?"

Diệp Huyền sa sầm mặt mũi: “Không thể không giết sao?"

Diệp Huyền đang định nói chuyện, đúng lúc này, Đệ Cửu đột nhiên nhìn Võ Thắng Nam, ngay sau đó, nàng định ra tay, Diệp Huyền kinh hãi, hắn vội vàng ôm Đệ Cửu lăn qua một bên, cứ như vậy, hai người trực tiếp ngã xuống đất.

Đệ Cửu: "Bởi vì thiết lập của ta chính là như vậy!"

Diệp Huyền nhíu mày: “Tại sao?"

Diệp Huyền nghiêm mặt nói: "Tiền bối, ta dẫn ngươi tới một chỗ! Chỗ đó nhiều người lắm, ngươi cứ việc giết!"

Đệ Cửu gật đầu: “Được!"

Diệp Huyền mừng rỡ trong lòng, hắn nắm tay Đệ Cửu, sau đó nói: "Đi, ta dẫn ngươi đi giết người!"

Trên đường, hắn cười to trong lòng: “Phệ Linh tộc, cứ đợi đấy mà xem!"

Khi biết Đệ Cửu muốn giết người, Diệp Huyền ngay lập tức nghĩ tới Phệ Linh tộc!

Hắn không biết Đệ Cửu này mạnh đến mức nào nhưng hắn biết, thực lực của nàng tuyệt đối không kém mấy người Diệp Linh, thậm chí có thể còn mạnh hơn!

Đây là trực giác của hắn!

Đó là lão quái vật không biết đã sống bao nhiêu vạn năm!

Chỉ có một điểm không tốt duy nhất là nữ nhân này thấy người là muốn giết!

Rốt cuộc nàng là sinh linh gì?

Không có câu trả lời, bởi vì Đệ Cửu không nói.

Trên đường, Đệ Cửu đột nhiên hỏi: "Ngươi cũng thích giết người sao?"

Hắn quyết định không thảo luận chuyện này với Đệ Cửu nữa bởi vì hắn phát hiện, tư duy logic của nàng hoàn toàn khác biệt với nhân loại!

Diệp Huyền: "..."

Đệ Cửu: "Chính là cảm giác, không có nguyên nhân!"

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói: "Trên đời này, có một vài người đúng là đáng chết, nhưng không phải tất cả mọi người đều đáng chết."

Đệ Cửu lắc đầu: “Ngươi ăn thịt heo, sẽ quan tâm nó là heo tốt hay heo xấu sao?"

Diệp Huyền im lặng.

Thật ra trong lòng hắn có chút phản cảm với lối tư duy và logic này của Đệ Cửu, nhưng đổi một góc độ mà nghĩ thì nàng nói cũng không phải hoàn toàn không có lý!

Thử nghĩ xem, có một ngày, nếu có một chủng tộc mạnh mẽ hơn nhân loại vô số lần, khi đó chủng tộc này có đối xử với nhân loại như nhân loại đối xử với súc vật không?

Đây là một vấn đề đáng để suy nghĩ sâu xa!

Diệp Huyền lắc đầu, sau đó nói: "Đệ Cửu cô nương, tại sao ngươi cứ nói mấy chuyện này với ta?"

Đệ Cửu cười đáp: "Bởi vì ta cảm thấy ngươi không giống những nhân loại khác, có thể thử cứu một chút."

Diệp Huyền hơi hiếu kỳ: “Tại sao ngươi cảm thấy ta không giống những nhân loại khác?"

Đệ Cửu cười bảo: "Chúng ta có chung lý tưởng!"

Diệp Huyền nghĩ ngợi, sau đó nói: "Có lúc cũng như vậy!"

Giết người!
Bạn cần đăng nhập để bình luận